Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Giữa dòng thủy lưu cuồn cuộn nguyên khí nồng đậm tới cực điểm, có một thân ảnh đang bị mắc kẹt bên trong, trôi nổi giữa nguyên khí hải đã hóa thành thực chất này, gắng gượng đấu tranh giành lại sự sống, trước tình trạng bội thực nguyên lực.

Thân thể hắn nổi lên đầy hoa văn thanh sắc cổ xưa, còn kèm theo vài tia kim quang như của phật gia, nhưng vẫn không giúp cho cơ thể ngưng bành chướng, da thịt nứt toác, sắp bạo bổn nguyên bỉ ngạn vì ứ đầy năng lượng.

Hắn như con kiến bị rơi vào giữa núi đường, cho dù có ăn tới vỡ bụng cũng không khiến ngọn núi này vơi đi chút nào, ngược lại hại bản thân lâm vào tình trạng bội thực mà chết. Hắn ta xuất ra từ giới chỉ toàn bộ vật phẩm có tác dụng chứa đựng nguyên lực, rồi cấp tốc truyền năng lượng của bản thân vào những vật đó, nhưng vẫn không khiến thân thể hạ nhiệt một chút nào.

 

 

Nguyên khí tinh thuần từ dòng thủy lưu điên cuồng chui vào nội thể hắn, khiến hai đóa bỉ ngạn phải làm việc hết công suất, nguyên lực cùng ma lực trở nên quá dư thừa, thải không kịp cung, khiến hắn sắp bạo thể.

“Không ổn rồi, phải dùng tới thứ đó ngay thôi! Không ngờ mới lấy được về tay chưa lâu đã phải dùng tới...” Hắn ta cười khổ lẩm bẩm, phất đơn thủ lấy ra một vật phẩm đặc biệt, rồi gắng gượng thi pháp, thôi động vật trước mặt, muốn cứu bản thân khỏi hiểm cảnh hiện nay.

................

Những khối hợp kim chân quý, kỳ mộc, khoáng thạch, từ bốn phương tám hướng bay tới, hội tụ lại với nhau tại nhiều nơi. Chả mấy chốc tại những vị trí đó, xuất hiện cỗ khôi lỗi đẳng cấp cao, thân thể được cấu tạo từ những loại tài liệu chân quý, cực kỳ cứng cáp.

 

 

eyJpdiI6Ikg0eGpIeHBlRVRqdE83QllHNEpXVWc9PSIsInZhbHVlIjoiVGVDaGVHR2VsVElWWGo5ZFlFbTNvc2xiXC9OeWlcL0NPcGZuMjIzNlZFU0FwRXJ6UWc0RWdFdEdnSnBxcE80UFZlYmxRK0RVcTM2WjBTOHJqWVpHZWNIVDRuSGdRM09jTzA0aDlVTGRoaW9YNldcL0NiVnJsTTRvZHc0V0Y2VU83WUtJN3Zxelg2TmQ2SmdKZStVTno0WmVrZUtJTnk3RDgySG5OaXpCa1Q5ZWRwUG83dVZLOXlGVXNHVjF6Y0Z2WTlRMnZwd0dXU0dJSjJNMlFQa1h4Z0ZnYUtXNDBjdktYQVhcL242djdFelRHTlJXZGVGdkxsNkRWQ2dBNFdPajhuXC95TzN3a3pMY0orMmx2aW1UM3ArWlRwMGNWV2Ryc0s0MStRMGRQSGxkeGlYSzdKUlJObUZrZGg1SjBNQ0M3TWs0eFwvekpLZHdBNmF6dGRMaXdMQjZBRlBBSGNRdzYwbGo1UjlVNm1GRUl2Q2p0cXVyb1FnakZpenk4NnVmTVR3UEFLQ2Faa3R5U2R4Rm5Rc1R5K1F5blJUQ091Nm5BNVYwQ25CZExJQzVGdWNZekdWNW04VDdrdHdLVTRkd2RmSFcwVkgxeVFoZU1aaCtpWVg5ZEJIWXI1YW95VlUyYyswM1RPbGdGNXNCeFM5TUErZWdYcktrU1ZxZHQ5a1l3MHVzS0RqMFN6aE1hVGhIQzRLM3lRKzhIMzcyT2hNbmVDVmFHYUlhZWlHd0trN1wvMXlsZEtiWnZzZjlSZStUZlJTaXRWNTZGTWJBZjlrYlNxTU0wTHB3RnNjMzN3aGJFQWhjZmhVMEVnUkJmNGJkN0JLU1wvZ1RuQTdhRWtSZUM5c3RsZnRMSGhXM2dZR2RMRGI5emVRTFBsVXJPQkpXT1JmMFFZTGhcL2trODJTMzJ2OEFZXC8rM1BYQkp1eDk0TEdYcmFJMm5NNjJHZ0plQXRcL3RcLzdsVE85WlAyUTRRY1J2OXUxZzlDK3RteTdqZGdkSUNKYWJ6NjJqbEc3MHdxVzNqU015WGRPSlwvZ3Jld3F4elVJWGVrNGtNc0JVSkN2UzRvVmZZajhtZCtUd1B6MkRFRlpRRG85RHhDaFdtQlBPaFlrMkhBY2EyYUx3M1dcL3d3REZXSnlGa1FYUHpMSDNuQ3RTdFZVakRHcFk0WERWSStab09SNW5xXC8yXC96S1JqT2hpaU5LVDFmNlpSQnZhZUJGZmRlZmtTSlFpdHh3RnlLeEFpTVoxSFE4RjFnMWVONDMyXC9iU003a0hZcVUzdk9NS3VYM0tybVhTQWphM3JaOFpteW95dVwvREVGQkdPOGRVZll1QXNTK0drZERKVWRUZ1ZFNDhsUFhNTGk2NzRDTVlXUHVGZ2ZkOEJQRnlOVHgwNDVFTVVZWDY1dlJZQ0RPaldGdnlXOUVia1V5K2oxNHhVS1hqdWNuejVWRUN6R3lDRFB6MEx3XC95U3FkRmJvUHFxMytGMXRMZ3RMYkRKaEYrbTUxSmx4SUxDXC9xRUxDdXBcL09yXC9mS3pJcFNsb2ZXZE42TVlGeW55XC9xQkJkaUpBQVEyOFVUc0lLaFF6U292Q25ZOEVBZUoxUU1MXC9QdjZ2ZkZLWjByck5penliR1ZLMlhpYldpbWFvVU04bXNobk80bXBlcHhLbkVMN2lNWDBJVjBXcXo2Mkx4SE5ZbmJVRWl1NjlpZEZ2bWk4Rlkrbnk0MTJwQUQralBZcVhtK2habUhDa2Q5OEE1bEVrTWk5TENFaXFKOVZhb2tjZDNxRlRtNmxUT0JDZkdHaXJ4TzdxMWdrd1k1SHBYc004TlNPQmRrRFwvVzB4MWNUWVhpV1Y5RlFHbWlqUW1RYXVpZjNqR3owWGgyZTRjNk00ZHNmTk1lVExJXC9wUnI5VXN2TjhYWVZ1dG1WS3dyN2lpYnVya1ZNQUQxcjVyREQzRHA4TUFvTEpcLzMzWVZhWTNIWElMalNNZE9ZRG1sNmJZNW01ZWRpVjMxUHcxc1E4RzU2ak1ieWw2eXVEbWliSlFDZU1RanA4clwvbW9aNlA0cHlYR2R5N2N2RlhDTTR0aG9uNDNWSG5XMGZhMm5UbXUxKzhOTzVCWlB5eFpjOFgxNWltT2pnRXJPR3dGQ2E1UkVwaWxkOWpoTWZ1ZmRBeE8xaUpDOWYwbStcL2ZZaXNcL3c2WlRHdXFSUFlpb2huSUpvU2xFTzBoOWRBUUhYOVl1NDVpK3BFRllUcWtwWXNuV0pINjQ2S2JHT05KNnFldFFuc3pEZVdRYmN4S0JzVU9TWlUya2t2TVFna25YN0Z1dFIyc3lqaUJGOEllZnpVcytGcnJOOW9PZmVVZ3FqRWNDUm9iMzNcL0N0MldDeko3dHBsaXlhK2ZyamNoVlVJYVwvOU9rdk5rS1hsUEpsRzMxS2dTOWo4dmxsanc5K0Q0SVwvOVRDRnhJdE9FaHEwalk3MDhqSndZY0l0bjEwMEdcL2MwZVlWeUVDOEdSMXQ4R3JCY3BVSXp5NTB4Um5OS1wvQk9KOWkzbzE3bU5BOFg0Tk9FS3YwaHAzXC9BS1ZZaDZFN0dvaXFreFZYdGtKakhxYTVLMGkwOHp1Z1Zpajk1YU4yZTlTUzNzTWVNTm9PZkkxWHhwZTdJVWN0bWV2OEU5a0dwSXdoUVdES3J2VThMNyswZ3ZaQnVLT0RQU3hmRVFjU0RES1d1U0dUeUpEU0x2d2k4N3BOYnNDc3VyU2VkNDNXek5yeENlQU1veWpjNlQ2dXZPKzFOUnFKd0JMUklOQWFGQUZpdmFLMFpJZlBJN2tPRkxnRmNrMU1ndnFEWFdwVkgwTGQwQjNoVjd1RmFjV3F1eG82Qjgzb0RjZUNiK0ZMZmlaWmdNNFNrd05XV055RmQzMWdHZzFCWlY2YTBcL2g3YkNleHdrTGJiQTdidnNLN2hBRXo3M05FTnJcL0Q4NnFWMzFRblRZUlZZZFdvbXR3TFNFSXJaYzFDSm16djdMaEVTWEc2ZXNPdjhGSllhdlNoT3JaM3JYOFhSYmswbHVxaXk0aHRHdWlHQVJmOEgzVndYS0lXOE9abkJ5d2dYMWNKT2ZqNnBlS256bEtWXC9Gbk1MY3gxYWdJXC9QbkVjXC9MTWRadUQ5R25TdlFNQXk0eGlXV1dhTlpOXC9BVXNZblwvdTA9IiwibWFjIjoiMDI1ODFmOWJjZTNlN2Q2NDBlOGQ0YTk1NTM5ZTJmYWY0MTNlOGViZTMxNGQ1YTRjYzIyYzAyN2NlOTM2ZDE1MiJ9
eyJpdiI6InZ2SFJmNlFBVzFBMElVOXVrVTcwTUE9PSIsInZhbHVlIjoibFlES2Y4cmhRdVwvNzVRcDFFdWZzN0xBTDZ0Mk1EUXJtZTk1TE1FQXh1QWRMQzZ0MklCSjRHYTFPM0V2KzBBZ3pTcWRtUkptWGQxSndnWWhTUFJyd0tuYkw0Ym16UzRyUlVYZ3pUNXdLdGRvPSIsIm1hYyI6ImE4ZThhNzljNmZmZmIyYjEyOTRjNzMwNTdkMzg3MTJmYzFiMjAzY2EwMjc2NWJhMzk3NTAyNzZjNDQxMDczZTUifQ==
Từ phía sau có một cỗ khôi lỗi dạng người lao tới dùng cự kiếm trảm xuống lưng hắn, A Diệt liền xoay lại quét đao chống đỡ, sau đó tung cước đạp bay nó ra xa. Quanh thân xuất hiện rậm rạp phi kiếm kim trúc, đồng loạt nhắm tới đầu khôi lỗi kia mà công kích, chả mấy chốc nó đã trở thành một đống sắt vụn.

Với thực lực của hắn hiện giờ muốn tiêu diệt đám khôi lỗi này không quá khó, nhưng làm như vậy sẽ tiêu hao không ít nguyên lực, trong khi những đầu khôi lỗi này dường như có thể được chế tạo ra bất cứ lúc nào.

Họ Diệt nhanh chóng đánh hạ vài đầu, sau đó tìm đường bỏ chạy, không muốn dây dưa lâu tại một chỗ. Bấy giờ tòa tháp khổng lồ đã vào trong phạm vi thần thức cảm ứng của hắn, trong lòng A Diệt không khỏi nhảy dựng khi trông thấy độ hùng vĩ của thứ kia, mười dãy sơn mạch kết hợp lại cũng chưa chắc to bằng tòa Khôi Kim tháp đó.

Tại một địa phương, có hàng chục đầu khôi lỗi to lớn điên cuồng lao vào công kích hai nữ tử, hai người kia không ai khác chính là Kim Ngân nhị nữ, lúc này đang mệt mỏi chống đỡ thế công của mấy thứ đồ chơi nguy hiểm này.

Từ phía Khôi Kim tháp phóng ra một luồng quang mang ám lục, thẳng hướng nhị nữ, Kim trang nữ tử cảm ứng được liền dựng hết lông tóc, nhanh chóng đẩy vài đầu khối lỗi che chắn phía trước bản thân và tiểu muội.

“Đùng!” Những cỗ khôi lỗi có cường độ thân thể cực kỳ cứng cáp, trong nháy mắt bị phá hủy tan tành, luồng quang mang vẫn không dừng lại mà xuyên qua thân ảnh hai nữ tử, khiến máu tươi rơi xuống như mưa!

Nhị nữ gắng gượng phi độn bỏ chạy, nhưng tốc độ không còn nhanh như trước, Kim Hoa nói với muội muội: “Nên bỏ thứ kia đi thôi, nếu không chúng ta khó giữ nổi tiểu mệnh, tòa tháp đó quá đáng sợ.”

Ngân Liên nghe vậy cắn răng không cam lòng, giới chỉ lóe lên liền xuất hiện một khối cầu trong lòng bàn tay nàng ta, thứ đó có kích thước không quá lớn, trông như một món đồ được Khôi lỗi sư rèn đúc ra. Ngân trang nữ tử quăng mạnh ra sau, rồi cùng tỷ tỷ nhịn đau mà tiếp tục phi hành, không dám chậm lại chút nào.

“Diễm Tước Trảo!” Cung trang thiếu nữ vung đơn thủ chộp xuống phía dưới, bầu trời trên đầu nàng ta xuất hiện một đại động thiên, trảo thủ chu tước từ bên trong gầm thét giáng thế, vỗ thẳng xuống bầy khôi lỗi phía dưới theo phương hướng mà Hồng Diễm đã định.

Sau sát chiên vừa rồi, gần mười đầu khôi lỗi có thực lực Bỉ Ngạn cảnh đã nát vụn, hoàn toàn bị triệt hạ. Thiếu nữ Hồng Diễm còn chưa kịp thở phào một hơi, đã bất ngờ bị hai luồng kiếm quang phá không trảm tới, chém vỡ lớp quang tráo hộ thể, khiến nàng ta hộc máu lảo đảo ra sau.

“Hai cỗ khôi lỗi có tu vi Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong! Thật sự muốn ép ta tới vậy sao?” Thiếu nữ nghiến răng nói nhỏ, mắt đề cao chú ý hai thân ảnh phía trước, khí tức phát ra trên thân hai khôi lỗi đó còn cao hơn cả nàng.

Sau một phen đấu tranh trong lòng, nàng ta liền lấy ra khối cầu giống như thứ mà Kim Ngân nhị nữ đã ném đi, đồng dạng bắn thứ đó đi thật xa, rồi vội vã bứt tốc bỏ chạy. Hai đầu khôi lỗi vẫn không muốn buông tha cho thiếu nữ, bay theo ngay sát phía sau nàng, không ngừng bổ kiếm phóng ra quang mang công kích.

Từ phía tòa tháp khổng lồ lại tiếp tục có ám lục quang mang bắn tới, xuyên phá qua hàng tá đầu thi ma đang gào thét, toái thủng thần thông phòng ngự, dã thẳng lên thân thể mập mạp của lão già Diệu Giản Ly, khiến lão miệng hộc máu tươi, tay ôm lỗ thủng ở giữa bụng.

“Cái thứ chết tiệt này...” Lão già không cam tâm gầm lên, tay ném mạnh khối cầu đi, sau đó thôi động một tấm phù để đào thoát.

Từ một đỉnh núi phun trào lên chiếc cự chum hoàng kim, thanh niên hòa thượng từ trong chiếc chum chui ra, ánh mắt nghi hoặc nhìn cảnh tượng xung quanh, khó hiểu lẩm bẩm: “Chuyện quái gì đang diễn ra vậy? A di đà phật, chẳng lẽ nơi đây gặp phải biến cố thiên tai?”

Cách hắn không xa gã Miêu Thập Tam vừa chật vật thoát khỏi sự quần công của một đám khôi lỗi, gã kinh hãi bỏ chạy, không quên quăng lại khối cầu ra sau, mong muốn đám khôi lỗi lấy được thứ đó sẽ không truy sát bản thân nữa.

Đôi mắt của gã hòa thượng sáng rực, thân ảnh lóe cái đã xuất hiện ngay địa phương khối cầu sắp rơi xuống, đưa tay bắt lấy nó. Sau khi quan sát vật trong tay, gã ta vui mừng cười lớn: “Đây là Cường Bạo Khôi, bảo bối rất chân quý, sao lại bị ai đó ném tại đây như thế này? Haha bần tăng cảm thấy vật này rất có duyên...”

Hắn còn chưa nói dứt câu đã bị luồng quang mang ám lục từ cự tháp phía xa bắn tới, thân thể hắn cấp tốc vận lên Kim Cang Bất Hoại, ngạnh kháng một đòn trực diện đáng sợ này, hắn như bao cát bị đánh văng đi cả trăm trượng!

Vùng dậy từ đống đá vụn, gương mặt kinh hãi còn chưa nguôi ngoai thì đã bị vài cỗ khôi lỗi bổ nhào tới, mà những đầu này đều có tu vi thuộc hàng cao đẳng tại Bỉ Ngạn cảnh, khiến gã hòa thượng nhất thời không kịp trở tay.

Hắn ta tế ra hàng loạt bảo cụ phật gia, khua tay múa chân một hồi mới triệt hạ được đám khôi lỗi này, nhưng cùng lúc đó lại bị tòa tháp công kích thêm một lần nữa. Gắng gượng đứng dậy với bộ y phục đã tả tơi, hắn nhìn khối cầu trong tay rồi lắc đầu tiếc nuối nói: “Vật này không có duyên với bần tăng, thôi thì để lại cho vị thí chủ nào may mắn hơn vậy.”

Đặt khối cầu tại một nơi bắt mắt, gã hòa thượng liền thôi động bảo cụ cực tốc, phi độn theo phương hướng mà tên đeo mặt nạ mèo đã chạy.

Luồng đao quang quét ngang một đường, đánh tan mấy cỗ khôi lỗi đang hung hăng lao tới gần, A Diệt xách theo chó vàng tiếp tục phi hành, trên đường đôi lúc phải dừng lại tiêu diệt khôi lỗi chặn đầu.

Chó vàng chứng kiến đám khôi lỗi điên cuồng lao tới nãy giờ, nó trầm ngâm suy tư, sau đó chi trước không biết móc từ đâu ra một khối cầu, nghi hoặc lẩm bẩm: “Có lẽ nào đám khôi lỗi truy đuổi theo chúng ta là vì vật này?”

A Diệt trông thấy vật trong tay chó vàng, liền hỏi: “Đó là thứ gì vậy? Mà khoan... dường như ta từng thấy thông tin của vật như thế này trong cuốn điển tịch cổ nào đó rồi.”

Hoàng Khiếu giơ chân gãi tai rồi nói: “Ta cũng không rõ lắm, trước đó ta thấy mấy kẻ khác dốc sức tranh đoạt những vật như thế này bên trong Khôi Kim tháp, nên ta cũng bắt lấy thời cơ mà đoạt một khối, không biết có phải thứ này là nguồn cơn của mọi việc không?”

“Vật này được tìm thấy bên trong cự tháp đó sao?” A Diệt khá bất ngờ thốt lên, đưa tay tiếp nhận khối cầu, sau đó vừa phi hành vừa nghiên cứu thứ trong tay mình. Chốc lát sau hắn đã nhớ ra, thông tin của vật được miêu tả giống như thứ này mà bản thân từng đọc qua, mắt hắn sáng lên nói: “Đây chẳng lẽ là Cường Bạo Khôi?”

Đúng lúc này, tại tầng cao nhất tòa cự tháp, cánh cửa lớn tức thì khai mở, lộ ra kẻ đã chỉ huy Khôi Kim tháp khổng lồ. Một lão già râu tóc bạc trắng, làn da nhăn nheo, gương mặt chảy xệ, ngồi chễm trệ trên ngai vàng, đôi mắt gắng gượng mở ra quan sát cảnh tượng tại ngoại giới.

Thanh âm già nua khàn đυ.c của lão ta vang lên, truyền đi khắp ngõ ngách tại bên trong bí cảnh này, không kẻ nào không nghe thấy cả. “Đã hết thời gian chơi đùa, những kẻ nào còn giữ vật của ta trên thân, thì tới đây nhận phần thưởng đi nào!”

Đột nhiên phía dưới đế tòa cự tháp bạo khởi một lỗ đen, thôn phệ mọi vật đã từng ở bên trong tòa tháp này, đối với những thứ khác đều không ảnh hưởng gì. A Diệt sau khi nghe lời nói già nua đó, còn chưa kịp hiểu ra vấn đề, thì khối cầu trong tay đã phát quang, thải ra một luồng sáng bao bọc thân thể hắn lại, rồi kéo hắn bay tới lỗ đen phía dưới tòa cự tháp!

Chỉ thấy có hai vệt sáng bị hút vào bên trong lỗ đen, một trong số đó chính là A Diệt, hắn hoảng hốt dùng mọi cách muốn thoát thân, nhưng hoàn toàn vô tác dụng. Thời khắc cuối trước khi lọt vào bên trong hố đen, hắn chỉ kịp quát lên bốn từ: “Con chó chết tiệt!”

Lão già ngồi trên vương tọa khẽ gật đầu, miệng già nhếch lên cười thâm ý, lẩm bẩm thanh âm: “Hai người các ngươi sẽ được cung cấp vô tận nguyên khí tinh thuần, mong rằng các ngươi sẽ không bị bội thực mà chết, khà khà.”

Ads
';
Advertisement