Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Trong thời khắc sinh tử ập tới, khó có thể chống lại, thì tiếng thở dài của Ma Quân vang lên, như liều thuốc an thần chấn tĩnh lại ý thức của A Diệt.

“Haizz, việc gì cũng đến tay ta vậy? Gần đây ngươi đã quá hấp tấp, hãy bình tĩnh lại đi, cẩn trọng trong mọi đường đi nước bước, đừng để bản thân dính bẫy một lần nào nữa.”

Xuất hiện ngay bên cạnh ý thức của A Diệt là một bóng hình hắc ám huyền ảo, hắn ta vung tay khiến cả l*иg giam đại não hóa thành bóng tối, thuận miệng nói thêm: “Ta tiêu hao phần lớn lực lượng giúp ngươi lần này nữa thôi đấy, sắp tới bản thân ta có đại sự, không thể sử dụng thêm năng lượng tích trữ nữa đâu.”

Phía ngoài, tên thanh niên Lũng Vân đang đắc ý mỉm cười, phiêu phù tại chỗ chắp hai tay ra phía sau, chờ đợi thần hồn của kẻ trước mặt bị tiêu diệt, bỏ lại cỗ thi thể toàn vẹn. Nhưng dị biến đã phát sinh, sắc mặt hắn bất chợt trở nên khó coi, vì ngay lúc này có một thân ảnh hắc ám xuất hiện ngay kế bên tên nam tử tuấn mỹ đang si ngốc.

 

 

“Từ Chối Tử Vong!" Theo cái phẩy nhẹ cánh tay của thân ảnh hắc ám, một luồng âm vụ bộc phát ra khắp bốn phương tám hướng, đánh tan đầu ác ma ghê rợn ngay sau lưng A Diệt, hỗ trợ ý thức của hắn làm chủ lại thân thể.

Lũng Vân vội giơ chéo song thủ lên trước mặt để che chắn luồng âm vụ tạt tới, nhưng một giọng nói tà dị bất chợt vang lên trong đầu hắn, ngữ khí rất gấp gáp: “Mau tăng cường phòng ngự, nhanh!”

“Là sao?” Họ Lũng khó hiểu dùng tiếng lòng hỏi lại, bất quá hắn vẫn nghe theo lời nói thúc giục vừa rồi, vận quang tráo hộ thể lên mức cao nhất.

Một thân ảnh không biết từ lúc nào đã xuất hiện ngay phía sau Lũng Vân, đôi hắc dực cuồng bạo lôi quang hung hăng trảm tới lưng hắn, đầu giao long hắc ám cũng gầm thét bổ nhào tới!

“Ầm!” Rậm rạp diệt thần ma lôi oanh tạc khắp vùng không gian này, thân thể Lũng Vân bắn mạnh xuống phía dưới, miệng phun máu tươi. Nếu không phải ngoài thân có bộ giáp Cường Bạo Khôi chặn lại một phần sát thương, thì bấy giờ lưng hắn đã nát tươm rồi.

 

 

eyJpdiI6IjJjWVArSnVoeVZHRTBTTWJ4RUl6ZFE9PSIsInZhbHVlIjoiNzlaT0NwYzJUZVhJbnVKSTNWY210N2l6S1BUeDAxYVpsSkpZK1lDbmpiSTdMcXZiUm00c1Z1THBUZUxXNHVPaXZ3VjZIZytXb2F0a2w4SCs3eEpyRVBaN1QzTThuaHV6R0RKektBc3hvNkFTXC85bUtWZFJPeklob1FzNDhRRjViOFZxcDZwZlRDYVNGRlB5T09tNXJhZkVPTkVoM1FnbDB4NEsrN2d3Zk52SFFlYjNib21sN1wvdjlPb3hyYnNFVXoyVVRpeWliYTN1NURkUVIxZyttbEhCREpzdVU2aTFUaGxEbWpuYnhMSkFCdzNXbDhDaU15RXBubm9yMzRONG5uMkk0XC9oWG52eEx2ZGNcL2ZaREhydjV3cU43bFdKWmsxMUU4T3FaSFAzQmZPZFp3XC9Tem5sOEcyUEVERmNjKzhkXC9BZ1M0UCtkYkRSUVJvWEFWUW5TTUNDRTVXeXl5WFQ2eldLYkRlUnlqbDh1VU5CYjlQaHJ3alkwNWhqbUVTenpNMXVYZTZPWlZGalVVZUszaUJCTFE5VWplaVo0b3N1VkI1RExKUTN6dXR4MGRBTjZvdlZvOHZocFVocUxBZGg4Slpqek5lQzZxOW5lXC9LNFJidVJ1Z0NuUlwvVWZYVGZmY1NJMXRmWWVQXC9tOWhCNkxRMGt0U0RIUGNoMDdpSVMyRzlnSVV3cm1ISDVldkd3c1orb1g4WHdZN0N6SDhUSzdhbWNtMmNrSDcrSlhLbE9uT0w2XC9UZEV0WEROaGw1emllbkNtKzdxaEJxRzB6VkRMZG1pZ09Cb0hWR1VtNkxmZ0tOcUd1K0pkcDkwdEwzTmdzK2FVMXdzaFwvS01mUTZsK3F6S0s5Q1I3anNHSUhENzVYY0Q0VWtKc1JEUlF5SlhPSm9UZ0t6SVgrMWNhVG4yS0dCQ29JNXpDeFhYT3NSUUNlM1huYlYrTGYzbzNaSDVzWTI5M2FBZ2pBa3hCTkVOMW1oSnkzZ2YzbkxaRDlqWGVJNDZ3UExoeWVjTHFMZW1tY1pnZnFwZ2RKdkxGSlp1NVQwcDAwdjMwVVpkN0pYVEozMWtBMlRHODNVenBzeEpHd25kd21URDdYZzVuKzBEZ3V2XC9pb0RiaFwvcEs1MnlpXC9RNDIrb1h3MFpvNzJPRGhHWWFwZUhhVnZvNHlWdXFONDdESENoUGQ3TXY4bW5ueW94RGpsVmlGYTBDdnh0MVN6dTVqd2xPRFVHVHpwNXFOQVlkNTRwRmlWcWNYUjhlNE51ZUpnaTgwXC9pNjVyNWwrcGZTcUUya2JoXC9CWmhyN0tjUCsxbDBFYWpUSng4UXhuY2dVcU1ORXd1UFwvcEhEaXoxZWhjRlo0TXhMb1FZWm8rTWZXRW1OMHdQK2NXYyt5b0FYV1ZxOHRxcDZuSXdcL1wvaEdIXC9hQzBLMjFPTjczRjZOV2xxaTN6N0k3REs1V2g2TFlxMGFyaHBcL0ZoZkJcLzB0WVwvOGxpdVJMOE9UaEJ5ZlwvTnlXbTV0dk42RytiUnBiU1Z4QnhoNDZiSERyTUYzSTcwelR6ZXcxTVF2TGNQekVxR1wvcENoVkV5bTVyWVNIWCswNmFSXC8wdGM0M0xzOUQyT3Y5RWZuNGQ3NXZhMXVqQnk0aFwveWVkZDhnTXFqTGM1Zjd5cit1VUVSd3U2ZDRJMHVGSSt3cFRMTkE4bVk1YlR6K2ZIcDY1Zmk4cUU2Z3JLZkZXM2NzVEtQbFJBeE5JWUdSb3pCWVpJVkxlWWJOTzBuRVIzTkgyS2owaVNtakhEclBvOVhHOTRuRjNDWlFiczNEUFJDRmpVSktGZXQ1ZWsxUnU4NGRUV3BET2tOM0lxNnhKT0dTbFVmS01xTm9KWFZPbDhsVmZUY0xGUER6eDRncUJOTlVtVWQ0T2NvVk5reitEXC81bjk1MVwvMW12ZDJcL0o0WnI2ZHBZYjBaTjhDM1prekNuRit0SmdBOVJzTTRpTE93QjQwZ0h3c2ZcL3lQM2I2eWc2bVJMUUZzNHhsa0wrQk9UUSszSnBJczJIMHhnZUsyRDVJOTZ6MUphTTEzVGZHbU5sSWs0Q1wvVm9PRG9HZnRMQ0xZNTZjXC9XZHNwWkJET25nSzdKczQ4clRDU0d4dHFtVHhHVit2V3B0bjZ6NG1MZTU3ZTZ5YjF3dW9od1FBU1hocEJ6Y2xHalB0Mkw2QTRzaEZzdE84M2ZIRUg4bDR2ZWJcL3E0d2Y5cUUwZUNuNHZ4SjhianZVT1VDZDVcL3NwZVRhOEZ1aVNMdVcxOXBxdkltWGpwTStMdDFyR1ZxU0xYVCtGVlc5SXlDQnQwUGY5OU9neTJ0RzRWcFkwOXFlbWYxTGd1XC9UVTlSZ042bUhCRmxZUnRaR1N4TGxiOTJrTkpLVm1PN0xFUFFxN0VqNWczSjRBV0NKTWtKWnFQUzdFd2tRcUJrTDMrbDF5a0x4Vlh1NkZtbjlBNFZneUV0eDA1SmxsdkxMQlF5eGtQbmpGVm53Uk5idlwvOVRzWDdoeUJ3RXcxRFhEWWRpb3F5cmZGc09SYkk0dUVYNm1cL3FxXC9BZ2NreVpDT1hxT3hCRmRLVzBqR053K2owNmRcLzI4Vm8xOWgyaG52WDJod3VuN0ZxUHRMaUNtS1hGajZJaUMzVTlsbnB0R0JCUFRNN1ZvMXVFb3ZWM1pmZ05vWk5Ea1R5V1lTRmFpWHlhdzRlQ2N6VXZcL1wvNUt4XC8yZEpYWE91TUJ1SXZ3SDM1eVdhZ2Q2N1NLTWV4MVAxbkh2Mk9XVFRQeTZiK005S2h6SkI5amZYRjNNZ3JabXE5VjVxMnBcLzBWQ2twTjBZdGUyWU9pY3d6dk1tZTl6TFJDamhPY3grNDVDZ2UxYXQ5T05kXC9CaENWYW5odm1WZVNlYXVWUDNCT01PaGVEK0VMaDVZcm43eXB5dEwxMjI2bzJQRmpzcjB4bGExQ1BnMlpnRk5RWElvUzI3a293NUtxNDl4eDY3ajczZ1wvXC9lVHNRb0xWVlFDVEJuVDhVXC9NYkg0ZTVaTnI4THFraTh1YldcL0gzU0NLYVpXQXBHdGNIQUd1U0JWakpadnBqNGdDOFZjeDV1TkZnT3orUEpoNDYzRSIsIm1hYyI6IjNmYWZmODhmYzlkYWRjMDI1N2YwNGNhZTQyNDU2YjI4NzgwMWM1MmViZWMyYTAyZmJmMWQ5MGE1ZDMxMWQ5NjYifQ==
eyJpdiI6ImsxQ2lLR0IzS0dMVDlYb1AydmZwUVE9PSIsInZhbHVlIjoiQ2dUM0JwU3hqS2J4dHN6cm5DZFdXdXYzd2g5T0E1emZPTXpsUng0dzB2V0JsZGU5OU9QdFhNVkhyaUNxNlV5SFVjdmpEajc0UWw2ekhKMUJ2WlNRXC92YjNMbTRIbWNEc3FGXC9qamNjNndZUT0iLCJtYWMiOiI0Yzc3MWViMWZiN2M1NTQzMTI5YWZkNGQ4OWZiMmE2ZDM1YjRlNDlhN2E3ZjNkZGE4YzBiNmIxYWY4MzBiZDFmIn0=
“Hiện giờ ta đang phải dốc sức ngăn cản dòng lũ nguyên khí, không cho chúng tràn vào thể nội của ngươi, nên không còn phần lực lượng nào giúp đỡ ngươi tăng thêm uy năng thần thông nữa rồi.” Những thứ quỷ quái vô hình luôn bao quanh thân thể họ Lũng, chỉ cho lượng nhỏ nguyên khí hải tràn qua, cung cấp đủ năng lượng cho Lũng Vân ở mức vừa đủ, không để quá tải chút nào.

“Hung Thần Tận Thế!”

Viễn cổ ác ma trỗi dậy, bốn cánh tay to lớn như khô cốt giơ cao, kéo về vô vàn bóng đêm, ma lực tuôn trào hùng hậu, gào thét đối với hư ảnh ác ma khổng lồ trước mặt. Diệt Chúng Sinh bất động thần sắc, hắn biết tên kia không đơn giản, quả nhiên có thể thi triển loại tuyệt kỹ trông rất có uy thế.

“Nhị Chỉ: Toái Thiên Địa!”

Theo hướng điểm chỉ của tóc bạc nam tử, hai ngón tay to lớn của đại ma ầm ầm ấn xuống, hướng thẳng tới gã Lũng Vân cùng viễn cổ hung ma trước mặt hắn. Hung ma gầm lên đinh tai, tứ thủ cong lại thành trảo, kéo theo lực lượng âm tà mà vung lên, chống đỡ lại nhị chỉ của thân ảnh khổng lồ.

Toàn lực thi triển chiêu thức này tới cực hạn, khiến ma lực trong người A Diệt cạn kiệt, nhưng chả mấy chốc lại được bơm đầy, hắn lại tiếp tục truyền tới cho đại ma, khiến sức sát lực càng thêm mãnh liệt, cuồng bạo đổ xuống đối phương.

Hai gã ma tu được bộ giáp Cường Bạo Khôi tăng phúc, tu vi miễn cưỡng đạt tới đại viên mãn tại Bỉ Ngạn cảnh, thực lực theo đó mà tăng lên cực cao, thi triển ra hai sát chiêu bá đạo, uy thế đã chạm tới đỉnh cao trong cảnh giới, khiến cả dòng thủy lưu lung lay mất ổn định, không gian khó có thể bình yên.

“Mau toàn lực gϊếŧ hắn! Đã có thù oán với kẻ ký khế ước ma quỷ, một khi có cơ hội thì phải tiêu diệt ngay và luôn.” Ma Quân quát lên, A Diệt cũng đã vũ động hắc dực, tiếng lôi minh vang rền, nháy mắt sau xuất hiện tại vi trí mà gã Lũng Vân bị thổi bay tới, trận ma kỹ đối chiến vừa rồi Đại La Ác Ma Chỉ của hắn đã chiếm phần hơn.

Phệ Hắc Giao đại triển thần uy, hấp thu toàn bộ ma khí tản mát ra từ cú va chạm, từ một vùng biển đen chả mấy chốc trở lại màu sắc ban đầu. Đôi ma dực được cung cấp dồi dào ma lực, giao long quấn quanh, như ma vương giáng thế, ném tới án tử cho đối phương.

Luồng đao quang từ đôi cánh phóng thích, xé trời trảm xuống hải lưu vô tận, nhắm thẳng giữa thân thể gã Lũng Vân đang chật vật như chó sắp chết, muốn chém tan hắn ta ra. Những thứ quỷ quái vô hình nhanh chóng bị quét tan, đao quang hắc ám gào thét bay xuyên qua thân thể hắn, trên bề mặt bộ giáp xuất hiện vết cắt lớn.

“Đừng có chết, mau tỉnh lại cho ta! Ngươi không thể chết dễ như thế được!” Tiếng gào thét điên cuồng vang lên trong đầu Lũng Vân, nhưng hiện giờ hắn đã hấp hối, muốn thở cũng khó chứ đừng nói là lên tiếng đáp lời. Thân thể hắn tách ra tại giữa bụng, hiển nhiên đã bị chém thành đôi trước luồng đao quang cường đại vừa lướt qua.

Lôi quang lóe lên, A Diệt đã xuất hiện ngay kế bên nửa trên họ Lũng, vung tay thu lấy những chiếc giới chỉ trên ngón tay đối phương, sau đó bồi thêm vài đòn muốn hoàn toàn chấm dứt mạng tên này.

Đột nhiên hắn cảm thấy nguy cơ tới rất gần, ma dực vỗ mạnh cấp tốc rời đi, bỏ qua công kích đối phương. Khi đã giữ khoảng cách an toàn, hắn mới chú ý tới vị trí cũ, cảm ứng thấy những thứ vô hình đang chằng chịt tại đó, không ngừng đổ dồn vào trong hai nửa thân thể Lũng Vân!

Giọng nói tà dị chói tai bất ngờ vang lên khắp vùng không gian hải lưu này: “Tên tiểu tử khốn kiếp, dám gϊếŧ chết vật chủ của ta, hại ta bất đắc dĩ phải chiếm cứ bộ thân thể này trước thời hạn, làm giảm không biết bao nhiêu tu vi.”

Thân thể Lũng Vân đã được ghép nối lại, hắn như xác sống trỗi dậy, bấy giờ kẻ thôi động bộ thi thể ấy chính là giọng nói tà dị kia, chứ thần hồn gã Lũng Vân đã chết hoàn toàn rồi.

Chứng kiến cảnh tượng quái dị trước mắt, A Diệt biến sắc không biết nói gì, Ma Quân vội lên tiếng: “Mau rời khỏi đây, một khi kẻ kia có thể tự do sử dụng được bộ thân thể của Lũng Vân, chắc chắn sẽ lao tới gϊếŧ ngươi!”

Tuấn mỹ nam tử liền hóa thành đạo lôi quang bắn vọt đi, hướng thẳng tới vị trí miếng ngọc bội, vì dư uy trong trận chiến giữa hai gã ma tu, mà miếng ngọc đó bị đánh trôi đi rất xa. Ngay khi nắm được ngọc bội trong tay, A Diệt không chần trừ mà bóp thật mạnh, khiến miếng ngọc nát vụn, giao động thông đạo nổi lên mãnh liệt, không lâu sau một thông đạo hiện ra.

....................

Đôi mắt sâu thẳm chợt mở, một gã thiếu niên ngồi giữa từ đường chợt đứng dậy, thần sắc bất ngờ không thôi. Hắn liếc mắt nhìn tới một phía, vị trí hắn nhìn tới có một chiếc lệnh bài đã vỡ vụn, mà trên bề mặt tấm lệnh bài đó ban đầu có hai chữ Lũng Vân.

Tên thiếu niên liền tản ra thần thức, bao phủ cả một tòa đại thành rộng lớn, sau đó hướng tới một gã trung niên đang ngồi đọc sách bên trong một tàng thư các, truyền âm tra hỏi: “Lũng Khôn, Lũng Vân thời gian gần đây đang ở đâu?”

Gã trung niên bất ngờ nghe được giọng nói này vang lên trong đầu, vội vàng đứng dậy thi lễ tới bốn phía, sau đó tự lẩm nhẩm đáp lời: “Bẩm lão tổ, Vân hiền chất trước giờ vẫn luôn ở tại Đệ Tam thành, thời gian gần đây đồng hành cùng nhóm Diệu trưởng lão tiến vào bên trong bí cảnh Khôi Kim.”

“Ta biết rồi, ngươi tiếp tục làm việc của mình đi.” Dứt lời, tên thiếu niên trầm tư, mắt lại nhìn về phía tấm lệnh bài vỡ vụn, sắc mặt khá là mất mát. Lũng Vân là kẻ có tư chất xuất sắc nhất trong lứa hậu nhân thế hệ thứ mười hai của hắn, được hắn tiêu tốn không ít tài nguyên chân quý để bồi dưỡng, vậy mà giờ đây đã bỏ mạng tại một nơi tách biệt với thế giới này.

“Bí cảnh Khôi Kim tuy cổ xưa nhưng không gian vẫn rất vững chắc, muốn xé một mảnh không gian để tiến vào trong đó là không hề dễ dàng, xem ra không thể thu hồi lại bảo vật trên người Vân nhi rồi.”

Gã thiếu niên suy tư tự nhẩm một hồi, sau đó liền truyền âm gọi một vị trưởng lão mạnh mẽ trong thành tới chỗ mình. “Dù thế nào cũng phải phái người tới khu vực đó điều tra, vẫn còn có chút tỷ lệ dò hỏi được thân phận của hung thủ, dựa vào những kẻ sống sót trở ra từ bí cảnh.”

Ads
';
Advertisement