Lý Quân tỏ vẻ khinh thường, anh nhìn chằm chằm về phía Long Nho Phong.
Bởi vì anh cảm nhận được trong cơ thể Long Nho Phong ẩn chứa một lực lượng khủng bố.
Khi Long Nho Lâm đến gần, Lý Quân nhấc kiếm, kiếm quang hóa thành độ cung đâm vào ngực Long Nho Lâm.
Long Nho Lâm nhanh chóng lùi về sau, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ông ta không ngờ thực lực của Lý Quân lại mạnh đến vậy, kẻ này vẫn là tên phế vật năm đó sao?
Ông ta dẫm mạnh chân xuống, chân khí bùng lên, lại lao về phía Lý Quân.
Cuối cùng Lý Quân cũng nhìn về phía Long Nho Lâm.
Anh lùi nhanh về sau, bàn tay bộc phát khí thế cuồn cuộn.
“Long Nho Khanh chết trong tay tôi, ông cũng không mạnh hơn ông ta là bao mà còn dám ra tay.”
Giọng nói của Lý Quân giống như chú câu hồn, đánh mạnh lên ngực Long Nho Lâm.
Thân thể Long Nho Lâm bay ra ngoài, va lên tường, hộc máu.
Ngay sau đó Lý Quân lại xông lên, kiếm quang lóa mắt giống như ánh trăng lạnh lẽo, mang theo hơi thở chết chóc.
Khí thế khiến Long Nho Lâm không thở nổi.
Cuối cùng ông ta cũng hiểu rõ sự khủng bố của thanh niên này.
Đúng lúc này, cuối cùng Long Nho Phong cũng ra tay, tốc độ cực nhanh đứng chắn trước người Long Nho Lâm.
Trên bàn tay có một phù văn đỏ tươi đang bùng nổ, lao về phía kiếm Tử Vi.
Kiếm khí dừng trên phù văn, hai loại lực lượng va chạm, hoàn toàn triệt tiêu kiếm thế.
Long Nho Phong lạnh lùng nói: “Ngươi thật sự rất mạnh, nếu ngươi đến sớm nửa tiếng thì hai anh em chúng ta đều phải bỏ mạng dưới tay ngươi. Đáng tiếc, ta đã luyện thành phù văn chi đạo, dù ngươi mạnh đến mấy cũng bị ta giết chết thôi.”
Lý Quân khinh thường lắc đầu:
“Chút tài mọn, cũng dám múa rìu qua mắt thợ.”
Dứt lời, Lý Quân đâm ra một kiếm, cuồng long rít gào, kiếm khí quay cuồng, vô cùng bá đạo.
Long Nho Phong: “Vậy mà lại có ý định phá vỡ phù văn của ta, nằm mơ giữa ban ngày.”
Ngay sau đó, ông ta nhấc tay, phù văn tỏa ra ánh sáng lóa mắt rồi lao về phía kiếm quang.
Lực lượng của phù văn quỷ dị khó lường, ông ta không thèm để mắt đến một kiếm này của Lý Quân.
Ngay sau đó kiếm khí nổ tung, phù văn điên cuồng run rẩy rồi bị kiếm khí cắt nát, biến mất trong không khí.
Khoảnh khắc phù văn rách nát, thân thể Long Nho Phong run rẩy, hộc máu.
Ông ta vừa mới luyện thành phù văn mà lại bị người này phá hủy.
Lý Quân cầm kiếm Tử Vi, bước từng bước về phía ông ta như Tử Thần đến đòi mạng.
“Sao ngươi có thể mạnh như vậy? Rốt cuộc ngươi đã làm như thế nào?”
Long Nho Phong hét chói tai.
Thậm chí ông ta nghi ngờ Lý Quân không phải Lý Quân, mà bị Luyện Khí Sĩ bám vào người.
Rốt cuộc Luyện Khí Sĩ ở di tích từng nói có cách mượn xác hoàn hồn, nếu không không thể giải thích được tại sao Lý Quân còn trẻ vậy mà lại có thực lực như thế.
Lý Quân thì không quan tâm:
“Tôi chỉ là tôi, còn có thể là ai? Trên đời này có một loại người gọi là thiên tài, thứ mà ông vĩnh viễn không thể hiểu được.”
Dứt lời, Lý Quân chém xuống.
Kiếm quang hoàn toàn bao phủ lấy thân thể của hai anh em Long Nho Phong, Long Nho Lâm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất