Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 

 Nét mặt của những trưởng lão khác của Côn Luân Điện hơi thay đổi.  

 

Trái tim Cổ Kim Khứ trầm xuống đáy cốc!  

 

Diệp Bắc Minh không thèm khách khí nhìn sang Cổ Kim Khứ: "Điện chủ, ông nghe thấy chưa?"  

 

Mặt Cổ Kim Khứ sa sầm: "Tất nhiên là bổn điện chủ nghe thấy rồi!"  

 

"Nhưng, Diệp Bắc Minh, vì an nguy của Côn Luân Điện..."  

 

Còn chưa nói hết câu!  

 

Diệp Bắc Minh chẳng thèm nhìn ông ta, anh quay sang nhìn ba người là Diêu Quang, Ngọc Hành, Thiên Quyền: "Ba vị trưởng lão, tôi có mấy hồng nhan tri kỷ muốn vào Tàng Kinh Các tu luyện, không vấn đề gì chứ?"  

 

"Đương nhiên là không vấn đề gì!"  

 

Ba người gật đầu.  

 

"Nếu được, hy vọng ba vị trưởng lão chỉ điểm cho họ đôi chút."  

 

"Sss..." Hơn trăm trưởng lão đang có mặt tại đây đều hít một ngụm khí lạnh.  

 

Có người còn quát luôn: "Diệp Bắc Minh, cậu thật to gan!"  

 

"Cậu có biết ba vị trưởng lão có thân phận gì không?"  

 

"Thế mà cậu lại bảo họ chỉ điểm cho nữ nhân của cậu? Cậu coi Côn Luân Điện là nhà cậu đấy à?"  

 

Một giây sau.  

 

Thế mà Diêu Quang, Ngọc Hành, Thiên Quyền nhất loạt gật đầu: "Được!"  

 

"Này..."  

 

Mấy người vừa mở mồm trách Diệp Bắc Minh nghẹn lời luôn.  

 

Toàn trường lặng ngắt như tờ, cả đám kinh hoàng nhìn chằm chằm ba vị trưởng lão!  

 

Trước đây có ông trưởng lão cảnh giới Nhất Chuyển Đại Đế tới đây xin ba người chỉ bảo, mà họ còn không cất lời nào!  

 

Thế mà ba vị trưởng lão lại vì Diệp Bắc Minh mà đồng ý chỉ điểm cho mấy nữ nhân tư chất bình thường kia hả?  

 

Trời sập rồi!  

 

"Đa tạ ba vị trưởng lão!"  

 

Diệp Bắc Minh chắp tay bái một cái.  

 

Sau đó, anh chẳng thèm nhìn Cổ Kim Khứ, đã đi thẳng xuống tầng dưới!  

 

Nhìn theo bóng lưng của Diệp Bắc Minh, Cổ Kim Khứ híp mắt, trong lòng dần dâng lên sát ý!  

 

Đột nhiên.  

 

Nhẫn trữ vật dao động, chỉ bằng một ý niệm, một viên đá truyền âm bay ra.  

 

Đá truyền âm này có tổng cộng hai khối, miếng còn lại đang ở trong tay Cổ Yên Tuyết: "Tuyết Nhi, biết sai rồi chứ?"  

 

"Hừ! Con giận dỗi bỏ đi, giờ còn biết liên lạc với cha à?"  

 

"Con đang ở đâu? Cha cho người đi đón con ngay!"  

 

"Khà khà khà!"  

 

Đầu kia của đá truyền âm truyền tới một giọng nói khàn khàn: "Cổ điện chủ, lâu rồi không gặp! Lại được nghe giọng ông lần nữa, hoài niệm thật đấy!"  

 

"Hồn chủ!"  

 

Mặt Cổ Kim Khứ biến sắc.  

 

Cái gì? Hồn chủ á?  

 

Hơn trăm vị trưởng lão Côn Luân Điện mặt biến sắc!  

 

Hồn chủ nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ông ta quen Cổ Kim Khứ?  

 

Diêu Quang, Ngọc Hành, Thiên Quyền, ba vị trưởng lão vốn đã khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt tiếp tục canh giữ cánh cửa đồng!  

eyJpdiI6Ik9iWWhvU3ppNStDSDRKK2Y5ZmdiVkE9PSIsInZhbHVlIjoiN1JqSllUcFpWdzRuTWdOOFNHME9ERXR3SDN0NzBvUXU5ZEhodTIxU29XXC9CaE5CbmxVVHRjVFhKMGN1c3NIR2siLCJtYWMiOiI2ZDEyN2JhZjQ2NGQyZjAzYzFiZDY4NzE4ODk1ZDM1YjAwMWQ2YjY5OWRlMzEyMzUxYTdmNTNiYjY0M2Y0N2JmIn0=
eyJpdiI6IjJsRjNUK2ZXVEl1QmdCTDRQZzBnS2c9PSIsInZhbHVlIjoiZXp4YmQ4emRNb2hERkRVYkF4d25xVFFSaGtcL3Q0akYzOGZ4TTl5R1dQTFpkbElocTgzQk1MQ3g2YUY0NU4xc2hzYUQ4YlJvMElOV1RnUnIweGJlTWZmc0J4RXNORFlIcWgyVDJDRko5V3NoaWRBZjJWR3lSc0NyNVN4NXZWTkNlSnM0eFArdjhxamhMbE9zVDd2SjBTdjFGSW5cL2VyZktISjVNRm5YcnAzMmN1U0daaVlYbGYxRGhaQmhPd1JoT3JGdWxBbWtCcTZXN2dwcWJcL2tob0F5S1l6Z3l1RUgrVDVMWlwvakZOTm1HSFwvem51cVlaVjdoTFg0ZzBUMENySlpLcFlDU1pBVlV6V2ZvRnplQUFqR0ZNN2FXSzc2QTBjUDJnbGZqY2IwR1ppRT0iLCJtYWMiOiI4Y2Y2YWYwZWFiMTkzNTdmNDU4MzA0OWRlYWJmY2FhOTE5MjU1YWUwY2I5YWIxOTlmMTdhYjVlMzJlM2Y3YTgzIn0=

"Sao truyền âm thạch của con gái ta lại ở trong tay ngươi?" 

Ads
';
Advertisement