“Trời ơi! Trời ơi! Trời ơi!”
Tôi giật lấy điện thoại của anh ta, hận không thể chui tọt vào màn hình.
Cả ngón tay cũng run lên bần bật.
Sao có thể như vậy được?
Không thể trùng hợp đến thế chứ?
Nhưng người đàn ông gầy gò, cởi trần khoe tám múi bụng trên camera giám sát, rõ ràng là Giang Độ Xuyên! Tôi lớn lên cùng anh ta, lại yêu nhau nhiều năm như vậy, không thể nào nhận nhầm được.
Hơn nữa, tháng sau chúng tôi còn sắp kết hôn!
Nghĩ đến đây, hốc mắt tôi nhòe đi, tim như bị rìu bổ một lỗ lớn, gió rít vào không ngừng.
Tôi lại bị cắm sừng sao?
“Phấn khích vậy à? Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên cô xem cảnh tượng kích thích thế này?”
Anh chàng đẹp trai bên cạnh cười khẩy một tiếng.
Vừa chống cằm vừa nhìn tôi với vẻ thích thú.
Anh ta nói đúng.
Đây đúng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Giang Độ Xuyên ở góc độ này.
Lúc này, anh ta đang quỳ trước một đôi chân thon dài mang tất đen, trên cổ còn bị xích một sợi dây trắng bóng…
Hình ảnh quá mức chấn động ập vào đầu tôi, giọng nói phấn khích của cô gái văng vẳng bên tai, cuối cùng, tôi không chịu đựng nổi nữa, “ọe” một tiếng nôn ra.
Không lệch không xiên, nôn trúng ngay vào đũng quần anh chàng đẹp trai kia.
Woa, kích thích thật.
Á——
Anh ta kêu lên một tiếng, che miệng mũi lại, theo phản xạ bật người dậy, chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Vài phút sau, anh ta đi ra với chiếc quần ướt sũng.
Trong ánh mắt anh ta, tôi lại thấy được sát ý quen thuộc.
Nhưng tôi không cho anh ta cơ hội tính sổ với mình, vì vừa đúng lúc đến trạm, tôi phải lập tức đi tìm Giang Độ Xuyên hỏi cho ra nhẽ, tôi phải tát nát mặt anh ta, tôi phải cắt bỏ “đồ nghề” của anh ta.
“Nhà anh ở đâu? Mau đưa tôi đi!”
“Làm gì, vừa rồi chưa xem đã à? Muốn đến tận nơi xem sao?”
“Chẳng lẽ anh không muốn xem?”
Anh ta nhìn tôi đầy ngờ vực: “Tôi đương nhiên muốn rồi, nhưng việc này liên quan gì đến cô? Nếu cô có nhu cầu kiểu này, tôi có thể cho cô địa chỉ web, không cần phải…”
Thôi được rồi, trách tôi vô dụng, không có tiền đồ.
Mặc dù tôi đã cố gắng kìm nén, nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn ra, lau mãi không hết.
Anh ta nhận ra cảm xúc của tôi không ổn, mắt cũng sưng húp lên.
Cuối cùng cũng hiểu ra điều gì đó.
“Chết tiệt? Không thể trùng hợp đến thế chứ? Gã đàn ông đó chẳng lẽ là…”
“Đúng, anh ta là bạn trai tôi, kiểu tháng sau sắp cưới ấy.”
Anh ta hít một hơi lạnh.
Nhìn tôi với ánh mắt thông cảm rồi nói: “Chia buồn.”
“Thôi đi, cùng là người bị cắm sừng, đừng ai nói ai nhé.”
Tôi xách túi đứng dậy, hỏi anh ta: “Thế nào, đi không? Đi bắt gian nào!”
“Bắt, nhất định phải bắt, bắt mẹ nó chứ!”
Trên đường đến nhà anh ta, tôi biết được anh chàng đẹp trai này tên là Bùi Tử Dã, người phụ nữ trong camera giám sát là vị hôn thê của anh ta.
Lúc này lẽ ra anh ấy phải đang đi công tác ở thành phố bên cạnh.
Vì muốn cùng cô đón sinh nhật, nên đã vội vàng trở về để chúc mừng.
Ban đầu định cho cô một bất ngờ.
Không ngờ cô lại cho anh một bất ngờ lớn hơn.
“Còn cô? Đến đây làm gì?”
Sau khi nói sơ qua chuyện của mình, anh ấy thờ ơ hỏi tôi.
Tâm trạng tôi quá phức tạp, cũng quá nặng nề, thật sự không có tâm trí tán gẫu với anh ấy, nên thuận miệng bịa chuyện:
“Thầy bói nói hôm nay trên đầu tôi có ánh sáng xanh, tôi đến xem thử có đúng không.”
Thực ra dĩ nhiên là không phải.
Tôi đến để bàn bạc với Giang Độ Xuyên về đám cưới tháng sau.
Dù sao những chuyện này cũng quá vụn vặt, nói qua điện thoại hay WeChat cũng không rõ ràng được, nghĩ đến việc anh ấy bận rộn, một chuyến công tác là mấy tuần liền, căn bản không có thời gian rảnh, tôi chỉ có thể đến tìm anh ấy, không ngờ…
“Trời ạ? Vẫn chưa xong à?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất