Thiên Hậu ở bên cạnh khẽ nói:
- Hồng Mông Phong Bia chôn sâu ở dưới Thượng Thương cổ thành, bị vô số linh mạch che giấu khí tức, Hoàng Nê Đài chôn sâu ở nền móng trụ trời, bị tế tràng không gian che giấu khí tức. Bọn chúng khẳng định có liên hệ đặc thù, tất nhiên cũng là bị người ta phong tồn. Nếu như không phải Thượng Thương cổ thành bị tỉnh lại ở thời đại này, nếu như không phải Đại Tặc có được khí tức Hồng Mông lại chấp nhất thăm dò, chỉ sợ Hồng Mông Phong Bia sẽ còn mai táng càng lâu. Nếu như không phải Thiên Trụ sơn bị sụp đổ, không phải tế đàn không gian bị chôn vùi, nếu như không phải Hồng Mông Phong Bia tỉnh lại, Hoàng Nê Đài càng sẽ không tái hiện nhân thế.
Đám người chậm rãi gật đầu, đây đều là cơ duyên xảo hợp.
Đan Hoàng lại bị câu từ của Thiên Hậu làm cho xúc động, đây cũng là mệnh số?
Nếu thật sự là như vậy...
Trong đầu Đan Hoàng lần nữa nhớ tới lời nhắc nhở của Đại Đạo Long Quỳ trong thế giới mới.
- Ai có thể kết thúc Hoang Cổ số mệnh... Ai có thể trọng lập Hồng Mông Phong Bia... Ai có thể triệu hoán... ức vạn đồ đằng đang ngủ say... Ai có thể tái diễn... đại điển Phong Thần vạn cổ... Ai có thể ngăn cản... Hắn trở về...
Đan Hoàng càng nhăn chặt lông mày, vẻ mặt càng nghiêm trọng thêm, một cái suy nghĩ khiếp sợ hiển hiện lên trong đầu, tòa Hoàng Nê Đài này... Sẽ không phải... có liên quan cùng Phong Thần đại điển đấy chứ??
Bọn hắn không biết, khi Hoàng Nê Đài chưa tỉnh lại, các nơi trên thế giới, rừng rậm, hoang mạc, đáy hồ, biển cả, liên tiếp xuất hiện sụp đổ thần bí, một tòa tiếp lấy một tòa Hoàng Nê Đài tương tự, đánh sụp đổ địa tầng hoặc đáy biển dãy núi, xông lên mây xanh.
Các nơi kinh động, nhao nhao tụ ở xung quanh nê đài, nghiên cứu nê đài, lĩnh hội nê đài, thậm chí muốn khống chế nê đài.
Khương Phàm vòng quanh Hoàng Nê Đài lặp đi lặp lại điều tra.
Càng là không bị khống chế, càng có thể nói rõ sự bất phàm của nó.
Nhưng... Bất luận là thần viêm của Khương Phàm, bí lực vô lượng của Thiên Hậu, khí tức Hồng Mông của Đại Tặc, uy lực Âm Dương mà Tặc Điểu cùng Hướng Vãn Tình thả ra...
Đám người thay nhau đi lên nếm thử, đều không thể khiến cho Hoàng Nê Đài 'Hứng thú' chút nào.
Khương Phàm làm cho tất cả mọi người đều ngưng tụ tinh hoa huyết dịch, lần lượt vẩy tới Hoàng Nê Đài, muốn nhìn một chút xem máu của ai sẽ đủ tư cách, hoặc là Hoàng Nê Đài nhận máu của ai, kết quả Hoàng Nê Đài cũng là không có phản ứng chút nào.
Liên tiếp mấy ngày, Hoàng Nê Đài đứng ngạo nghễ tại đỉnh Cửu Thiên, như là Thiên Thần quan sát chúng sinh, từ đầu tới cuối vẫn duy trì lấy cái uy lực rộng rãi, thiên uy uy nghi kia.
Dần dần, không còn ai dám coi thường cái nê đài nhìn hình tượng không tốt này, ngược lại kính sợ trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, như là đây không phải là nê đài, mà là hoàng tọa vô thượng!
Ngay cả Khương Phàm cũng bắt đầu hoài nghi, tòa Hoàng Nê Đài này có phải có liên quan cùng cái gọi là 'Phong Thần đại điển' thật hay không.
Nhưng, cái gì là phong thần?
Là phong ấn Thần Ma?
Hay là phong vị Thần Ma?
Phong ấn Thần Ma? Nê đài này có uy lực và năng lượng này sao?
Nhưng ngẫm lại có thể chống đỡ được Liệp Thần Thương, thật sự là có khả năng!
Phong vị Thần Ma? Cái kia càng kinh khủng, như là Nhân Hoàng phong thưởng vương hầu, chẳng phải Hoàng Nê Đài là Đế Quân lập tân thần!
Khương Phàm để đám người về thế giới Hỗn Độn tiếp tục tu luyện, mình ở lại nơi này tiếp tục dò xét.
Mặc kệ là phong ấn Thần Ma hay là phong vị Thần Ma, Khương Phàm đều có loại trực giác mãnh liệt, tòa Hoàng Nê Đài này có thể thay đổi vận mệnh của hắn, thậm chí là đại chiến Thương Huyền.
Đông Hoàng Như Ảnh ở lại nơi này, lấy 'Thiên thu vạn cổ' cảm ngộ thời không, tìm kiếm ấn ký Hoàng Nê Đài lưu lại trong lịch sử.
Thần bí bảo vật như vậy tuyệt đối rung động qua một thời đại, có khả năng cách nay xa trăm vạn năm, rất khó cảm nhận được. Nhưng, chỉ cần rung động đủ lớn, đối với thế giới biến thiên có ảnh hưởng mãnh liệt thì ấn ký của nó trong dòng sông thời gian cũng nhất định vô cùng loá mắt.
Nhưng... Để Khương Phàm và Đan Hoàng không có nghĩ tới là, trận phát hiện ngoài ý muốn nhìn như ngạc nhiên này để 'Chư Thần tận thế' trước thời hạn trọn vẹn mấy năm!!
Bởi vì, Hồng Mông Phong Bia hiện thế và Hoàng Nê Đài thức tỉnh, đưa tới lực lượng nào đó cảnh giác.
Tại vũ trụ thâm không xa xôi, tại hư vô mênh mông hắc ám, một đám 'Sinh linh' thần bí đang đạp nát thời không, sải bước mà đến, dừng bước lại.
'Bọn hắn' ngắm nhìn 'Tổ địa' xa xôi, nắm chặt vũ khí trong tay.
- Phong Thần Đài... Tỉnh... Hồng Mông khải phán, đồ đằng che trời. Hoang Cổ sắp luân hồi. Chúng ta... Có đối thủ...
Tiếng nói nhỏ thăm thẳm phiêu đãng trong vũ trụ, không gian và thời gian vặn vẹo, sau một lát ngắn ngủi, trong đôi mắt bọn 'Sinh linh' thần bí này toát ra chiến ý nồng đậm, sau đó... lại lên đường, tăng nhanh tốc độ!
Thiên Trụ sơn mạch, Khương Phàm ngồi ở bên trên Hoàng Nê Đài, huyễn tưởng đây là hoàng vị vô thượng, muốn phong thưởng thiên hạ, càng kích phát bí thuật Đại Táng, cảm ngộ sơn hà, cảm ngộ đất trời, cảm ngộ nhật nguyệt tinh thần, cũng tại cảm ngộ Chúng Sinh Tạo Hóa.
Mới đầu không có bất kỳ phản ứng nào, nhưng Khương Phàm từ đầu đến cuối vẫn không có từ bỏ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất