Trong một gian thạch thất lộng lẫy xa hoa, có vô số vật phẩm chân quý trôi nổi, lúc này cánh cửa đá mở ra, liền xuất hiện hai thân ảnh tiến vào. Cửa đá rất nhanh đóng lại, nơi đây chỉ còn hai người, một nam tử trung niên có thân hình lực lưỡng, cùng một thanh niên dung mạo tuấn mỹ hấp dẫn.
Trung niên Sở Khanh chỉ tay xung quanh, mỉm cười đối với A Diệt nói: “Đây là toàn bộ những bảo vật giá trị nhất mà Sở gia ta đem tới Đệ Ngũ thành này kinh doanh, như lời đã hứa trước đó, các hạ có thể tùy ý chọn một món trong đây, dù giá trị bao có cao bao nhiêu tại hạ cũng sẽ không nhíu mày.”
Trung niên này nói rất chân thành, bởi vì chuyến đi lần này nếu không có đám cung phụng như A Diệt, thì chắc chắn đoàn người Sở gia đã chết sạch dưới những đòn đánh của Xích Ngân Voi. Hơn nữa trong cả năm vị, hắn biết thực ra người thanh niên này đã xuất lực nhiều nhất, cũng là người có thực lực cao nhất, nên càng có ý muốn kết giao.
Thanh niên Dược Hảo Nhân đang trầm tư quan sát các bảo vật phiêu phù xung quanh, nghĩ xem nên chọn lấy món nào, tâm cố ép xuống ý muốn cướp lấy toàn bộ. Lúc này thanh âm Ma Quân sau nhiều ngày mất liên lạc vang lên: “Mau lấy gốc rễ cây ngay phía bên phải ngươi đó, thứ đó sẽ là tài liệu quan trọng nhất để ngươi tế luyện Phôi bản mệnh.”
Mắt thấy tuấn mỹ nam tử đưa tay cầm lấy một bộ rễ cổ thụ, trung niên họ Sở khá bất ngờ lên tiếng: “Đây là một mẩu gốc rễ của Dưỡng Ma Mộc, một loại kì mộc rất hiếm. Nhưng ngoài tác dụng ôn dưỡng một vài thần thông trong ma công, thì chẳng còn công dụng nào khác, Dược nguyên hữu có chắc muốn lấy thứ này không?”
“Thứ này còn có thể sinh tưởng chứ?” A Diệt gật đầu rồi hỏi lại đối phương.
Họ Sở liền đáp: “Tất nhiên rồi, nhưng các loại kì mộc thường sinh trưởng phi thường chậm chạp, không đáng để nguyên hữu đầu tư thời gian đâu. Ta thấy nguyên hữu cũng không tu luyện ma công, hay là chọn những vật khác có ích hơn thì thế nào.”
eyJpdiI6Ikp0MkpPR0JhaVlVMnBTbWxKRlFrZFE9PSIsInZhbHVlIjoiMnBCU0h4b0o1ZitsTENSeDNvbHc3d2R5cjZHYjBWS2NBYVI4QkZ1RUpBc29nYXI0cG5yS3hzNGxwN3hcL1FqOWxGZEI2Sjd1ZWUwQmhKOFU4cEtQQ2hNRUV3TVp2Z2V0QXdLaEtjRXhqZTRRdTR1b052SzVGTk9cL2J0NTJVVVQrekxCZFg4MGl0dUdlVEVpQ0ZsMlRkQ2xpYXNiQ2N0U3g3TzZtTFl2Rk9ma1lXQSs2VlplVWFjQVBZcEZmK2M3MEFsTk9jTUhaSUpnczdkSVZSUFRGYkwrQTkwNmFkUFRoQUo4WGlMYkR1Wm52RitNSGFNaVZXY2ZOV25PRGFqMjhNZ1QyZW83eXZFMHBRd2tXRVlYXC9uU25nQnZpXC9sdVZ4aUJYaWJLUVZ1dDkycmZPaythTFJlV2RMd3JyQ1UrTFNxdUpabWRHQ3lZY1hqTHdUUjlsMG5qZHZRNGQ1K3RTcGNhcStXYWRtWWpzMGcyYUpmQ1duSENWbXdWeFBSOE41ZmhaU0JqRVoxeVRjNCtPMEZIV0dwYkkyVktoN21OVEtiXC9Nc2w3KzVPdktHTG5wUTQ2ZFFGQ2ttVWFjbmZkaGxGUVJjSVg2V3BkXC91dFVFOVByWk5tN1RzalhyUUs0YVZMeWs2SEpBVFk4M3kybWhqMW1XcGhHa0ZpeURqek1LNUJRQUtUcGNMRG5SXC95OHpvQjBleTlSWnh1Y05wVk9NR05URkpHMU5RYUR1RzhoVmN4dnRBdUE2RGR0VkZGNVlubktEamwrZkRGQzZyNk1vRjhrdjJcL2hmNTM1MnJWeFo0YzZjdmpObDlSM3dDXC9qTEU5K0c4dXVWRUFyVDNwQWRPVlZVZ0I5bWFDQmQ5d1RUbnp1MnJybUtUXC9tOWdcL3gyeFI1Y0ZGOHVEV2cyMU91V0tNaVN1TTZmb3FkRWNjVSt6emg4ell1em02bEdhcE1oZ01iXC9UUWtVK250Nk1ia0JSWEpyREVxcmMyK21pS0c0ZDlQQ3VjcGVzREVhTjZ2bDA3MVRmOXVEbHRCcFFla05LeldyRTFRK1kwd0hKcFVxdnVyZTdzT040WXNlSkd0MGxjZFkwa3pjOHFrYWkxcVwvTWhHN0NuWVJQVGlHcGtzRDZVclJKUmUwZmNPNmZ5UUx5b01RQk40aklHcVR6SXd2cjVpVG5KaFJYSXlQMFpKOFJWMzR1OExuN2pXRmJ3YW5rclZyY0ZHUXFocjI2Zk45UWpXem9ocTR4d2V6NHRpUWpYZnp1Z0k1c0dpUGtLTGlaWG5COWtpK3drOGlvSGFtQUNjU1M5NXZmWjB5Y3BablJ0a0J6cE9weFdVRThpYzd5SmFsb0NMUTNDd2QxSHArY2VzTk5PMHg1U1NwXC9NdWFZR3FsYWZEYytWbGxnY3BCNXBjc0U3WTY4Z0VYVnRZbFpIY0dlUGxIQThsZlwvakFFaW9nRnhFUU5cL1g0WGgreWJEN1BxTnpXZlFzRWtxSGhZckZOUHkraHRMRWtzSlBKeXN3V2VLaDJNelIzUVRCcTRBWHppbGtEYXRDdVpcL21BdlV6em54SzZIMnhHdnI1YjNudUZvXC9TcnJHREYrOURwQmRtUGJWV2dXS1FsTzE3QWlJTEZkWFk4YStyY3FpZE1nTk40cGVEN0dEemd2SWlJWHQrVlpXVldJOVlJZklKK2gySGFYWkt1YjBsMDhONkFUdmdhdmVvTTRuSDBEUU01cE1FUUM0Unc4WHF2aVwvOHhUc3dnSUs1Z2wrXC9DZ3hLYlY3bXZ3RERtSFZlSHRPVU14RkJubG8wZGVVTDZzUU9GMlwvSlNzelY3VFoxYkg2TGp3WktWWTRKR0JPdllvSVwvREFFKzMyalRITFlIMU9KOUJhTTI5Uml3XC9EYUFLN1VTOVlhRXdzOEdLUm5ndzZ5RDk4Y2VVRHoxY29aS2FaYjNnWm5td0ZrQlRYTGRGNEp5eUZTc0ZLbSsrMHB2V2JVTGxCa0ZXRXArbDViUXBodjZ6TmREUkNDMldSOFBua1o4OTBBMjZTS3FXSnNxYnllenMrNHdNQmVMcFYzNHcrbDc4Q2xaZmNLWjVTbzNpSk1pZEI3alp1d25abWZ2aTNIXC9pYk5IejUwbURxZVdGakJkTVwvbEJKQ2Q4NGk4bnVYNVRXTHdEekxONXBXdlF0aUdvSHFEbVNxUTRBa2VudHlcL3pYdVdRejJEMUtURmswSE9UV0c3MGNvZG82QVwvOUdIVWJjMk9BQ21LaEo4cUQ4aTl5OFVoS20rUCtkbENvcXhxeFlYOFdGSW1LeDFlZ3lKMVBCN1NKSmkwYUtmaHdJQnZBamlBb1V0am1SR1Ircm9PaE1uNTlyZmhtd3BQVkJMczZ2cWxpRnM4T2R2UzMrRHF5WmVaWjhDbkphejI0V095bFZDakpFRUlxNm1GckFUSE5kV1Z1QUY5TDR5K01BXC9FYUpuRDZkZDR5dWJZUk9PRzkxQ2dMSDF3aDhTdGxCbjZDRlkzWERVODFscmFrbTI2bnpGTGo2SVVrRkZKWUxoc1BHNlIyaTFDWCtmbFJZTVRVXC9ZUDU0SGI5aHB2MVFuem1BUk9ZdUNxaGE5K0FnREhub2JHcFJLYnJCWXJTZEZlWVE3aEhRK0RcL2tUb3lmK2VxckcySyIsIm1hYyI6IjZjNzcwNjE3NDczOTVhOGVjYzE4Yjg0YWU5YWU0ZTM0MDBjNDVmYTdiMWJiMDY4YjhjOTBmYzA2YmIyOTgzZjAifQ==
eyJpdiI6InE4MkdLU2hQMWllNmJIa2tXR3FzUVE9PSIsInZhbHVlIjoiaHhRQ3A4RnpJWW9QSUV6ZmxCUVhkYnIzYzB1K3BtckhtaE82YVwvYWtuNVV3UDdnRkNPY1hIK2xuZGt0a3huQzJiSXdDY24rNGRSOUQ2c3dBTEp5UldYeEl5UHZZaTRmaEV1NUJVa25FZTZZPSIsIm1hYyI6IjBkYzViOTQyMjVmODlhZGEyNWQwYmY2MGNmYzJkMGM2NTE2NjYwZDZkMTFiNzY1MWM0MGRmOTUyZWMxMjVhOGUifQ==
Lão già họ Diệp sẽ đi tìm cơ duyên trên hành trình trở về thế lực mình, chừng ba mươi năm nữa sẽ bắt đầu bế quan trùng kích bình cảnh. Thành công, lão sẽ trở thành nguyên sĩ đứng tại cảnh giới cao nhất hạ vị, được bao kẻ tôn sùng. Thất bại, đất trở về với đất, gieo mình với cát bụi, cũng không quá hối tiếc.
Sau khi lão ta rời đi, A Diệt liền ngự khí bay tới Sự vụ điện, nơi giải quyết mọi công sự của tu hành giả trong thành. Trước đó khi phi chu tiến nhập Đệ Ngũ thành này, hắn với thân phận cung phụng của Sở gia, được tạm trú tại đây ba tháng, thuế tạm trú đã được Sở gia trả giúp toàn bộ.
Sau một tháng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng tại khách điếm của Sở gia, giờ đã đến lúc hắn tự tìm chỗ tu hành cho bản thân. Trên đường phi hành hắn đã choáng ngợp trước những tòa kiến trúc chọc trời tại nội thành, độ đẹp đẽ xa hoa tại nơi này hơn xa tất cả những thành trì hắn từng đi qua, dù là quê nhà hắn cũng không có nơi nào sánh bằng.
Không lâu sau hắn đã có mặt tại một gian phòng chấp pháp trong Sự vụ điện, ngồi trước một cái bàn lớn phía trên đặt chồng chất giấy tờ, đối diện là một mỹ phụ quản sự nơi đây. Nữ tử này cũng gọi là có tư sắc, tu vi không sai biệt với hắn, nghe A Diệt nói muốn làm lệnh bài thân phận để có thể cư trú lâu dài trong thành, nàng liền lấy ra một quyển trục để ghi chép thông tin.
“Dược Hảo Nhân, Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, tu nguyên lực thuần túy, là tán tu thường hoạt động tại các châu do Thanh Khư cung cai quản. Thϊếp thân đã điền hết thông tin của nguyên hữu rồi, thông tin này sẽ được lưu lại tại đây vĩnh viễn, một bản sẽ được nộp lên cho trưởng lão, còn đây là lệnh bài thân phận của các hạ.” Mỹ phụ vung tay để một tấm lệnh bài bay về phía hắn.
A Diệt giơ tay bắt lấy tấm lệnh bài, sau đó liếc mắt quan sát, đây là một tấm lệnh bài bằng ngọc bạch, bề mặt được điêu khắc ba chữ Đệ Ngũ thành. Nếu thả thần thức vào bên trong lệnh bài, sẽ đọc được toàn bộ thông tin thân phận mà A Diệt vừa khai báo, cùng với hình chân dung và khí tức đặc thù của hắn.
Mỹ phụ đối diện vừa ngắm nhìn hắn vừa giải thích: “Để tấm lệnh bài đó có hiệu lực, các hạ cần giao phí là 1000 nguyên thạch trung phẩm! Cứ một trăm năm phải gia hạn một lần, nếu không lệnh bài sẽ hết hiệu lực, các hạ sẽ bị trục xuất khỏi Đệ Ngũ thành, mọi tài sản của các hạ trong thành sẽ bị đội hộ pháp của Dương Viêm điện tịch thu.”
“Ra là vậy, đa tạ nguyên hữu đã giải thích.” Tuấn mỹ nam tử mỉm cười gật đầu, nạp giới lóe sáng, trên chiếc bàn lớn kế bên liền xuất hiện ngàn khối nguyên thạch trung phẩm. Mỹ phụ thấy vậy cũng không khách sáo mà đảo thần thức qua để kiểm tra, sau khi đếm đủ số lượng nàng liền chấm một thủ bút lên tấm lệnh bài của hắn.
Chiếc lệnh bài bạch ngọc chợt phát ra quang mang lửa đỏ, mỹ phụ giảng giải: “Thứ ánh sáng trên tấm lệnh bài sẽ mờ nhạt dần theo thời gian, qua một trăm năm sẽ tắt hẳn, lúc đó các hạ cần đến đây để gia hạn.”
“Đa tạ nguyên hữu nhắc nhở, đã không còn việc gì rồi, tại hạ xin cáo lui, không làm phiền nguyên hữu nữa.” Hắn đứng dậy chắp tay, trước ánh mắt không nỡ của mỹ phụ mà xoay người rời đi, giờ hắn đã có thể cư trú lâu dài tại thành trì này rồi.
Trước khi tìm thuê một nơi ưng ý để làm động phủ của bản thân, thì hắn phải đến các nhà thầu tổ chức đấu giá hội để bán đồ kiếm nguyên thạch, vì hiện tại hắn đã rỗng túi. Mọi tích góp của hắn từ quê nhà, cộng với chút tài sản kiếm được khi tới vùng đất này, thời gian qua đã tiêu sài sạch sẽ.
Vì trong thành nghiêm cấm nguyên sĩ tranh đấu, hơn nữa là nơi được đệ nhất thế lực bảo hộ, nên A Diệt mới dám làm liều là đem bán linh dược ngàn năm tuổi. Thứ chân quý này là vật hắn không thiếu nhất, nhưng từ trước đến giờ hắn đem bán rất ít, vì hắn biết sức hấp dẫn của linh dược ngàn năm là lớn như thế nào.
Thân chùm áo bào, để lộ ra khí tức ma lực nhìn qua đã thấy đáng sợ, hắn lần lượt đi tới những nhà thầu tổ chức đấu giá hội lớn nhất thành. Linh dược trung phẩm và thượng phẩm không quá trọng yếu, hắn đem bán toàn bộ, chia nhỏ ra mỗi nơi chừng chục gốc, mất nguyên một ngày mới xử lý xong toàn bộ số Linh dược đó.
Hắn cũng cảm ứng được có một vài kẻ bám đuôi mình, hầu như mỗi một nhà thầu sau khi hắn rời đi, đều phái một hoặc hai người am hiểu ẩn thuật để bám theo. A Diệt thong dong đi hết nhà thầu này tới nhà thầu khác, cuối cùng hòa mình vào khu phường thị đông đúc, chả mấy chốc đã là một gã tuấn mỹ thanh niên đang chậm rãi bước trên đường.
Khí tức ma lực và nguyên lực của hắn khác hoàn toàn nhau, thể hình khi khoác áo bào cũng thay đổi, nên lúc này đám bám đuôi thấy hắn cũng chẳng ai chú ý, vì không có kẻ nào nghĩ nổi hắn là cùng một người với gã ma tu đáng sợ kia.
Xinh đẹp nam tử thong dong phi hành tới Động phủ điện, muốn thuê một nơi có mức độ nguyên khí cực cao, giờ hắn đã trở lại làm một phú hào rồi. Ở nơi đây giá trị của Linh dược còn cao hơn quê nhà hắn, vì đa phần những nơi kì chân dị thảo sinh trưởng đều đã bị yêu thú chiếm giữ, nay hắn bán số lượng lớn như vậy tất nhiên thu về được vô số nguyên thạch.
Nhưng hắn cũng không dám bán Linh dược số lượng lớn như lần này nữa, nếu sau này bí tiền quá có lẽ mới tuồn ra chút ít, vì hắn sợ các trưởng lão tọa chấn nơi đây phát hiện được, rồi nổi lên lòng tham.
Khác với các loại hình kinh doanh khác, vấn đề nơi ở của tu hành giả trong thành chỉ có duy nhất một nhà nắm quyền, chính là phần tử dưới trướng Dương Viêm điện. Muốn mua một khu đất trống để tự xây dựng động phủ, hay thuê động phủ xa hoa ở những nơi có mức độ nguyên khí nồng đậm, tất cả đều phải liên hệ với Động phủ điện.
Sau khi trò chuyện với quản sự nơi đây, hắn chọn thuê một động phủ có sẵn, liền được một thị nữ dẫn đường đi chọn động phủ ưng ý. Vì thị nữ này chỉ có tu vi Luyện Nguyên cảnh, tốc độ phi hành rất chậm, nên hắn đã để nàng đứng trên phi chu cùng mình mà dẫn đường.
Nguyên một khu vực rộng cả ngàn dặm đều là nơi động phủ tọa lạc, có cường độ nguyên khí trong trời đất rất cao, còn có pháp trận khổng lồ giúp kéo thêm nguyên khí từ phương xa tới. Nhìn qua từng dãy sơn mạch phía dưới, mỗi ngọn núi là một tòa động phủ, khiến A Diệt phi thường ưng ý.