Lúc này Thượng Thương cổ thành đã bị năng lượng bao phủ.
Đây là năng lượng lòng đất tuôn ra chất lỏng, không ngừng bay hơi thành năng lượng mê vụ, cuồn cuộn về bốn phương tám hướng.
Đại Tặc chấp nhất chuyên nghiệp, đào xuyên Linh Mạch đại địa!
Linh Mạch đại địa chôn sâu ở mấy vạn mét trong địa tầng, như động mạch chủ trong ơ thể con người, dọc theo vô số chi nhánh, tư dưỡng mặt đất bao la.
Linh mạch dưới Thượng Thương cổ thành là quan trọng nhất, có thể so với vị trí trái tim một đầu động mạch, đột nhiên bị đào xuyên, đã lập tức dẫn phát năng lượng bạo động, thuận mấy vạn mét hố sâu chảy ngược đi ra.
Linh Mạch đại địa có vấn đề sẽ ảnh hưởng rắc rối phức tạp đến linh mạch khác xung quanh, cuối cùng đã dẫn phát rung chuyển mười vạn dặm xung quanh,
Bọn người Khương Phàm liên tiếp giáng lâm đến Thượng Thương cổ thành, cũng bị cảnh tượng linh mạch này chảy ngược hiếm thấy dọa sợ.
- Hắn đào gãy mất địa tầng?
- Ta nhớ ra rồi, Đại Tặc nói dưới mặt đất có cái gì, trước cuộc chiến Côn Lôn đã muốn móc ra.
- Ta đều quên chuyện như vậy.
- Đào ra đồ sao?
- Bọn hắn thật sự cho rằng mình là đoàn cướp bóc sao?
- Đây là do bị chảy máu nhiều à, làm sao cứu?
Mọi người sợ hãi thán phục lại bất đắc dĩ, nghị luận ầm ĩ, việc này làm không tốt sẽ ảnh hưởng đến năng lượng tự nhiên của Thương Huyền đại lục.
Đại Vương, Tặc Điểu, bọn người Chu Thanh Thọ đang quay xung quanh hố sâu, hướng phía bên trong hô to:
- Đại Tặc, còn sống không? C-K-Í-T.. T... T một tiếng ta nghe xem nào!!
- Các ngươi cứ... đào như vậy sao?!!
Khương Phàm cau mày, đây là muốn phế đi Thượng Thương à.
- Cái sắc mặt gì đây, quấy rầy chuyện tốt của ngươi rồi? Mỗi ngày dính cùng một chỗ, bớt làm một lần không vui?
Đông Hoàng Như Yên hừ một tiếng.
- Như Yên.
Đông Hoàng Như Ảnh xấu hổ.
- Phía dưới có bảo bối, có bảo bối lớn! Ngươi chờ chút mà vụng trộm vui đi!!
Đông Hoàng Như Yên bĩu môi.
- Bảo bối gì?
- Lúc vừa mới đào xuyên địa tầng, bên trong bạo động ra một nguồn khí tức Hồng Mông kịch liệt, giống như là một cây trụ trời đột ngột nhảy lên, đụng phải thế giới Hỗn Độn. Tiếng vang các ngươi vừa mới cảm nhận được ở bên trong, chính là trận va chạm kia đưa tới.
Khi Đông Hoàng Như Yên đang nói chuyện, thủy triều Hỗn Độn mặt ngoài thế giới Hỗn Độn mãnh liệt nhấc lên, tạo thành hai cái vòng xoáy khổng lồ, giống như là hai con mắt, quan sát Thượng Thương cổ thành bạo động năng lượng.
Là Thần Thụ Thế Giới bị đánh thức!!
Dạ An Nhiên vẫn đang bế quan ở chỗ Thần Thụ Thế Giới cũng xuất hiện ở giữa hai cái vòng xoáy, kinh ngạc nhìn bạo động phía dưới.
- Khí tức Hồng Mông?
Khương Phàm và Đan Hoàng trao đổi ánh mắt, đi đến bên cạnh hố sâu.
- Nhanh nhanh nhanh, Đại Tặc đào được bảo vật, giấu sâu như vậy, còn bị Linh Mạch đại địa bao quanh, khẳng định là bảo bối lớn.
Chu Thanh Thọ kích động kêu gọi Khương Phàm, đây chính là phiếu đầu tiên đoàn cướp bóc làm sau khi kiến triều, quá đáng để mong chờ.
- Không nghĩ tới thật đúng là để nó đào được bảo bối.
Cổ Tác Nhân gãi đầu, ngượng ngùng cười.
- Khí tức Hồng Mông là cái gì?
Tiêu Phượng Ngô vểnh đầu lên đi đến nhìn quanh, năng lượng mãnh liệt giống như là núi lửa phun trào, không ngừng liên tục lao ra, thanh thế kinh khủng để hắn đều cảm thấy hồi hộp.
- Cổ ngữ nói, Hồng Mông chưa phán, Hỗn Độn chưa mở. Năng lượng Hỗn Độn tạo nên hình dáng thế giới, năng lượng Hồng Mông diễn biến Vạn Đạo pháp tắc.
Lời Đan Hoàng nói để đám người nhao nhao giật mình.
Tiêu Phượng Ngô cau chặt lông mày:
- Không hiểu!
Cơ Lăng Huyên bắt một tay hắn lại kéo đi khỏi:
- Giả vờ hiểu đi!
Đan Hoàng nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất