Hắn ta dừng lại một chút, có hơi bất đắc dĩ nhếch khóe môi lên: “Nhưng trong số những người mà bản vương mang đến, có người là người của Phụ hoàng, ta không khống chế được.”
Có những lời, vốn dĩ hắn ta không muốn nói với Minh Lan Nhược sớm như vậy nhưng bây giờ Minh Quốc công trúng độc, lại cũng xem như là một cơ hội nói chuyện.
Sắc mặt Minh Lan Nhược lạnh lẽo lạ thường, như thể đang xem xét tính thật giả trong lời Thượng Quan Hoành Nghiệp nói ra.
Thượng Quan Hoành Nghiệp thẳng thắn nhìn nàng.
Minh Lan Nhược đột nhiên lên tiếng: “Phụ thân ta, tuy là một văn nhân nhưng thân lại ở vị trí cao, không biết đã trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn, năm đó Tiêu gia bại vong, không biết bao nhiêu người đã bị bệ hạ thanh tẩy, phụ thân ta thân là người cưới nữ nhi độc nhất của Tiêu gia mà cũng bảo vệ được bản thân.”
Phụ thân ngoại trừ được sinh ra trong gia đình tốt, còn là một người thông minh, biết xem xét thời thế, chỉ có điều lúc trước ông ấy còn quá trẻ, thua bởi hoàng quyền, hơn nữa dùng hết toàn lực cũng không bảo vệ được mẫu thân nàng, chỉ bảo vệ được nữ nhi là nàng đây.
Nàng dừng lại một chút: “Nhưng lần này ở Đông Bắc Cương, phụ thân lại dễ dàng rơi vào trong tay đám đạo tặc Cố gia trại này như vậy, ngài có từng nghĩ vì sao lại thế không?”
Thượng Quan Hoành Nghiệp ngẩn người: “Đương nhiên là bởi vì Cố gia trại này không phải đạo tặc bình thường mà là dư nghiệt Xích Huyết, lại cấu kết với Thái tử và tri phủ Hắc Liêu…”
“Ngài thật sự cho rằng bản thân Thái tử to gan đến mức cấu kết với đám người này mà bệ hạ không biết?” Minh Lan Nhược lạnh lùng ngắt lời hắn ta.
Thượng Quan Hoành Nghiệp cũng không phải tên ngu xuẩn, nghe thấy Minh Lan Nhược nói như vậy, sắc mặt hơi thay đổi: “Ý nàng là Phụ hoàng biết Thái tử cấu kết với người của Cố gia trại?”
Minh Lan Nhược mỉm cười một tiếng, ung dung uống một ngụm cháo: “Điện hạ, ngài có võ tướng ủng hộ, Hoàng hậu đương nhiệm còn là mẫu thân của ngài, bản thân ngài còn là một Hoàng tử có năng lực võ có thể lên ngựa đánh thiên hạ, văn có thể vào Hình bộ xử án.”
“Vì sao cái tên Thượng Quan Vũ nhìn qua dường như chẳng có cái gì, đến cả văn thần thanh lưu trong triều cũng giữ thái độ trung lập lại có thể ngồi vững ngôi vị Thái tử này?”
Thượng Quan Hoành Nghiệp trầm mặc, một lúc lâu sau mới thản nhiên nói: “Bởi vì vị đại ca này của ta rất có đầu óc vơ vét của cải, những năm nay, luôn giúp Phụ hoàng xử lý một số chuyện vơ vét của cải bẩn thỉu.”
Ví dụ như chợ đen, ví dụ như chợ trao đổi ở biên giới Đông Bắc Cương.
Minh Lan Nhược lại hỏi: “Có nhớ không, chúng ta đến nơi này mới biết Đông Bắc Cương tiếp giáp với người Bắc Kim, Cao Câu Ly, năm nào cũng có chợ trao đổi, một mớ ngân lượng lớn rơi vào Hộ bộ dưới tay Thái tử.”
Thượng Quan Hoành Nghiệp gật đầu: “Nhớ, số ngân lượng lớn đó chỉ cần xoay vòng là lại lấy danh nghĩa duy trì ổn định biên giới, chống lại người Bắc Kim quấy rầy để quay về Đông Bắc Cương, vì vậy Đường tri phủ và Cố gia trại gần như không nộp thuế cho triều đình, vì thế vô cùng giàu có.”
“Số tiền đó, ngài cảm thấy thật sự chỉ có Đường tri phủ và Cố gia trại chia nhau thôi sao?” Minh Lan Nhược buông chén cháo trong tay xuống.
Thượng Quan Hoành Nghiệp ngẩn người, nhìn Minh Lan Nhược, ánh mắt sáng tối không ổn định: “Nàng muốn nói điều gì, số tiền đó đương nhiên còn có một phần của Thái tử?”
Minh Lan Nhược nâng mi dài lên, mỉm cười một tiếng.
“Tần Vương điện hạ còn muốn lừa gạt bản thân sao? Không có sự cho phép ngầm của bệ hạ, ngài cho rằng Thái tử điện hạ dám lấy tiền ở chợ trao đổi biên giới làm như vậy sao? Nó liên quan tới quan hệ bang giao của mấy quốc gia lận đấy!”
Thái tử có lợi hại hơn nữa, Hoàng đế đã chết đâu, còn là một người có bệnh đa nghi trầm trọng, có thể để Thái tử một tay che trời ở Hình bộ sao?
Sắc mặt Thượng Quan Hoành Nghiệp thay đổi: “Ý nàng là…”
“Ta đang suy đoán, số tiền kia ít nhiều có hơn một nửa đã vào kho riêng của Hoàng đế bệ hạ!” Minh Lan Nhược mỉm cười.
Triều đình này, có hoàng quyền, sẽ có quyền làm quan, kiềm chế cân bằng nhau, Hoàng đế cũng không thể hoàn toàn muốn làm gì thì làm.
Nếu không Minh đế muốn giết Tiêu gia làm gì phải phức tạp như vậy, còn lén lút cấu kết với người Bắc Mông và Hậu Kim?
Lão ta tùy tiện ra thẳng một đạo thánh chỉ xuống, lấy đại lý do gì đó chém đầu cả nhà thì chẳng phải là vạn sự đại cát sao? Còn phải làm núi giả sụp xuống diệt cả nhà ư?
Bởi vì thiên hạ còn có vạn dân, có lòng người!
Nếu như vị Hoàng đế này không điên đến mức muốn giống như Thương Trụ Vương, bị vạn dân trong thiên hạ một lòng tạo phản lật đổ, ngoài mặt làm bất kỳ chuyện gì, lão ta cũng phải làm cho ra hình ra dáng.
Nhưng cho dù Minh đế hao tâm tổn trí bố trí cục diện tiêu diệt cả nhà Tiêu gia như thế nào, lại tìm các loại lý do lưu đày hoặc giết hại nhiều thần tử thời kỳ tiên đế không ủng hộ lão ta đăng cơ như vậy.
Những năm qua, không phải cũng vẫn còn người lấy danh nghĩa Tiêu gia hoặc tiên đế mưu đồ bí mật lật đổ lão ta sao?
Bởi vì Minh đế vừa phải dựa vào quần thần thế gia duy trì sự thống trị của mình, lại không thể không đề phòng bọn họ, vì vậy mới có Đông Xưởng và Cẩm Y Vệ.
Mới có sự tồn tại của “con dao” chấp nhiếp quần thần như Thương Kiều.
Cho dù trên bất kỳ ý nghĩ gì, Thương Kiều cũng là một thanh binh khí hình người cực kỳ lợi hại, đương nhiên, ngươi nói hắn là ưng khuyển lợi hại nhất trong tay Minh đế cũng được.
Minh Lan Nhược cong đôi mắt sáng thành hai cung trăng dài mảnh lạnh lẽo, cầm trà trong tay lên thưởng thức một ngụm.
Nhưng cho dù như thế, Minh đế muốn lén lút dùng tiền, cũng không thể tùy tiện động vào quốc khố.
Chi tiêu hàng năm của quốc khố, phải có lục bộ cùng nhau dự trù tính toán.
Bắc cầu sửa đường, xây dựng thủy lợi, trợ cấp đồng ruộng, cứu trợ thiên tai… còn có chi phí quân đội, chi tiêu cực lớn, thường vào không bằng ra.
Minh đế muốn tu sửa đạo cung từ rất lâu rồi, kết quả quần thần cùng nhau phản đối dùng tiền trong quốc khố, lão ta cũng không có cách nào, chỉ có thể móc tiền từ trong kho riêng của mình ra.
Chưa nói gì đến những nữ nhân mà lão ta sủng ái kia, lão ta muốn ban thưởng cho người này, ban thưởng cho người kia… tiền tiêu như nước chảy.
Như vậy, Minh đế muốn âm thầm khai thác tài nguyên, đương nhiên sẽ phải dựa vào Thái tử vơ vét của cải.
Thái tử lại là một tên vơ vét của cái giỏi, nếu không chợ đen cũng không thể được hắn ta xử lý “gọn gàng ngăn nắp”.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất