Hồng tỷ nhắm mắt lại, mỉa mai tự giễu nói: “Đúng vậy, Đường gia bảo, phủ đệ tri phủ này chính là chúng ta xây dựng, như vậy chúng ta có thể giấu binh, vận chuyển lương thực dưới lòng đất, hơn nữa địa cung này còn có thể thông tới trong núi gần đó.”
“Một khi triều đình phái quân bao vây tiễu trừ, chúng ta có thể thông qua mật đạo địa cung nhanh chóng vận chuyển vô số binh sĩ tới, đánh cho triều đình trở tay không kịp, mặc dù phủ đệ tri phủ thất thủ, chúng ta cũng có thể ở địa cung chống cự, thậm chí thoát khỏi địa cung cũng rất thuận tiện.”
“Tức là có thể thông qua địa đạo trốn vào trong núi, cũng có thể trốn vào thủy đạo tiến vào sông Tùng Hoa, còn có thể thông qua mật đạo phản công bất cứ lúc nào…”
Trần Ninh cũng không kìm được cười khẩy: “Đúng là diễn xuất của Xích Huyết quân đoàn chúng ta, chu đáo, còn chi rất mạnh tay, đáng tiếc, tiện nghi cho một đám bại hoại!”
Sự chế giễu từ những người thuộc các bộ phận khác ở Xích Huyết quân đoàn khiến mặt Hồng tỷ càng ngày càng đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Năm đó, ai cũng không ngờ Cố đại tướng quân cùng Đường Tham tướng sẽ bội tín phản nghĩa, bỉ ổi như thế, về sau vì quyền thế mê hoặc, lấy danh nghĩa báo thù bình oan cho Tiêu soái cùng cả nhà Tiêu gia mà làm ra rất nhiều chuyện quá phận đáng giận!”
“Vơ vét của cải vô độ, ức hiếp dân chúng bình thường, lấy danh nghĩap thu thập quân phí Xích Huyết mà vơ vét của cải, thậm chí vì mê hoặc lòng người, làm ngũ tiên tế tự!”
Minh Lan Nhược lạnh lùng nheo mắt lại: “Đây chính là nguyên nhân vì sao ở trong địa cung nuôi rắn ăn thịt người?”
Cảnh Minh sợ ngây người: “Miếu Ngũ Tiên mà ta và Lăng Ba nhìn thấy là do các người làm ra?”
Nàng ấy chỉ vào chóp mũi Hồng tỷ run giọng tức giận mắng: “Hơn nữa phần lớn là tiểu hài tử! Các ngươi là súc sinh sao? Con mẹ nó còn có nhân tính hay không!”
Hồng tỷ tái nhợt mặt, run rẩy vô lực thấp giọng nói: “Lúc trước xây dựng địa cung, mặc dù lấy danh nghĩa tế tự Ngũ Tiên, ở trong địa cung xây một ngôi miếu Ngũ Tiên.
“””Nhưng đó vốn chỉ là tấm bia đỡ đạn… Chúng ta ai cũng không ngờ… Mười năm trước bọn họ lại thật sự bắt người đi tế Ngũ Tiên! Còn đặc biệt chọn hài tử…””
“
“Chuyên chọn hài tử cho chồn, nhím, chuột, hồ ly ăn, bởi vì những động vật này có hình thể nhỏ, không dễ dàng cắn chết người trưởng thành nhưng lại có thể cắn chết trẻ con?” Sắc mặt Minh Lan Nhược lạnh lùng.
Nàng cũng không quên, thời điểm phụ thân mất tích, những quan binh bị Hoàng Bì Tử là những con chồn kia ăn mất mắt hoặc bị cắn chết.
Hơn nữa Thương Kiều từng nói những Hoàng Bì Tử kia là người nuôi, vậy thì rất rõ ràng, những con chồn kia đã quen lấy người làm thức ăn, chứ không phải săn chuột cùng gà.
Nếu có thể lấy người cho rắn và chồn ăn, không có lý do gì mấy “tiên” còn lại – hồ ly, chuột, nhím sẽ bị bỏ rơi không cho ăn.
Cảnh Minh, Trần Ninh ở bên cạnh tức giận đến mức run cả người, nếu như không phải bởi vì còn có lý trí, bọn họ thế nào cũng phải chém Hồng tỷ một đao!
Không, giết sạch toàn bộ người Xích Huyết ở Đông Bắc!
“Những người khác của Xích Huyết Đông Bắc Cương các ngươi cứ như vậy mà nối giáo cho giặc, toàn bộ đã quên lời thề Xích Huyết lúc trước?
Tuy rằng nàng coi như bình tĩnh, đó là vì nàng đã nhìn thấy một vài chân tướng từ trong huyết thư phụ thân lưu lại.
Nhưng ánh mắt lạnh lẽo đã mang theo sát ý.
Mười năm!
Bao nhiêu dân chúng bình thường của Đông Bắc Cương trở thành khẩu phần ăn của súc sinh?
Minh Lan Nhược siết chặt nắm đấm, nàng nhớ tới những hài tử đáng thương gian nan cầu sinh như Tiểu Vệ, Tiểu Viên.
Hài tử của bách tính vốn không dễ sống, dễ ăn, sống còn bị cầm đi cho súc sinh ăn.
Để cho đáy lòng nàng tràn đầy phẫn nộ và lệ khí!
“Buồn cười, ta lại còn muốn hợp nhất các ngươi một lần nữa, mang các ngươi về đội, Đông Bắc Cương đã sớm không còn là Xích Huyết quân đoàn chân chính!” Minh Lan Nhược không kìm được mà tự chế giễu, thấp giọng mỉm cười.
Trần Ninh cũng cay nghiệt nói: “Từ nay về sau, Đông Bắc Cương không còn Xích Huyết nữa, sau này nếu gặp lại, chính là tử địch!”
Hồng tỷ bỗng nhiên ngước gương mặt tang thương lên, nhìn về phía Minh Lan Nhược, giơ tay thề, nghiến răng nghiến lợi:
“Ngẩng đầu ba thước có thần linh, những kẻ lưu lạc chúng ta nổi dậy chống lại Xích Huyết quân đoàn ở Đông Bắc Cương, cũng là bởi vì phát hiện chuyện này, mới hoàn toàn trở mặt với đám người Cố tướng quân, Đường Tham tướng, phía dưới phạm thượng phát động phản loạn!”
“Năm đó Xích Huyết quân ở Đông Bắc Cương phản loạn, còn có vô số lương tri huynh đệ chết, chúng ta không có lực chống lại Cố tướng quân và Đường Tham tướng đã thâm căn cố đế, là bá chủ địa phương.
Nhưng chúng ta tình nguyện từ nay về sau cả đời lưu lạc, bị huynh đệ của mình, triều đình quan binh cùng nhau truy sát, tử thương vô số, cũng tuyệt không nối giáo cho giặc, phản bội sự tin tưởng của Tiêu soái!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mấy năm nay di cô Xích Huyết lưu lạc càng ngày càng gian nan, dường như lưu lạc thành người tị nạn ăn xin!
Hồng tỷ đi vài bước bằng đầu gối, trong mắt đỏ rực, rưng rưng nhìn Minh Lan Nhược lớn tiếng hô:
“Sau khi chúng ta phản bội Cố tướng quân, vẫn luôn tổ chức chống cự và cứu viện bách tính bị bắt, còn tổ chức bách tính tự cứu, che chở bọn họ tại khu ổ chuột , chúng ta chưa bao giờ phản bội Tiêu soái, chưa bao giờ phản bội lòng tin của Xích Huyết ta!”
“Bóng tối ập đến, Xích Huyết ta đứng trước ngàn vạn người, máu tươi thiên địa, thề chết không lùi! Chúng ta chưa bao giờ phản bội những lời này!”
Trong mắt bà ta tràn đầy bất khuất, hận ý và không cam lòng, dường như không kìm nổi muốn hộc máu.
Không cam lòng…
Làm nhiều như vậy, lại bị huynh đệ chí thân cốt huyết cùng chủ tướng lừa gạt, lợi dụng, phản bội!
Không cam lòng…
Hy sinh nhiều như vậy, nhiều năm như vậy, khổ như vậy, nước mắt cùng máu chảy hết.
Nhưng lại trở thành phản đồ ở trong mắt những huynh đệ Xích Huyết khác ở Trung Nam Bộ, thành súc sinh nối giáo cho giặc!
Lưng mang theo những tiếng xấu cùng oan khuất này, xuống dưới đất, bọn họ không có mặt mũi đi gặp Tiêu soái cùng các huynh đệ năm đó vì bảo toàn để bọn họ rút lui mà hy sinh chính mình!
Nhìn Hồng tỷ run rẩy cả người, trong mắt như muốn chảy huyết lệ xuống.
Cảnh Minh và Trần Ninh bỗng giật mình.
Minh Lan Nhược lẳng lặng nhìn khóe mắt như muốn nứt ra ngấn máu của Hồng tỷ một hồi lâu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất