Ánh mắt quét qua trên mặt những người kia, Dương Khai cười nhạo một tiếng: "Ta tưởng là ai, nguyên lai là các ngươi!"
Ngăn ở phía trước không phải người bên ngoài, rõ ràng là nhân mã Xích Tinh.
Lấy Đại đương gia Triệu Bách Xuyên cầm đầu, Trần Thiên Phì, u Dương huynh đệ, Cầm phu nhân, Bối Ngọc Sơn, không thiếu một người, tất cả đều ở đây, trừ trung phẩm Khai Thiên là bọn hắn ra, còn lại đều là hạ phẩm Khai Thiên, nhân số quả thực không ít, chừng
hơn 40 người!
Không cần phải nói, cái tên một mực theo đuôi phía sau, hẳn cũng là người Xích Tinh.
Trong lòng Dương Khai hơi trầm xuống, vội vàng câu thông Chúc Cửu Âm: "Phiền phức tới, còn muốn xin ngươi xuất thủ tương trợ!"
Bên này mặc dù hắn có Nguyệt Hà ngũ phẩm Khai Thiên, Lô Tuyết tứ phẩm Khai Thiên, nhưng đội hình đối phương thật là quá mạnh, Xích Tinh Đại đương gia Triệu Bách Xuyên cũng là ngũ phẩm, mấy đương gia còn lại đều là tứ phẩm, chẳng những vượt xa phe mình
trên nhân số, thực lực cũng muốn hất ra một mảng lớn. Nếu là đánh nhau, Xích Tinh tuyệt đối ăn chắc phe mình.
Bây giờ cơ hội thắng duy nhất liền phụ thuộc Chúc Cửu m, chỉ cần nàng có thê ̉xuất thủ, lấy Thánh Linh chi lực, những này ngũ phẩm tứ phẩm Khai Thiên chỉ có chết.
Trong lòng biết mình những năm kia làm mưa làm gió trên đầu Xích Tinh, bây giờ người ta tới báo thù.
Tất cả hi vọng ký thác trên người Chúc Cửu m, ai ngờ nữ nhân này trả lời: "Chạy đi, trong thời gian ngắn ta không có cách nào động thủ cùng người."
Dương Khai trố mắt: "Có ý tứ gì?"
Hắn tính lấy Chúc Cửu m làm sát thủ, ai ngờ thế mà đạt được một câu trả lời chắc chắn như thế.
Chúc Cửu m nói: "Vừa rồi, bản nguyên ta bị hao tổn, cần chữa trị, nếu như động thủ cùng người, sẽ chỉ gia tăng thương thế, thứ hai, ta sống tại Thái Khư, lớn ở Thái Khư, Thái Khư pháp tắc cùng ngoại giới này khác biệt, coi như ta xuất thủ, cũng không phát huy ra tất cả lực lượng, cần thời gian nhất định để thích ứng Thiên Địa pháp tắc ngoại giới."
"Thời gian nhất định? Đó là bao lâu?" Dương Khai hỏi.
"Tầm năm ba tháng? Hoặc là một năm nửa năm, mười mấy 20 năm? Ta cũng nói không chính xác." Chúc Cửu m nghiêm trang trả lời, nhưng trong giọng này nói lại tràn đầy hương vị cười trên nỗi đau của người khác.
Dương Khai suýt chút nữa thì mắng chửi người.
Bản nguyên của Chúc Cửu m bị hao tổn thì hắn có biết, thời khắc sống còn nàng lấy sức một mình cưỡng ép ngăn trở 7~8 vị Thánh Linh công kích, chắc chắn sẽ không thể không bị thương, mà bản nguyên bị hao tổn đối với bất kỳ một Thánh Linh nào mà nói đều là thương thế cực kì khủng bố, xác thực câ ̀n cẩn thận tu dưỡng, nếu không hậu hoạn vô tận.
Nhưng muốn thích ứng Thiên Địa pháp tắc, Dương Khai cũng không biết là thật hay giả, bất quá can hệ trọng đại, Chúc Cửu Âm cũng không đến mức lừa hắn, cái này có thể là thật.
Dương Khai tức nghiến răng: "Nếu ta chết, ngươi cũng không có kết cục tốt, đừng quên lời thề trước đó của ngươi!" Người hộ đạo nên che chở an nguy của Dương Khai, nếu hắn có cái gì không hay xảy ra, Chúc Cửu m ắt gặp phản phệ.
Chúc Cửu m nói: "Cho nên ta mới bảo ngươi chạy a! Không phải ngươi có thể chạy rất nhanh sao?"
Cùng Chúc Cửu m âm thầm nói chuyện cũng chỉ trong nháy mắt, bên kia, Nguyệt Hà mặt lạnh nhìn Triệu Bách Xuyên, trầm giọng nói: "Không biết Đại đương gia cản đường ở đây, có gì chỉ giáo?"
Lời này hỏi cũng như không hỏi, đối phương lén lén lút lút ở đây thiết hạ mai phục, khẳng định không có cái gì hảo tâm, vừa tra hỏi vừa lặng lẽ truyền âm cho Dương Khai: "Ta ngăn bọn hắn, ngươi đi nhanh lên."
Nàng tu vi ngũ phẩm Khai Thiên, mặc dù không phải đối thủ đám người này, nhưng Xích Tinh muốn giết nàng cũng không phải chuyện dễ.
Triệu Bách Xuyên không đáp, chỉ nhàn nhạt nhìn
Dương Khai, ánh mắt đạm mạc như nhìn một con giun dế.
Trần Thiên Phì tươi cười chân thành, từ sau lưng Triệu Bách Xuyên đi ra, chắp tay ôm quyền: "Dương cung phụng, Nguyệt Hà cô nương!"
Hắn ngược lại là hạ tư thái xuống rất thấp, như khi còn ở trong Thái Khư cảnh. Dương Khai thuận miệng lên tiếng, thản nhiên nói: "Trần đương gia có chuyện gì sao?" Trần Thiên Phì nói: "Cũng không có việc gì, chỉ là muốn hỏi mấy vị đây là muốn đi
Trần Thiên Phì nói: "Cũng không có việc gì, chỉ là muốn hỏi mấy vị đây là muốn đi hướng nào? Nếu không để ý, đi cùng bọn ta nhó?"
"Các ngươi muốn đi đâu?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất