Huyền Vũ cứ như là viên thiên thạch va chạm mặt biển, ngẩn đầu lên trời hét lên đầy giận dữ, rung chuyển đại dương mênh mông, thân hình khổng lồ hơn năm trăm mét chập trùng mãnh liệt, biển động nhấc lên sóng cả cao vạn trượng, mang theo cuồng lực vô tận, chợt vỗ tới bình chướng bảo vệ.
Khương Bá, Dạ An Nhiên, Đông Hoàng Càn,... tất cả cường giả đều kìm nén sức lực, trên đường đi bọn họ đều đang tích súc năng lượng, tại thời khắc này đã được phóng thích toàn diện.
Bọn hắn biết rõ thực lực của loại Thần cấp hoàng đạo như Thái Uyên Cực Địa này, nhất là sau khi có được Xích Thiên Thần Triều vào ở, cũng tất nhiên sẽ gia cố thêm cả Xích Thiên đại trận, cho nên nhất định phải phát huy lên ưu thế tập kích, trước khi Thái Uyên Cực Địa, Triệu Thanh Duẫn, cùng các cường giả Xích Thiên kịp phản ứng, tận hết khả năng phá hủy pháp trận.
Khương Phàm vung lên Liệp Thần Thương, quy mô ầm vang tăng vọt, sau khi thẳng tới ngàn trượng, thân thương có Huyết Hà lượn lờ, vô số linh hồn Thần Ma gào thét, mũi thương nhanh chóng xoay tròn, cuốn lên cuồng triều sát lục vô biên.
Tru Thiên Thần Tôn tế lên Tru Thiên Thần Kiếm, huyết quang vô biên, xé ra đại đạo trời cao, chém chết quỹ tích bầu trời, như là xuyên qua cổ kim, cùng với tiếng vang chấn thiên động địa, chém về phía Thái Uyên Cực Địa.
Ầm ầm!!
Nhiều loại năng lượng bạo động, đảo loạn năng lượng tự nhiên, vặn vẹo đại đạo pháp tắc, lấy uy thế giống như hủy trời diệt đất, nghiền ép bầu trời, đánh sụp đổ bình chướng bảo vệ của Thái Uyên Cực Địa.
Bình chướng bảo vệ tại Thái Uyên Cực Địa vô cùng cường đại, đây là chuyện không thể nghi ngờ, không chỉ có được gia cố vài vạn năm, cũng tiếp lấy 'con mắt Địa Ngục', nhưng… pháp trận mạnh hơn đều cần lực lượng duy trì. Mà pháp trận bây giờ, không chỉ có không có bao nhiêu cường giả đóng giữ, còn bị bí mật kéo ra số lượng lớn tài nguyên.
Cứ như vậy, dưới sự phóng thích toàn lực của bọn người Khương Phàm, pháp trận phía bắc Thái Uyên Cực Địa đã đổ sụp, cả hòn đảo nhỏ đều mở rộng.
Đám người Chu Thái ở sâu trong hòn đảo đều nhao nhao kinh động, rời khỏi cung điện nhìn ra phương bắc.
Khoảng cách mặc dù xa xôi, nhưng cũng có thể nhìn thấy cường quang sáng chói giống như mặt trời nổ tung, nhìn thấy đại triều năng lượng hoắc loạn trời đất.
- Khương Phàm tới? Làm sao lại nhanh như vậy! Mẫu thân nó, vừa nhận được tin tức thì liền nhào tới sao?!
Mặc dù Chu Thái được tôn làm Nhân Hoàng, nhưng hắn cũng không chịu nổi loại nguy cơ đột nhiên xuất hiện này.
Quá nhanh, tới quá nhanh.
Thần Tôn và những người khác chỉ vừa mới rời khỏi được mười ngày thôi mà!
- Rút lui!!
Chu Thái quả quyết hô to, các 'vết nứt Địa Ngục' bọn hắn bố trí ở xung quanh pháp trận, tới kịp!
- Rút lui?
Thị vệ bên cạnh ngạc nhiên.
- Không rút lui giữ lại chờ chết sao? Dựa vào chút thực lực ấy của chúng ta gánh vác được sao? Lập tức đi đến U Minh Địa Ngục, hủy đi con đường, ngăn chặn bọn hắn đuổi bắt.
- Thái Uyên Cực Địa chẳng phải là...
- Chúng ta không cần quan tâm, rút lui!!
- Tuân lệnh!!
Các cường giả Xích Thiên Thần Triều hốt hoảng rút lui, đều không lo được phá giải pháp trận cùng tài nguyên trấn thủ, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất nhảy xuống vết nứt.
Sau khi bọn người Khương Phàm công phá bình chướng thì liên tiếp ngừng lại.
Quá dễ dàng!
Một đợt thế công đã kích phá?
Mà... mặc dù Thái Uyên Cực Địa nhanh chóng hỗn loạn, nhưng nhân số chạy trốn, năng lượng bị rung chuyển cũng đều kém nhiều so với những gì được dự đoán.
Vì sao lại khác thường!
Bọn hắn lập tức nghĩ đến là có bẫy!
Đông Hoàng Toại trước tiên đã chộp tới một đệ tử Thái Uyên Cực Địa:
- Người của các ngươi đâu?
- Đi đại gia ngươi!
Đệ tử kia dữ tợn, lập tức tự bạo, phun ra tử khí tà ác, phóng tới Đông Hoàng Toại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất