Minh Lan Nhược - FULL

Minh Lan Nhược ngơ ngác, không dám tin nhìn phụ thân mình: “Phụ thân… Người… Vì sao? Phụ thânkhông sợ sao, đây là mưu nghịch, là phải xét nhà diệt tộc!”
Bởi vì quá khiếp sợ, nàng nói năng lộn xộn.
Nàng còn tưởng rằng khó khăn, phải phí rất nhiều sức lực và tâm trí mới thuyết phục được phụ thân, còn chuẩn bị tinh thần để phụ thân đánh chửi nàng.
Nhưng bây giờ, phụ thân luôn chính trực, lại không chút do dự ủng hộ nàng… Mưu nghịch?
Minh Nguyên Lãng nhìn gương mặt ngây ngốc của nữ nhi, bình tĩnh nói:
“Thứ Nho gia tin chính là Thiên Đạo, vua là người bất nhân sẽ tự có chí sĩ tài ba lật đổ hôn quân, đây cũng là Thiên Đạo, nếu không tại sao Thương Trụ Vương lại bị lật đổ?”
Minh Lan Nhược nhìn phụ thân mình, tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều.
Vì thế, nàng kể cho Minh Nguyên Lãng nghe chuyện bọn Vương ma ma tìm được nàng như thế nào, cộng thêm những chuyện xảy trong nửa năm nay ở kinh thành và Đông Bắc Cương khi Minh Nguyên Lãng không ở đây.
Minh Nguyên Lãng nghe nhập tâm, biểu cảm phức tạp.
Thì ra tiểu nữ nhi của ông ấy đã trải qua nhiều như vậy, mới có sự trưởng thành của hôm nay.
Minh Lan Nhược bình tĩnh nhìn ông ấy, thành khẩn nói: “Phụ thân, cảm ơn người đã nguyện ý từ bỏ tất cả nguyên tắc, lựa chọn đứng cùng một chỗ với con.”
Minh Nguyên Lãng trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nói: “Thật ra nghĩa phụ Quan Duyệt Thành của đám Xuân Hòa, Cảnh Minh, hiện tại là Tổng Giáo Đầu của tám mươi vạn biên quân, cũng xuất thân từ Xích Huyết quân, lúc trước ông ấy còn là thủ lĩnh thuộc Thích Khách đoàn của Xích Huyết quân.”
Minh Lan Nhược ngây dại: “Cái… Cái gì? Con còn cho rằng Quan thúc phụ là bạn tốt vào sinh ra tử của phụ thân, cho nên mới giúp người dạy dỗ người bên cạnh bảo vệ con.”
Nếu Quan thúc phụ chính là thủ lĩnh của Thích khách đoàn của Xích Huyết quân năm đó thì Nguyệt Nương… Nàng nhớ rõ những lời Nguyệt Nương nói trước khi chết, Nguyệt Nương là phó thủ lĩnh của Thích khách đoàn!
Minh Nguyên Lãng thản nhiên nói: “Cho dù là người của Xích Huyết quân đoàn năm đó, cũng không có nhiều người biết thủ lĩnh Thích Khách đoàn của Xích Huyết quân ra sao.”
“Rất nhiều người cho rằng vị thủ lĩnh kia đã chết vì bảo vệ ngoại tổ phụ của con, thật ra ngay từ đầu Quan thúc con đã ẩn núp trong quân của người khác, không lộ diện.”
Minh Lan Nhược lắc đầu: “Nhưng Hồng Đình… Hồng tỷ biết Quan thúc tồn tại mà!”
Minh Nguyên Lãng hơi nhíu mày, cười khẽ: “Bởi vì năm đó Hồng Đình mà con nói có quan hệ không bình thường với Quan Duyệt Thành.”
Minh Lan Nhược xoa giữa mày: “Những mối quan hệ của các trưởng bối… Khá phức tạp, con cũng không hỏi nhiều, con chỉ muốn hỏi phụ thân một câu, thật ra trong lòng phụ thân vẫn luôn không thần phục với vị bệ hạ này của chúng ta, đúng không?”
Nói trắng ra, nàng hoài nghi có phải phụ thân nàng đã sớm khó chịu với Hoàng Đế hay không?
Nếu như phụ thân nàng thật sự trung thành với bệ hạ, dưới tình huống biết liên quan đến Tiêu gia và Xích Huyết sẽ đưa tới họa sát thân, tại sao vẫn âm thầm có liên hệ với thủ lĩnh Thích Khách đoàn của Xích Huyết.
Hơn nữa nàng còn nhớ thân phận Quan thúc phụ là Tổng Giáo Đầu biên quân, mười năm gần đây mới lên làm.
Hàng năm Quan thúc phụ luôn bận rộn tuần tra các nơi ở biên cương, dạy dỗ võ nghệ cho binh lính ở các khu vực phòng thủ.
Chẳng những phụ thân âm thầm qua lại chặt chẽ với một thủ lĩnh thích khách có thù hận rất sâu đối với Hoàng Đế, còn bí mật ủng hộ đối phương lên làm Tổng Giáo Đầu của tám mươi vạn biên quân.
Tuy rằng tổng giáo đầu trong quân chỉ là lục phẩm.
Quan Duyệt Thành này dạy dỗ ra các binh sĩ nhất mạch tương thừa… Sự tôn trọng và sùng bái đối với người sư phụ như Quan Duyệt Thành, chắc chắn sẽ không ít hơn so với các tướng quân và cấp trên của bọn họ.
Lần này Vân Châu, U Châu, Túc Châu cũng có không ít binh lính hạ cấp và quan quân là đệ tử của Quan Duyệt Thành.
Lấy uy vọng hiện tại và mạng lưới quan hệ trong tay Quan Duyệt Thành, muốn kích động một trận phản loạn ở biên cương, cũng không khó.
Hơn nữa, rất rõ ràng năm xưa phụ thân nàng có không ít lần bí mật qua lại với Xích Huyết quân đoàn!
Điều này nhìn thế nào cũng không giống chuyện một người trung thành với Minh Đế có thể làm được.
Minh Nguyên Lãng bình tĩnh lại dứt khoát nói: “Ừm!”
Minh Lan Nhược ngơ ngác: “…”
Ngài có cần dứt khoát thừa nhận ngài sớm có lòng mưu phản như vậy không? Trên triều đình kia, các khẩu hiệu và văn chương trung quân ái quốc của ngài được hô vang dội nhất đấy!
Thiên hạ thanh lưu ca ngợi sự trung quân của ngài, chính trực của ngài, khí khái của ngài… Toàn là giả?
Minh Nguyên Lãng lắc quạt, nhẹ nhàng tao nhã nói: “Chuyện này sao có thể tính là giả, tử viết… Quân đáng giá trung thì trung, không đáng giá trung thì bất trung.”
Minh Lan Nhược im lặng một hồi, nói thầm: “Hình như tử chưa từng nói…”
Bỗng nhiên phát hiện phụ thân nghiêm trang của mình mới là lão hồ ly ẩn giấu sâu nhất, phải làm sao bây giờ?
Hiện tại ngẫm lại, kiếp trước, phụ thân nàng đoạn tuyệt với nàng, chẳng lẽ không phải bởi vì nàng muốn làm thần tử phản nghịch.
Mà là bởi vì… Nàng ủng hộ Thượng Quan Hoành Nghiệp?
Minh Lan Nhược nhịn không được ngước mắt lên nhìn phụ thân tuấn lãng của mình: “Phụ thân, người… Trước kia hình như người chưa từng tiết lộ những tin tức này cho con, tại sao bây giờ mới nói cho con biết?”
Minh Nguyên Lãng không khách khí đột nhiên nắm tay lại gõ lại trán nàng, dùng ý tứ sâu xa lại ghét bỏ nói:
“Bởi vì cuối cùng con cũng trưởng thành, không còn là nha đầu tùy hứng, hoàn toàn thấy không rõ lòng người, uổng công ta dốc công dạy dỗ.”
“Cốc!” Minh Nguyên Lãng gõ một cái cũng không tính là quá nhẹ.
Minh Lan Nhược nhịn không được đưa tay xoa xoa cái trán hơi đau nhưng trong lòng hiểu được ý của phụ thân.
Nàng hơi ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng: “Phụ thân… Trước kia là con lỗ mãng tùy hứng.”
Vì một người không yêu nàng, nhi tử của kẻ thù chỉ muốn lợi dụng nàng, phản bội phụ thân và gia tộc là chuyện ngu xuẩn nhất mà nàng từng làm.
Cho nên phụ thân sợ là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nên đời trước mới đoạn tuyệt với nàng như vậy.
“Còn kịp, con không mang sự thông minh tài trí và những thứ ta dạy dỗ dùng sai chỗ, cũng không tạo thành sai lầm lớn.” Minh Nguyên cười sang sảng, lại đưa tay gõ gõ trán của nữ nhi mình.
Ông ấy chưa bao giờ yêu cầu nữ nhi của mình phải báo thù cho mẫu thân nàng, chỉ hy vọng nữ nhi có thể hạnh phúc nhưng hai nhi tử của Hoàng Đế không phải là lương phối.
Nhưng nữ nhi lại vì một Tần Vương muốn chết muốn sống, còn đoạn tuyệt với ông ấy, cũng may mấy năm nay, cuối cùng nữ nhi cũng thành thục cùng trưởng thành.
Không phụ lòng mẫu thân và gia tộc của nàng.

Ads
';
Advertisement