Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2261 Vô cùng khôi hài
Trầm tư trong chốc lát, Vương Thuận đi tới trước mặt một lão giả, đưa Thiên Tà Châu cho hắn, nói: - Đây là Thần khí không gian của Lục đại nhân, phu nhân hắn đang ở trong đó. Đợi lát nữa vòng bảo vệ bị phá, các ngươi nghĩ cách xông ra ngoài, chúng ra sẽ chống đỡ chốc lát! - Được! Tây Lai nặng nề gật đầu, sau khi nhận được tin hắn liền tự mình tới, hắn biết Trì Hi Nhi quan trọng thế nào với Lục Ly. Bây giờ lấy được Thiên Tà Châu, nội tâm đã hơi ổn định, chỉ cần có thể chạy ra ngoài, hắn coi như không phụ sự kỳ vọng của Lục Ly. Ong ong! Pháp trận phòng ngự không ngừng lóe sáng, cột mốc pháp trận sắp bị phá tung, Vương Thuận lôi binh khí ra, cùng Mai Vân liếc mắt nhìn nhau. Cả hai bay vụt lên, sừng sững đứng giữa không trung. Vụt vụt vụt! Vô số cường giả cũng bay vọt lên, chờ đợi thời khắc pháp trận phòng ngự bị phá tan, cùng nhau oanh liệt tử chiến một trận! - Lát nữa đều đi theo ta, phá vòng vây xông ra ngoài! Tây Lai vẻ mặt nghiêm trọng, giơ Thiên Tà Châu trong tay lên, nói: - Nếu như ta chết trận, các ngươi phải nghĩ cách mang hạt châu này đi, cho dù toàn bộ chết trận vẫn phải bảo vệ tốt hạt châu này! - Rõ! Hơn trăm võ giả Huyết Nhẫn Đường đều nhận lệnh, ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào pháp trận phòng ngự giữa không trung, nhìn Ác Ma bên ngoài, trong ánh mắt đều lộ quyết tâm quyết tử. Ầm! Cuối cùng một đạo lưu quang màu đen cực lớn đập tới, lớp ánh sáng phòng ngự nổ tung, Vương Thuận và Mai Vân lập tức xông lên phía trên, định thả công kích mạnh nhất. - Hửm? Bát Dực Ác Ma, ba tên! Hai người còn chưa công kích, thần niệm đột nhiên phát hiện bên trong ngọn núi phía xa có ba tên Bát Dực Ác Ma, sắc mặt cả hai nguội lạnh như tro tàn. Hai người đều là siêu cấp đại năng Thần Giới, cho dù một tên Bát Dực Ác Ma còn không chống cự nổi, hiện giờ lại có những ba tên Bát Dực Ác Ma? - Giết! Lúc Tây Lai nhìn thấy ba tên Bát Dực Ác Ma, trong lòng tuyệt vọng, rút trường kiếm trong tay chuẩn bị liều mạng phá vòng vây xông ra ngoài. Xẹt xẹt! Vào thời khắc này, chân trời lóe lên một luồng ánh đao, chiếu sáng nửa bầu trời, ánh đao xoay vòng giữa không trung hai lần, cuối cùng nặng nề bổ xuống đầu một Bát Dực Ác Ma. Ầm! Cơ thể Bát Dực Ác Ma lập tức bị nổ bay, máu me đầm đìa. Nó còn chưa kịp phản ứng, một luồng ánh đao đỏ như máu khoan thai bổ tới, nhanh chóng đuổi kịp nó, sau đó dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người, cơ thể Bát Dực Ác Ma kia bị chặt đứt đôi. - Quỷ Vương Trảm, Lục Ly! Ánh mắt Tây Lai lập tức sáng rực như sao, đột ngột quay ra nhìn về phía tây. Vương Thuận run rẩy, suýt nữa quỳ xuống đất gọi chủ nhân. Đám người Mai Vân lại kinh ngạc nhìn thanh niên vọt đến từ phía tây, có chút mơ hồ Nhân Tặc Lục Ly sao lại giết Ác Ma? Trên bầu trời phía tây, một thanh niên mặc chiến giáp màu bạc, nhấc theo một chiến đao u lam nhanh chóng bay tới. Mặc dù hắn vẫn ở bên ngoài trăm dặm nhưng sát khí ngất trời này khiến rất nhiều Ác Ma cảm thấy khắp người lạnh lẽo, hàn khí thấm tận xương. - Kẻ này là ai? Một chiêu lại chém đứt Phan Hợp đại nhân? - Trên người hắn có hơi thở Ác Ma của chúng ta, sao lại công kích Phan Hợp đại nhân? - Đừng quan tâm kẻ này là ai, tru diệt hắn! - Nhanh chóng báo cáo Đại Đế, kẻ này rất mạnh, sợ rằng chúng ta không thể ngăn cản! Một chiêu của Lục Ly đánh chết Bát Dực Ác Ma, gây nên chấn động rất lớn bên trong đại quân Ác Ma. Bát Dực Ác Ma là cấp bậc lĩnh chủ, ở Ác Ma Giới là cường giả đỉnh cấp. Ngoại trừ Thập Dực Ác Ma ra, Bát Dực Ác Ma là cấp bậc hàng đầu, trừ phi là cường giả nhân tộc đỉnh cao, bằng không căn bản không thể giết được bọn chúng. - Trấn áp! Lục Ly phóng tới như cuồng long, khi gần tới đại quân Ác Ma lập tức phóng thích lực lượng không gian trấn áp, vô số Ác Ma giữa không trung nhất thời bị đè ép, căn bản không thể động đậy. - Không Gian Giảo! Lục Ly không ngừng vung Đồ Ma Đao, từng đạo từng đạo không gian chấn động ập tới, từng lớp từng lớp Ác Ma Ác Ma lập tức bị cắn giết. Ở trong hố đen thời không bế quan nghìn năm, uy lực Không Gian Giảo của Lục Ly tăng vọt, cắn giết Lưỡng Dực, Tứ Dực Ác Ma rất dễ dàng. - Giết! Hai Bát Dực Ác Ma còn lại lao nhanh tới như quỷ ảnh, một Ác Ma cơ thể biến mất giữa không trung, hóa thành một đám sương đen bay lượn đầy trời, không ai hay biết hắn ẩn nấp chỗ nào trong đám sương đen. Bát Dực Ác Ma còn lại đánh vào chính diện, trên người toả ra khói đen tràn ngập, không ngừng ngưng tụ hơi thở Ác Ma, đánh ra từng con hắc long cực lớn. Vù! Ngọn núi nhỏ bên ngoài Lục Ly bay ra chắn trước mặt hắn, hắn nhắm mặt, thông qua hơi thở Ác Ma trong cơ thể và dao động không gian, tìm kiếm Ác Ma Lĩnh Chủ đang ẩn nấp kia. - Giết! Đồ Ma Đao của Lục Ly bỗng nhiên bổ tới bên trái bầu trời, một đạo hồng quang lóe lên phá trời bay tới. Phía bầu trời bên này, một Bát Dực Ác Ma vừa ngưng hiện giữa không trung, sau khi hiện thân hắn nhìn thấy một thế giới máu, sát khí thâm nhập vào cơ thể và linh hồn hắn khiến hắn không thể phòng ngự, chỉ có thể dựa vào cơ thể miễn cưỡng chống lại ánh đao kinh khủng kia. - Đây, đây là... Chân ý Sát Đế trong truyền thuyết! Ác Ma này đột nhiên bừng tỉnh lớn tiếng gào thét, có điều đao khí đã bổ lên người hắn, cơ thể hắn bị từng tầng lớp đánh bay ra ngoài, nửa vai trái và cánh đều bị đao khí chặt đứt. - Chân ý Sát Đế! Một Bát Dực Ác Ma khác sắc mặt tái ngắt, hắn sợ hãi nhìn Lục Ly, lẩm nhẩm: - Chân ý Sát Đế, kẻ này trẻ tuổi như vậy chắc chắn không phải Sát Đế, chẳng lẽ Sát Đế tái thế? Rút lui! Dứt lời, Bát Dực Ác Ma không quan tâm chuyện gì, vung cánh xoay người rời đi. Tốc độ của hắn quá nhanh, Lục Ly vốn định đuổi giết hắn những không kịp, chỉ đành lại phóng thích Chân ý Sát Đế giết chết Bát Dực Ác Ma bị trọng thương kia. - Sát Đế tái thế? Trốn mau! - Sát Đế, là Sát Đế tàn sát mấy ức tộc nhân chúng ta? Chạy mau! - Sát Đế đã đến, chạy, chạy!
Chương 2262 Vô cùng khôi hài
Toàn bộ Ác Ma đều sợ hãi kinh hồn, vội vàng vỗ cánh bỏ chạy về phía xa. Lục Ly không truy sát được Bát Dực Ác Ma, nhưng sao có thể bỏ qua những Ác Ma cấp thấp này? Lục Ly lại phóng thích lực lượng không gian đến trấn áp, sau đó thả Không Gian Giảo tàn sát từng đám Ác Ma. Oành oành oành! Nhìn cách đó không xa vô số Ác Ma bị tàn sát dễ dàng như đám chó lợn, Vương Thuận và đám Tây Lai vô cùng phấn chấn, không tự chủ cũng gia nhập vào đó. Có điều Lục Ly dùng lực lượng không gian trấn áp, bọn họ không thể cử động, chỉ đành từ bỏ. Hơn nữa hiện tại Lục Ly tàn sát Ác Ma nhanh như vậy, bọn họ nhập chiến cũng không có nhiều tác dụng, phỏng chừng còn ảnh hưởng đến Lục Ly. - Quá mạnh! Đám phủ chủ Mai Vân lại có cảm xúc khác. Trước đây đối mặt với đám Ác Ma, mọi người đều rất tuyệt vọng, đều đinh ninh chắc chắn sẽ chết, cảm giác sợ hãi tỏa ra từ sâu trong linh hồn. Hiện giờ có nhiều Ác Ma kinh khủng như vậy, nhưng dưới lưỡi đao của Lục Ly lại như đám chó gà không thể kháng cự, mặc cho Lục Ly tàn sát. Ngoại trừ chấn động sâu trong nội tâm, bọn họ còn cảm thấy cực kỳ sảng khoái. Sảng khoái! Đại quân Ác Ma công thành đoạt đất, đã chiếm giữ gần nửa lãnh thổ Thần Giới. Bọn chúng tàn sát, nô dịch biết bao con dân nhân tộc? Những trận chiến gần đây của nhân tộc đều gặp thất bại nặng nề, lùi xa nghìn dặm. Hiện giờ Lục Ly tàn sát Ác Ma ung dung như vậy, bọn họ có cảm giác hả hê nở mày nở mặt. Nửa canh giờ! Lục Ly tru diệt ròng rã trong nửa canh giờ, mỗi lần phóng thích Không Gian Giảo nắm chắc giết được một, hai nghìn Ác Ma. Trong nửa canh giờ xung quanh đã biến thành thây chất đầy đồng, máu chảy thành sông. Dòng máu đen đặc của Ác Ma tràn vào hồ Mai Khê, khiến hồ nước tanh hôi nồng nặc, đỏ quạch u ám. Nửa canh giờ, Lục Ly tru diệt ít nhất mấy trăm nghìn Ác Ma, Ác Ma còn lại đều chạy trốn. Lục Ly có thể sử dụng lực lượng không gian trấn áp, có điều vào thời điểm công kích lực lượng không gian sẽ rối loạn, bởi vậy một vài Ác Ma lợi dụng chạy thoát. Vụt! Lục Ly xác định xung quanh không còn Ác Ma mới bay vọt xuống, đứng trước mặt Tây Lai. Tây Lai vội vàng quỳ một chân xuống, người phía sau hắn cũng quỳ xuống hành lễ, bên kia Vương Thuận dẫn theo mấy cường giả trong gia tộc tới quỳ xuống, hô to: - Tham kiến đại nhân! Đám người Mai Vân hơi khó xử, bởi Lục Ly là Nhân Tặc. Danh gọi này là Cơ đại nhân và tứ đại thế lực Siêu Thần liên hợp thông cáo, hắn nên đến hành lễ hay không? “Thôi!” Mai Vân suy nghĩ rồi dẫn người đến, không quỳ xuống chỉ khom người hành lễ: - Mai Vân tham kiến đại nhân, đa tạ đại nhân cứu mạng. - Mọi người đứng lên đi! Tàn sát mấy trăm nghìn Ác Ma, vẻ mặt Lục Ly vẫn không có gi khác thường, hắn phất tay nhìn Vương Thuận hỏi: - Vương Thuận, phu nhân ta đâu? Vù! Tây Lai vội vã lấy Thiên Tà Châu ra đưa cho Lục Ly, nói: - Đại nhân, phu nhân ở đây! Lục Ly nhận lấy Thiên Tà Châu, thần niệm quét vào thấy Trì Hi Nhi đang ở trong an tĩnh tu luyện, hắn tươi cười, do dự chốc lát nhưng vẫn thả Trì Hi Nhi ra. - Ca! Trì Hi Nhi vừa ra đã bừng tỉnh, nàng nhìn xung quanh, trông thấy Lục Ly lập tức nước mắt lã chã như mưa, định nhào vào trong lòng Lục Ly. - Hi Nhi, đứng im, không được đến gần! Lục Ly ngăn cản nàng, hơn nữa còn thành thật nói: - Trên người ta có hơi thở Ác Ma, hiện giờ nàng không thể đụng vào ta! - Ác Ma? Trì Hi Nhi vẫn luôn ở trong Thiên Tà Châu có chút khó hiểu, Lục Ly không giải thích cặn kẽ với nàng, chỉ dặn dò: - Hi Nhi, nàng theo Tây Lai trưởng lão đến đất U Yến, tìm đến Bàn Vũ Thấm tiểu thư, chờ ta giải quyết xong chuyện bên này sẽ tìm nàng! - Ca, ngươi định bỏ rơi ta? Trì Hi Nhi cảm thấy vô cùng oan ức, lúc trước Lục Ly luôn nhốt nàng trong Thiên Tà Châu, nàng đã rất oán giận. Hiện giờ mới gặp một lần đã phải cách xa? Nàng đau thấu tim rồi đây. - Hi Nhi, nàng nghe ta nói! Vẻ mặt Lục Ly trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói: - Hi Nhi, hiện giờ vô số Ác Ma xâm lấn, Thần Giới gặp phải đại nạn, nhân tộc tai ương. Vô số nhân tộc đã chết, nàng nhìn xác chết Ác Ma bên ngoài xem. Ta không phải không muốn ở cạnh nàng, ta cần phải chiến đấu với Ác Ma, cứu viện càng nhiều thêm tính mạng của nhân tộc, cứu vớt Thần Giới! - Hả? Thần niệm Trì Hi Nhi quét ra bên ngoài, sắc mặt nhất thời trắng bệch, nàng và Lục Ly đưa mắt nhìn nhau, rấm rứt nói: - Ca, ngươi phải mau chóng quay về, nhất định phải mạnh khỏe! - Yên tâm, chỉ cần không gặp phải ba Thập Dực Ác Ma kia, không Ác Ma nào có thể giết ta! Lục Ly tự tin nói, hắn lại nhìn Tây Lai: - Tây Lai, ta giao Hi Nhi lại cho ngươi, ngươi nhất định phải đưa nàng đến thành Bàn Vương một cách an toàn. - Đại nhân yên tâm! Tây Lai nặng nề gật đầu nói: - Nếu phu nhân mảy may xảy ra chuyện, toàn bộ chúng ta sẽ đưa đầu tới gặp! - Ta phải đi rồi! Lục Ly nhìn Trì Hi Nhi đắm đuối, sau đó vọt lên trời, để lại một câu: - Tứ đại thế lực Siêu Thần không thể bảo vệ các ngươi, từ hôm nay... Nhân Tặc Lục Ly sẽ thủ hộ con dân Thần Giới! Lục Ly hóa thành vệt sáng bay đi mất, đám người Mai Vân đầy mặt thổn thức, hổ thẹn cảm khái. Vừa nãy bọn họ còn hoài nghi Lục Ly, nghĩ tới câu kia của Lục Ly, Mai Vân cảm giác trên mặt đau rát. Tứ đại thế lực Siêu Thần không thể che chở cho con dân Thần Giới, hiện giờ phải dựa vào nghịch tặc của nhân tộc đến bảo vệ nhân tộc, đây quả là... chuyện vô cùng khôi hài! Bên phía Mai Khê Phủ đến một đại quân Ác Ma, số lượng Ác Ma lên đến gần nghìn vạn tên, Ác Ma Lĩnh Chủ của hơn hai mươi tên, ma nô quá một ức! Đối mặt với một đại quân mạnh mẽ như vậy, các thành trì trong phủ vực sao có thể chống đỡ? Đừng nói mọi người đã dời đi gần hết, cho dù toàn bộ không dời đi cũng không thể chống đỡ. Phần lớn thành trì Mai Khê Phủ đã bị chiếm đóng, khi ấy trong thành trì không có bao nhiêu người, khốn khổ nhất là những bộ lạc xa xôi ở trong núi lớn.
Chương 2263 Gió thu quét sạch lá vàng
Trong những bộ lạc đó không có truyền tống trận, người bộ lạc đều là vài võ giả cấp thấp, hoặc là vài lão Thần Linh không thể sống trong thành trì, với tốc độ của bọn họ, muốn vào thành trì phải đi mất mấy tháng, cộng thêm trên đường có hoang thú, kết cục không nói cũng biết. Hơn một ức ma nô đến tàn phá nhiều như cá diếc qua sông, phàm là Thần Linh gặp phải trên đường hoặc là bị giết, hoặc là bị ma hóa. Ác Ma Thống Soái ra lệnh hủy diệt tận gốc nhân tộc, thứ quy hàng lúc trước hắn nói chỉ để gạt người. Hắn muốn chiếm giữ toàn bộ mảnh đất Thần Giới màu mỡ này, sao có thể để lại hậu hoạn? Thê thảm! Lục Ly bay dọc đường, cảm nhận trong lòng duy chỉ có chữ này, dọc đường hắn chỉ nhìn thấy núi sông hoang tàn, thành trì biến thành phế tích, xác chết đầy đường, hắn còn nhìn thấy một vài Ác Ma nướng thịt người ăn... Nhân tộc đã biến thành chuồng nuôi súc vật, bị tàn sát ngược đãi nhai nuốt tùy thích. Có điều đối với Ác Ma, nhân tộc chỉ không khác gì dã thú hoang thú, chỉ có điều nhân tộc biết nói, biết suy nghĩ, sức chiến đấu cao cường mà thôi. - Chết! Lại ngang qua một thành trì, Lục Ly không muốn đi tru diệt từng tên, thăm dò thần niệm thấy trong thành không còn nhân tộc sống sót, hắn lấy Thần Sơn ra. Vù vù! Thần Sơn bay vụt lên, biến lớn thành trăm dặm, quay về đè ép tòa tiểu thành kia. Lục Ly đã ẩn thân từ sớm, lúc này Thần Sơn xuất hiện Ác Ma bên trong mới bừng tỉnh, nhìn tòa Thần Sơn đang trấn áp xuống, điên cuồng bỏ chạy phóng ra ngoài. - Hừ! Lục Ly hừ một tiếng binh bỉ, lực lượng không gian trấn áp xuống, tất cả Ác Ma đều không thể nhúc nhích, chỉ đành trơ mắt nhìn tòa Thần Sơn đè ép xuống. Ầm! Chu vị vạn dặm xung quanh mặt đất chấn động kịch liệt, cả tòa thành trì đều biến mất, bị nghiền thành bột mịn, bên trong còn xuất hiện một hố sâu cực lớn, sâu không thấy đáy. Thần Sơn còn có thể trấn áp Chí Tôn Thần Giới, trong thành trì mạnh nhất chỉ là Lục Dực Ác Ma, sao có khả năng chống đỡ? - A? Giết tên nhân tộc này! Ngoài thành có một vài Ác Ma cùng vô số ma nô, Lục Ly vừa công kích cơ thể đã hiện ra ngoài, bọn chúng khống chế vô số ma nô vây quanh, định ăn tươi nuốt sống Lục Ly. - Đi! Những ma nô và Ác Ma cấp thấp này Lục Ly lười tự tay đánh giết, tuy rằng một vài ma nô khi còn sống là siêu cấp đại năng Thần Giới, nhưng sau khi trở thành ma nô, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều. Lục Ly khống chế một ngọn Thần Sơn khác lớn lên, cứ như vậy bay ngang qua. Gió thu cuốn sạch lá vàng! Thần Sơn dọc đường bay ngang qua giống như một chiến xa lăn qua một đám kiến, Ác Ma và ma nô bị nghiền nát từng mảnh, bị đâm chết, bị ép thành thịt nát, tốc độ tàn sát còn nhanh hơn Không Gian Giảo... Lục Ly đứng trên một ngọn núi cao, nhìn ma nô từ bốn phương tám hướng vọt tới như châu chấu, nhìn hai tòa Thần Sơn không ngừng nghiền nát, nhìn từng đồng bào biến thành thịt vụn, nhìn dưới chân núi biến thành địa ngục, nhìn máu tươi nhuộm đỏ đại địa, trên mặt hắn không có bất kỳ gợn sóng cảm xúc, nhưng nội tâm quặn đau từng hồi. Hắn không phải Thánh Nhân, không coi cứu vớt thế nhân là nhiệm vụ của mình, cũng không lòng hướng về thương sinh, thương xót thế nhân. Sở dĩ hắn đến đánh giết Ác Ma, thực ra là vì tổ chim bị phá trứng cũng không lành, Thần Giới chấm hết thì Cửu Giới cũng xong đời. Con người hắn xưa này đều vì tiểu nghĩa trước, sau đó mới nghĩ đến đại nghĩa, hắn đâu phải Thần Giới Đại Đế, hắn chỉ là Tặc Nhân của Thần Giới... Giờ khắc này nhìn thấy cảnh tượng này, nội tậm hắn quả thực cảm khái vạn phần, Nhân Tặc cũng tốt, nhân kiệt cũng được, nói cho cùng làm người phải giữ nguyên tắc của chính mình. Bất kể là vì người nhà hay tộc nhân, hay là vì nhân tộc Thần Giới, hắn đều phải nghĩ cách đẩy lùi đại quân Ác Ma. - Đi! Sau khi đánh giết đại quân chủ lực của Ác Ma ở xung quanh, hắn bay vụt đi, mục tiêu là phủ thành Mai Khê Phủ, bên đó là đại bản doanh của cánh đại quân Ác Ma này. Bên đó có rất nhiều Ác Ma Lĩnh Chủ, nếu không dành giết đám Ác Ma Lĩnh Chủ, cánh đại quân Ác Ma sẽ không rút lui. ... Phía thành Mai Khê cách bên này không quá xa, lúc này tên Bát Dực Ác Ma và đám Ác Ma chạy thoát được đã về đến thành, trong thành trở nên rối loạn. Sát Đế tái thế! Tin này vừa lan truyền đã khiến vô số Ác Ma trong thành khiếp sợ, chuyện của năm mươi vạn năm trước tất cả Ác Ma đều không tận mắt chứng kiến, nhưng trong lịch sử Ác Ma có ghi chép một người- Sát Đế! Trong rất nhiều sử sách Ác Ma đều ghi chép, hơn năm chục vặn năm trước Sát Đế một mình đồ sát mấy ức Ác Ma, đánh tan đại quân Ác Ma, giết chết Ác Ma Đại Đế năm ấy, đánh đuổi đại quân trở về Ác Ma Giới. Những Ác Ma trốn được về đều kể lại tiểu sử và sự hung tàn của Sát Đế, cho nên Ác Ma Giới vẫn luôn lưu truyền uy danh của Sát Đế, cũng giống hiện giờ nhân tộc dân gian lưu truyền uy danh của Vưu Tinh Đại Đế. - Sợ cái gì? Ác Ma Thống Soái bên này là một Bát Dực Ác Ma tên gọi Vương Cương. Sức chiến đấu của hắn rất mạnh, chỉ đứng sau Thập Dực Ác Ma, nếu năm đó không phải xảy ra ít vấn đề, sau lưng hắn đã mọc thêm hai cánh, hắn nổi giận đùng đùng ra lệnh: - Truyền lệnh xuống, ai dám lan truyền tin đồn, đầu độc quân tâm sẽ giết chết không cần luận tội. Vưu Tinh Đại Đế là thiên cổ kỳ tài, đứng nói đến một trẻ ranh học lỏm chút da lông của Sát Đế, cho dù Sát Đế có thực sự sống lại, Vưu Tinh Đại Đế cũng có thể chém chết. Lệnh vừa truyền xuống, trong thành náo loạn lập tức bình thường trở lại. Trong lòng Ác Ma, Vưu Tinh Đại Đế chính là Thần Minh của bọn chúng, là người không gì không thể làm được. Cường giả hàng đầu Thần Giới là Cơ đại nhân còn bị giết chết, Thần Giới còn ai có thể ngăn cản Vưu Tinh Đại Đế? Vưu Cương đương nhiên không tin, cường giả Thần Giới đã bị giết gần hết, cường giả tứ đại thế lực Siêu Thần hiện giờ cũng không dám ló đầu, còn kẻ nào dám to gan, định lấy sức lực một người chống lại tiến công của đại quân Ác Ma?
Chương 2264 Thỏa thích cắn nuốt
Đương nhiên hắn vẫn không dám bất cẩn, phái thám báo đỉnh cấp của Ác Ma báo cáo tình hình bên này cho Vưu Tinh Đại Đế. Đẳng cấp của Ác Ma rất nghiêm ngặt, các Ác Ma dưới cấp đều thành kính và sùng bái Vưu Tinh Đại Đế từ tận trong xương tủy, bất kỳ mệnh lệnh nào của Vưu Tinh Đại Đế đều không có ai dám vi phạm. Nếu Vưu Tinh Đại Đế kêu bọn hắn chết, cho dù là Bát Dực Ác Ma cũng sẽ không có bất kỳ do dự. - Truyền lệnh xuống toàn quân, tìm kiếm nhân tộc kia! Vưu Cương lại ra lệnh, đại quân nhân tộc đã bị đánh tan, hắn không tin hiện giờ chỉ dựa vào một nhân tộc nhỏ nhoi lại có thể nghịch thiên cải mệnh? Thám báo Ác Ma dốc toàn bộ lực lượng, phát động lên đến mấy nghìn tên, Ác Ma chia thành mấy chủng tộc, thám báo đỉnh cấp của Ác Ma không hề kém cạnh thám báo nhân tộc. Trong mắt Vưu Cương, Lục Ly chủ là một tán binh du hiệp, chỉ dám loanh quanh đánh giết Ác Ma bên ngoài, như một con kiến hôi chỗ này gặm một miếng, chỗ kia gặm một miếng, chắc hẳn sẽ không dám đi đến bên này. Xẹt xẹt! Thám báo vừa ra ngoài được nửa canh giờ, bầu trời trên thành trì đột nhiên bắt đầu dập dờn, tiếp theo một ngọn núi cực lớn vượt quá trăm dặm đè ép xuống. Thần Sơn không chỉ đè ép, còn tỏa ra hơi thở vô cùng khủng bố, khiến vô số Ác Ma trong thành ngửi thấy mùi giết chóc. - Hắn thực sự muốn lật ngược tình thế? Vưu Cương híp mắt kinh ngạc, sau đó nổi giận phóng lên trời, hắn thét lên: - Tất cả lĩnh chủ ra tay, chống đỡ ngọn Thần Sơn, tru diệt tên kia! Vù vù vù! Trong thành tổng cộng có hơn hai mươi lĩnh chủ, toàn bộ bay nhanh ra, đều ngưng tụ khói đen công kích Thần Sơn. Tòa Thần Sơn kia cho bọn họ cảm giác quá khủng bố, nếu bị Thần Sơn đè xuống, e rằng mấy trăm vạn Ác Ma trong và ngoài thành sẽ chết hơn một nửa. Xoẹt! Chân trời sáng lên một ánh đao, xoay hai lần giữa không trung, cơ hồ đánh xuống cùng lúc với Thần Sơn. Chỉ có một ánh đao, chỉ có thể chém vào người một Bát Dực Ác Ma. Nhưng ánh đao mang theo lực lượng thiên địa lại khiến tất cả Ác Ma Lĩnh Chủ giảm tốc độ. Vèo! Bên kia, một tòa Thần Sơn màu xanh theo phía đông bay tới, không ngừng biến lớn như một con dã thú gầm rống cuồng bạo nghiền nát mà đến, tốc độ quá nhanh, nháy mắt đã đến bên ngoài thành trì. Ngoài thành đều là Ác Ma, trông thấy một ngọn núi dán sát mặt đất bay tới thì tất cả ngây ra. Lục Ly từng chiêu nối tiếp nhau, khiến bọn họ đáp ứng không xuể, hoàn toàn phản ứng không kịp. Ầm ầm ầm! Tốc độ của Thần Sơn quá nhanh, Ác Ma bình thường không kịp chạy trốn đã bị Thần Sơn nghiền nát, từng nhóm Ác Ma bị đè chết. Cường giả Ác Ma nhóm Vưu Cương ở bên trên ngăn trở tòa Thần Sơn khác thấy thế hốc mắt muốn nứt ra. Thần Sơn ở bên trên Quỷ Vương Trảm chém bay một Ác Ma Lĩnh Chủ, nhưng không đánh chết. Vưu Cương đột nhiên đánh ra một luồng sáng màu đen, sau đó bay đi, dẫn dắt mấy Ác Ma Lĩnh Chủ ngăn trở Thần Sơn màu xanh. Vèo! Bên này, Lục Ly thả ra Chân ý Sát Đế, khóa chặt một Ác Ma Lĩnh Chủ, Chân ý Sát Đế vừa ra, Lĩnh Chủ kia thoáng chốc bị đánh bay, toàn thân máu tiên chảy ròng ròng, mấy cọng lông chim bị chém đứt, một chiêu tổn hại nặng một Ác Ma Lĩnh Chủ. - Giết chết hắn, giết chết hắn! Vưu Cương thấy tình huống đó thì mặc kệ sự sống chết của Ác Ma cấp thấp, như cuồng long lao về phía Lục Ly. Nhưng Vưu Cương vừa lao ra nghìn trượng, chân trời xa sáng lên một ánh đao kinh thiên, ánh đao ở giữa không trung xoay hai lần, lực lượng thiên địa trấn áp hắn, khiến hắn không cách nào tránh né. Bùm! Quỷ Vương Trảm chém Vưu Cương bay thật xa, Vưu Cương không hổ là tồn tại cường đại đứng sau Thập Dực Ác Ma, tuy nhiều miếng vảy trên người rơi ra, ngực tuôn máu đen như suối, nhưng không bị thương quá nặng. Oong! Một Ác Ma từ giữa hư không đâm ra, xuất hiện ở sau lưng Lục Ly. Móng vuốt bén lóe tia sáng lạnh của Ác Ma đâm nhanh vào gáy Lục Ly, dẫn đến tiếng gió rít chói tai, e rằng trảo này có thể xuyên thủng đầu của Lục Ly. Cùng lúc đó, hơi thở căn nguyên Ác Ma trong người Ác Ma Lĩnh Chủ khuếch tán, bao trùm Lục Ly vào. Đây là thủ đoạn áp dụng với mọi thứ của Ác Ma, bất kỳ cường giả nhân tộc nào đều sẽ kiêng kỵ. Bởi vì hơi thở Ác Ma xâm nhập thân thể con người dễ dàng bị ma hóa, cho nên trước kia cường giả nhân tộc đều sẽ kinh khủng, tìm đủ mọi cách loại bỏ hơi thở Ác Ma, do đó bị Ác Ma dễ dàng đánh chết. Lần này hắn tính sai! Lục Ly căn bản không e ngại hơi thở Ác Ma, hắn thậm chí không xoay người, vô số Hư Không Trùng chen chúc chui ra khỏi người hắn, nhanh chóng đâm thủng chui vào người Ác Ma Lĩnh Chủ này. - A? Đây là cái thứ quỷ gì? Ác Ma Lĩnh Chủ kia phát hiện Hư Không Trùng đi vào trong thân thể, thân thể của hắn khựng lại tại chỗ. Khi hắn phát hiện Hư Không Trùng chui vào đầu của mình thì càng thêm kinh khủng, hắn không ngừng khống chế hơi thở Ác Ma, muốn ma hóa, giết chết đám sâu này. Tiếc rằng Hư Không Trùng căn bản không có bất cứ phản ứng, thoải mái chui vào não của Ác Ma Lĩnh Chủ, gặm cắn não của hắn. Ác Ma Lĩnh Chủ đau đến mức lăn lộn giữa không trung, gầm lên mấy tiếng thì giật mình tỉnh lại, mở mắt ra, vung móng vuốt muốn chộp về phía Lục Ly. - Muộn rồi! Lục Ly lật tay vỗ một chưởng, không gian khuếch tán sóng gợn. Ác Ma kia vốn muốn công kích nhưng phản ứng chậm mấy nhịp, rất nhanh khóe môi chảy máu, người mềm nhũn rớt xuống. - A? Ác Ma Lĩnh Chủ từ bốn phía bay tới tái mặt, thoạt nhìn Lục Ly không làm gì, cứ thế thoải mái vỗ ra một chưởng, một Ác Ma Lĩnh Chủ chết đi? Vưu Cương cũng ngơ ngẩn, Lục Ly hung tàn đến thế sao? Vị này chẳng lẽ thật sự là Sát Đế chuyển thế? Ầm ầm ầm! Thần Sơn ở bên dưới còn đang va đụng lung tung nghiền nát bay tới, từng nhóm Ác Ma chết đi. Ác Ma nhóm Vưu Cương tức điên. Vưu Cương rống to: - Giết, không tiếc hết thảy giá đắt giết chết hắn! Oong! Lục Ly đột nhiên ở giữa hư không vẽ trận, không đợi một đám Ác Ma Lĩnh Chủ xông đến, thân thể của hắn đã chui vào trong hư không biến mất không thấy.
Chương 2265 Thỏa thích cắn nuốt
- Ủa? Đám người Vưu Cương dùng thần niệm xem xét bốn phía tìm bóng dáng của Lục Ly, đinh ninh hắn ẩn nấp gần đây. Nhưng phi độ hư không đi rồi, làm sao có thể tìm được? Vèo! Hai tòa Thần Sơn bay đi phía đông. Thần Sơn là có khí linh, Lục Ly đã sớm dặn chúng nó, hắn phi độ hư không rời đi, chúng nó sẽ khống chế Thần Sơn bay đi luôn. - Đuổi theo! Hai tòa Thần Sơn này rõ ràng là báu vật, đám người Vưu Cương tưởng là Lục Ly khống chế Thần Sơn bay đi, hắn cũng trốn về hướng này, bọn họ tự nhiên một đường truy sát theo. Bên kia, Lục Ly phi độ hư không xuất hiện trong phủ vực gần đó, hắn lập tức bay vào thành trì, sau một đường truyền tống mà đi, rất nhanh lại đi vào Mai Khê Phủ. Lục Ly rất giỏi về cấm chế, tuy truyền tống trận ở nhiều thành trì đều bị phong ấn, nhưng không mang lại chút khó khăn cho Lục Ly, hắn thoải mái phá vỡ phong ấn truyền tống mà đi. Mất hơn bốn canh giờ, Lục Ly lại đứng ở ngoài thành Mai Khê, trong thành cũng không có quá nhiều Ác Ma Lĩnh Chủ, đa số Ác Ma Lĩnh Chủ đều truy sát Thần Sơn, phỏng chừng còn đang nghĩ biện pháp luyện hóa Thần Sơn. - Giết! Lục Ly con ngươi trở nên lạnh, trong thành chỉ có ba Ác Ma Lĩnh Chủ, hắn không chịu nhiều áp lực, chỉ cần đánh chết ba Ác Ma Lĩnh Chủ này, Ác Ma còn lại đối với hắn giống như giết heo chó thôi. - Sát tinh kia lại đến! Khi Lục Ly thả ra Không Gian Giảo đồ sát mấy nghìn quân sĩ Ác Ma thì nguyên tòa thành Mai Khê sôi chảo dầu. Vừa rồi Lục Ly đồ sát mấy vòng đã chém giết hơn hai mươi vạn Ác Ma, hiện tại Ác Ma Lĩnh Chủ trong thành đều ra ngoài truy sát, bọn họ có thể chống đỡ được sát thần này đồ sát không? Vèo! Ba Ác Ma Lĩnh Chủ đóng giữ vọt ra, nhìn thấy Lục Ly thì cả ba đều bản năng giật nảy mình. Nhưng Lục Ly đang đồ sát, sao bọn họ có thể ngồi xem mặc kệ? Ba Ác Ma Lĩnh Chủ từ ba phương hướng lao về phía Lục Ly. Lục Ly luôn chú ý ba Bát Dực Ác Ma này, vội phát ra Quỷ Vương Trảm nhắm vào một Ác Ma Lĩnh Chủ, chém qua. Đùng! Quỷ Vương Trảm có thể trấn áp kẻ địch, Ác Ma Lĩnh Chủ này hoàn toàn không cách nào tránh né, nhẹ nhàng bị đánh chết. - Chết đi!!! Lục Ly phát ra Chân ý Sát Đế khóa chặt một Ác Ma Lĩnh Chủ đến gần. Ác Ma Lĩnh Chủ không đỡ được nhát đao kia, sát khí nhập vào người khiến hắn không thể nhúc nhích, bị chém bay ra xa, phòng ngự của Ác Ma Lĩnh Chủ này chưa đủ mạnh, bị chém chết. Bùm! Một móng vuốt bén bấu vào lưng của Lục Ly, hắn cảm giác bị một ngọn núi lớn va vào, phun ra một búng máu, Hư Không Trùng trong thân thể của hắn gầm rống ùa vào trong người Ác Ma phía sau lưng. Thân thể Lục Ly rơi xuống, rớt xuống đám đông Ác Ma, những Ác Ma xung quanh vội vàng công kích, nhưng Lục Ly có chiến giáp thánh phẩm, Ác Ma bình thường không tổn thương hắn được. Lục Ly phát ra lực lượng không gian trấn áp Ác Ma ở gần đó, quay đầu nhếch mép cười, nhìn Ác Ma Lĩnh Chủ nhanh chóng lao tới truy sát, nói: - Còn đuổi theo? Ngươi sắp mất đầu rồi! - A! Hư Không Trùng bắt đầu gặm cắn, Ác Ma Lĩnh Chủ ôm đầu lăn lộn, từ trong người Lục Ly tuôn ra đông đúc Hư Không Trùng. Lục Ly giơ đồ ma đao chỉ hướng Ác Ma bốn phía vô cùng vô tận, nói: - Hư Không Trùng, thỏa thích cắn nuốt đám Ác Ma này đi, cứ thỏa thích chia ra! Lục Ly chợt nhớ một việc, Hư Không Trùng có thể phân ra vô tận, nơi này có nhiều Ác Ma như vậy, nếu cắn nuốt hết thì Hư Không Trùng có thể tách ra thêm bao nhiêu con? Chờ Hư Không Trùng phân ra mấy nghìn ức, mấy vạn ức thì hắn muốn đồ sát đại quân Ác Ma dễ như chơi rồi! Ác Ma Lĩnh Chủ nhóm Vưu Cương đúng là đang truy kích Thần Sơn, trong lòng bọn họ sinh ra tham lam muốn luyện hóa Thần Sơn. Thần Sơn rất cường đại, bọn họ công kích lâu như vậy mà Thần Sơn không nổ tung, thậm chí không có bất cứ vết nứt nào, không cần thắc mắc về sức mạnh của Thần Sơn này. Vưu Tinh Đại Đế từng lấy một tòa Thần Sơn của Lục Ly, chẳng qua nhóm người này không biết gì. Nếu bọn họ biết thì chắc chắn sẽ không lãng phí thời gian, bởi vì đến tận bây giờ Vưu Tinh Đại Đế vẫn chưa luyện hóa xong tòa Thần Sơn màu vàng. Thần Sơn làm theo lệnh của Lục Ly bay đi cách thành Mai Khê trăm vạn dặm, theo sau vòng quanh thành. Ác Ma nhóm Vưu Cương một đường truy tung, một đường nghĩ biện pháp khống chế và luyện hóa Thần Sơn. Thần Sơn lúc thì biến lớn khi thì teo nhỏ, tốc độ cũng rất nhanh, trái đâm phải lách, mười mấy Ác Ma Lĩnh Chủ đuổi theo hụt hơi. Thần Sơn còn thường xuyên biến lớn đụng vào đám Ác Ma, khiến Ác Ma Lĩnh Chủ tin tưởng Lục Ly chắc chắn ở ngay bên cạnh, nếu không thì tại sao Thần Sơn này có thể linh hoạt như vậy? - Báo!!! Một thám báo đột nhiên bay vọt tới, từ xa đã rống to lên: - Vưu Cương đại nhân, nhân tộc kia lại đến, đang đồ sát trong thành, đã có một Lĩnh Chủ đại nhân bị giết, các ngươi nhanh trở về đi! - Điệu hổ ly sơn, nguy! Vưu Cương con ngươi co rút, vung tay lên nói: - Toàn bộ trở lại! Một đám Ác Ma Lĩnh Chủ hấp tấp bay đi thành Mai Khê, không quan tâm Thần Sơn nữa. Hai tòa Thần Sơn không biết thay đổi linh hoạt, tiếp tục chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly là bay lòng vòng xung quanh. Khoảng cách trăm dặm chỉ mất thời gian vài nén hương, mười mấy Ác Ma Lĩnh Chủ đã bay trở về. Nhưng đợi khi bọn họ trở lại thì thành Mai Khê đã biến thành địa ngục, vô số Ác Ma bị cắn đầu, ba Ác Ma Lĩnh Chủ toàn bộ bị giết, ước tính con số bảo thủ thì phỏng chừng Ác Ma thương vong trăm vạn, ma nô thương vong năm trăm vạn. Lục Ly lại không thấy bóng dáng, đã sớm chạy trốn mất bóng. - A a a! Nhân tộc kia đâu? Vưu Cương nổi giận gầm rống, ánh mắt như hai vầng mặt trăng máu, rất là dọa người. Một thám báo vội vàng bẩm báo: - Đại nhân, nhân tộc kia trốn hướng bên kia, mới trốn đi không lâu! - Đuổi theo! Vưu Cương nổi giận rống to lên, vung mạnh tay muốn xua toàn bộ Ác Ma Lĩnh Chủ đuổi theo giết. Có mấy Ác Ma Lĩnh Chủ lại chần chừ. Một Ác Ma nói: - Đại nhân, nếu chúng ta đều đi đuổi giết, lỡ nhân tộc kia lại đến trong thành đồ sát thì làm thế nào?

Ads
';
Advertisement