Minh Lan Nhược - FULL

Minh Lan Nhược cũng sẽ không nuông chiều nàng ta, lạnh lùng nói: “Ta là bình thê do Bệ Hạ thân phong, có phủ đệ được sắc phong riêng, ngồi ngang hàng với ngươi. Tần Vương Phi nên suy nghĩ kỹ trước khi lên tiếng.”
Chu Trường Nhạc sững sờ, từ buổi tối Thượng Quan Hoành Nghiệp và Minh Lan Nhược thành thân, nàng ta sai người gọi Thượng Quan Hoành Nghiệp trở về, cho tới hôm nay, Thượng Quan Hoành Nghiệp hầu như không đến Minh Phi phủ, lại vô cùng sủng ái biểu muội mới cưới là nàng ta.
Nàng ta gần như đã quên mất thân phận bình thê của Minh Lan Nhược, ngay cả tất cả mọi người trong nhà luôn nói Minh Lan Nhược chỉ là ngoại thất của Tần Vương, vô cùng đê tiện.
Chu Trường Nhạc căm hận trừng mắt nhìn Minh Lan Nhược: “Ngươi cũng xứng nói chuyện với ta sao?”
Nàng ta vốn không phải là người không biết nặng nhẹ vừa đi tới đã động thủ như vậy nhưng hôm nay, Thượng Quan Hoành Nghiệp đi cùng Minh Lan Nhược tới gặp Minh Đế đã làm tan vỡ giấc mơ tự lừa dối bản thân của nàng ta.
Chỉ là tại sao chứ?
Loại nữ nhân tác phong không đứng đắn, đã gả mấy lần dơ bẩn kia cuối cùng dựa vào thứ gì mà ngang hàng với nàng ta chứ?
Chu Trường Nhạc tức giận không lựa lời hét lên: “”Thứ tàn hoa bại liễu như ngươi ngay đến cửa lớn phủ Tần Vương cũng chưa đi vào, Vương Gia thậm chí còn không viên phòng với ngươi, ngươi thật sự nghĩ mình là ai?”
“Bốp!” Một bạt tai giáng xuống, lần này là Thượng Quan Hoành Nghiệp không thể kìm chế được nữa, tát Chu Trường Nhạc một cái, khiến nàng ta hoàn toàn sụp đổ.
“Ngươi làm loạn đủ chưa, nơi này là chỗ nào? Đây là cung điện của phụ hoàng!” Thượng Quan Hoành Nghiệp phẫn nộ, lửa giận bốc lên trừng mắt nhìn Chu Trường Nhạc.
Hắn ta vốn dĩ nhìn vào tình cảm nhiều năm cùng nhau lớn lên với Chu gia mà đã nhiều lần bao dung, chăm sóc vị biểu muội này, thậm chí còn không đến chỗ thị thiếp.
Vậy mà khi hắn ta khó khăn lắm mới làm cho phụ hoàng tin tưởng mình đã khống chế được cửa ải Minh Lan Nhược, nàng ta lại chạy đến phá đám.
Chu Trường Nhạc bị đánh đến lùi lại hai bước, ôm lấy mặt mình không tin nổi, nhìn về phía Thượng Quan Hoành Nghiệp: “Vương gia… biểu ca, huynh thực sự vì nữ nhân xấu xa đã hại cô mẫu, phụ thân còn có đại ca mà đánh muội, huynh điên rồi sao?”
Thượng Quan Hoành Nghiệp lạnh mặt, hung ác nhìn về phía tỳ nữ bên cạnh Chu Trường Nhạc: “Đi, đưa Vương Phi của các ngươi về, thời tiết không tốt, đầu óc Vương Phi của các ngươi không tỉnh táo rồi!”
Hiện giờ cữu cữu ruột là Chu Võ Hầu đã bị Thương Kiều phế đi tứ chi, nhi tử của cữu cữu ruột là Thiếu Tướng Quân lại vì phái thích khách tới hồ Minh Xuân mai phục Minh Lan Nhược và Từ gia, tiểu thư Mạc gia nên đã bị tống vào ngục.
Bây giờ Chu gia cũng chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào hai vị biểu ca khác còn đang ở biên cảnh chống đỡ, Chu Trường Nhạc không biết thận trọng, lại còn kiêu ngạo ăn nói lung tung!
“Vâng!” Mấy tỳ nữ mà Chu Trường Nhạc mang theo bên người hôm nay toàn là người của Thượng Quan Hoành Nghiệp, bọn họ không dám làm trái lời Vương gia sai bảo.
Bọn họ lập tức tiến lên giữ chặt lấy Chu Trường Nhạc: “Vương phi, chúng ta đi thôi.”
“Hầu như ngày nào ta cũng vào cung hầu hạ mẫu hậu, nữ nhân kia hại hại mẫu hậu thê thảm nhưng ngươi lại đối xử với ta như vậy.” Chu Trường Nhạc tức giận đến sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy oán hận.
Minh Lan Nhược lạnh lùng nói: “Vương gia, tốt nhất ngài nên trông chừng cái miệng của nàng ta đi, mẫu hậu bị giam cầm là ý của Bệ Hạ, Vương Phi đang oán hận Bệ Hạ sao?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Chu Trường Nhạc đã tái nhợt, giận dữ hét lên với nàng: “Ngươi im miệng!”
“Bịt miệng Vương Phi lại, đưa Vương Phi hồi phủ khám bệnh!” Thượng Quan Hoành Nghiệp lại không thể chịu thêm nữa, tức giận nói.
Mấy người tỳ nữ lập tức đưa tay bịt miệng Chu Trường Nhạc, cưỡng ép kéo nàng ta rời đi.
Minh Lan Nhược đầy vẻ hả hê nhìn sang Thượng Quan Hoành Nghiệp: “Ngài phải coi chừng biểu muội nhỏ của ngài thật tốt, bây giờ Chu gia không thể che chở cho nàng ta nữa rồi.”
Kiếp trước Chu Trường Nhạc ỷ vào sự sủng ái của Chu gia và Chu hậu mà làm xằng làm bậy, trong phủ Tần Vương không biết bao nhiêu thiếp thất bị nàng ta ngược đãi đến chết.
Ở bên ngoài có tiểu thư nhìn Thượng Quan Hoành Nghiệp thêm vài lần, nàng ta đã có thể cho người làm hại vị tiểu thư kia mất hết trong sạch phải tự vẫn.
Nếu như không phải bởi vì nàng còn cần Thượng Quan Hoành Nghiệp và Thái tử đấu đá lẫn nhau, nàng nhất định phải lợi dụng đồ ngu ngốc Chu Trường Nhạc này để lật đổ Chu gia đang lung lay kia!
Ánh mắt Thượng Quan Hoành Nghiệp đầy phức tạp lại lạnh như băng nhìn Minh Lan Nhược: “Nàng rất hả hê phải không? Đừng quên, bây giờ chúng ta là người ngồi chung một thuyền!”
Tình cảnh hôm nay của Chu gia gần như có thể nói là do Minh Lan Nhược một tay gây ra, ngay cả việc mẫu hậu bị giam cầm, nàng cũng không thoát khỏi liên quan.
Hắn ta nên hận nàng thấu xương nhưng trong lòng hắn ta lại khâm phục nàng nhiều hơn, có thể lật ngược tình thế đến mức độ như thế này, trí tuệ và thủ đoạn của nàng không thể nào xem thường.
Minh Lan Nhược thản nhiên nói: “Chỉ cần người bên cạnh ngài không làm ra chuyện ngu xuẩn chạy tới quấy rầy ta, đương nhiên ta sẽ không tùy tiện ra tay.”
Thượng Quan Hoành Nghiệp lạnh lùng nói: “Vậy cũng làm phiền nàng trông chừng vị Đốc Chủ của Đông Xưởng kia, ác ý của hắn đối với bản vương, nàng cũng nhìn thấy đấy!”
Chẳng lẽ chỉ có nữ nhân của hắn ta tìm tới nàng gây phiền phức thôi sao? Sao nàng mặc kệ không quản vị cữu cữu âm độc hung tàn của nàng?
Thượng Quan Hoành Nghiệp tiếp tục không khách khí nói: “Tóm lại, nếu như nàng tùy tiện ra tay thì cũng đừng trách ta không khách sáo!”
Nói xong lời này, hắn ta lại nắm lấy cổ tay mảnh mai của nàng.
“Ngài làm gì vậy?” Minh Lan Nhược nhíu mày.
Thượng Quan Hoành Nghiệp lạnh lùng nói: “Phụ hoàng phái người tới đây.”
Quả nhiên, Minh Lan Nhược nhìn thấy người hầu hạ bên cạnh Minh Đế và Hoà công công đã đến đây, trong lòng nàng hơi hồi hộp một chút.
Hoà công công biểu cảm kỳ quái nói: “Bệ Hạ có khẩu dụ, đêm nay Tần Vương điện hạ và Minh Phi ngủ lại Thanh Loan điện, Hiền Phi nương nương muốn tiếp đón hai vị.”
Lời nói này thật kỳ lạ nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Chu Trường Nhạc vừa rồi la hét ầm ĩ, làm lộ ra chuyện nàng và Thượng Quan Hoành Nghiệp vẫn chưa viên phòng, để cho Minh Đế nghe thấy, lão ta giận dữ ra lệnh cho Hiền Phi chuẩn bị một cung điện để giúp bọn họ… viên phòng ngay tại chỗ.
Sắc mặt Minh Lan Nhược tái xanh: “Chuyện này… chuyện này…”
Chu Trường Nhạc đồ phá đám chết tiệt này! Nàng sẽ không tha cho nàng ta!
Thượng Quan Hoành Nghiệp không thể nhịn được mà tràn đầy ác ý liếc nhìn nàng một cái: “Ha, báo ứng tới rồi.”
Ai bảo nàng chế giễu hắn ta, hắn ta tâm tình vui vẻ nở ra nụ cười: “Vâng, nhi thần lĩnh chỉ.”
Lần đầu tiên, hắn ta cảm thấy thánh chỉ của phụ hoàng thật tuyệt vời, không hiểu sao hắn lại có một loại cảm giác mong chờ kỳ lạ, mong chờ đêm nay hắn ta và nàng có thể viên phòng.

Ads
';
Advertisement