Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay

Vô Hối dương dương đắc ý mang đầu Vệ Quốc Sư quay về.

Nàng vẫn luôn muốn lấy mạng con hàng này vì nhiều lần Vệ Quốc Sư tính kế, muốn nhắm vào Ngọc Tú và những người bên cạnh, trong đó có Lạc Nam điều này khiến Vô Hối rất tức giận.

Nhân lúc Vệ Quốc Sư trọng thương, nàng sử dụng chính loại Dị Hắc Ám mà năm xưa Vệ Quốc Sư tìm kiếm cho tên thuộc hạ Hợp Thể Kỳ lẻn vào Kinh Đế Học Viện để âm thầm tiếp cận, thành công ám sát hắn.

Một chiêu Vĩnh Hằng Thiên Luân nổi tiếng của Vĩnh Hằng Chí Tôn vừa ra, đầu của Vệ Quốc Sư đã lìa khỏi cổ, ngay cả cơ hội gào thét thảm thiết cũng không có.

Trận chiến lớn nhất trong lịch sử Cầu Tiên Đại Lục chính thức khép lại, Kinh Quốc lấy thế trận áp đảo từ đầu đến cuối giành chiến thắng, trong quá trình thậm chí còn tiện tay thu phục Thần Thú Sâm Lâm và Hoả Diệm Tông.

Chiến tích huy hoàng như thế đương nhiên chấn động thiên hạ...

Một trận chiến vang lừng ghi vào sử sách, Kinh Quốc Hoàng Đế - Kinh Long và Kinh Quốc danh chấn cổ kim.

Lạc Phàm Thành trở thành thần địa trong lòng toàn bộ tu sĩ trong thiên hạ, tiếng tăm và uy vọng đã vượt qua Kinh Đô.

Vô số thế lực Tu Chân yếu hơn thế lực Bát Cấp đã bắt đầu lên kế hoạch quy thuận Kinh Quốc, cố gắng nịnh nọt lấy lòng Kinh Quốc.

Bởi ai cũng hiểu rằng thiên hạ trong tương lai sẽ như thế nào.

......

Nhưng hiếm có ai biết rằng, sau chiến tích to lớn như thế điều Kinh Long làm đầu tiên sau khi về đến Kinh Đô không phải là thiết yến ăn mừng, cũng không nhân cơ hội ca ngợi công lao của bản thân ngược lại hạ mình, cải trang tìm đến một biệt viện nhỏ.

Đi cùng với Kinh Long còn có Kinh Kha công chúa.

Kinh Long thậm chí không dám tiến vào biệt viện, cẩn thận cung kính đứng ở bên ngoài chờ đợi Kinh Kha vào bẩm báo.

Sau khi được sự đồng ý của vị bên trong, Kinh Long mới hít sâu một hơi, cất bước đi vào.

Nhìn thấy một nam tử trung niên mặc nông phục ngồi bên bờ hồ thanh mát, dù đối phương nhìn qua chỉ là phàm nhân vô hại, nhưng Kinh Long lại kích động đến toàn thân run rẩy, hạ mình bái tạ:

“Tham kiến Lạc tiền bối!”

Nếu để thế nhân nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ vô cùng kinh hãi, đường đường là đệ nhất đế ở Cầu Tiên Đại Lục, lúc này lại cung cung kính kính như một đứa trẻ.

“Ngồi đi!” Lạc Nam chỉ về phía đối diện, nói đến đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vị hoàng đế này.

Bản thân hắn không quá ưa thích tiếp xúc với nam nhân, những năm qua đều là Kinh Kha đại diện cho hoàng thất đến trao đổi với hắn.

Kinh Kha đứng sau lưng phụ thân Kinh Long, mà Ngọc Tú và Vô Hối thì đứng phía sau Lạc Nam.

“Chúc mừng bệ hạ đại thắng, khải hoàn trở về!” Lạc Nam nở nụ cười.

“Không dám!” Kinh Long thấy trà trong chén của hắn vừa cạn, vội vàng giúp hắn rót đầy chén trà, cảm kích nói:

“Tất cả đều nhờ chỉ điểm của Lạc tiền bối, đừng nói là ta ngay cả Tiểu Kha lên làm Hoàng Đế cũng có thể thắng được trận này mà thôi.”

“Không, nếu là Kinh Kha... năm đó có lẽ nàng chưa đủ quyết đoán để đánh cược như ngươi.” Lạc Nam lắc đầu, tán thưởng nói:

“Chính sự can đảm của ngươi mới là thứ thay đổi vận mệnh Kinh Quốc.”

Nếu như Kinh Long không nhanh trí muốn cải cách Tiểu Ly Thành thành Lạc Phàm Thành, không tạo một tương lai sáng lạng hơn cho các phàm nhân của thế giới này, ngược lại chỉ là một kẻ nông cạn, muốn đem Kinh Kha hay mỹ nhân nào đó tặng cho Lạc Nam, có lẽ hắn cũng sẽ giúp đỡ Kinh Quốc nhưng còn chưa nhiệt tình đến mức cải biến toàn bộ lĩnh vực.

Có thể nói Kinh Long đã đánh cược đúng rồi, chọn đúng nền văn minh.

Lạc Nam xem như hiểu ra vì sao phụ thân Lạc Chiêu tiện nghi của mình ở thế giới này lại ao ước được phò tá cho Kinh Long đến như vậy.

Nếu chỉ xét trong phạm vi Hạ giới, Kinh Long quả thật là một hoàng đế không tầm thường.

“Tiền bối đừng khen ngợi ta, thật ra việc có thể khiến toàn bộ phàm nhân ở Kinh Quốc thành tu sĩ, có được tương lai tốt hơn luôn là điều mà hoàng thất Kinh Gia mong muốn.” Kinh Long thoả mãn ngẩng đầu:

“Mãi đến thế hệ của ta mới thực hiện thành công, tổ tiên ở trên trời có linh cũng sẽ mỉm cười.”

Nói đến đây, hắn lại cảm thấy có lỗi:

“Chỉ tiếc là không thể một lần tiêu diệt, thu phục toàn bộ địch nhân, vẫn vô dụng để bọn hắn đào thoát.”

“Ngươi làm rất đúng!” Lạc Nam nhấp một ngụm trà:

“Chỉ cần phát triển thêm 10 năm, đại lục này sẽ tự động thuộc về Kinh Quốc, không phải nóng vội làm gì.”

“Tiền bối mắt sáng như đuốc!” Kinh Long thán phục, đặt một chiếc Nhẫn Trữ Vật lên bàn cung kính nói:

“Đây là năm loại Dị Hoả thu được của Hoả Diệm Tông, mong tiền bối không chê.”

“Làm rất tốt!” Lạc Nam gật đầu, đem Nhẫn Trữ Vật ném cho Vô Hối.

Có thêm năm loại Dị Hoả này cùng với Thần Hoả Đạo Kinh, ngày Vô Hối đạt đến Độ Kiếp sẽ không xa.

“Tiền bối, có một câu mạo muội muốn hỏi...” Kinh Long cẩn thận từng li từng tí.

“Nói đi!” Lạc Nam gật gù.

“Ngài không thuộc về thế giới này sao?” Kinh Long trịnh trọng.

Lời này khiến Kinh Kha, Ngọc Tú và Vô Hối toàn thân chấn động mạnh, hít thở không thông.

Các nàng đã sớm muốn hỏi nam nhân nhưng lại không dám...

“Có một số chuyện, ta không cần nói các ngươi cũng đoán được.” Lạc Nam ung dung nhún vai:

“Ngược lại cũng có những chuyện biết quá sớm chỉ mang đến đại hoạ cho các ngươi mà thôi.”

Kinh Long bỗng nhiên quỳ xuống một chân, cung kính nói:

“Tiền bối, ngài mới chính là thần tiên mà tất cả phàm nhân ở thế giới này, các tu sĩ Kinh Quốc trên toàn đại lục cần thờ phụng...”

“Ta có thể tiết lộ sự tồn tại của ngài cho bọn hắn, để toàn thế giới ghi nhớ công ân cao cả của ngài hay chăng?”

Hiện nay phần lớn tu sĩ, phàm nhân trong thiên hạ đều đem hết công lao đổ lên đầu Kinh Long cũng như cao tầng Kinh Quốc.

Nhưng tất cả thịnh thế đều là do người nam tử trung niên mặc nông phục bình thường này tạo ra.

Kinh Long cảm thấy nên để dân chúng, tu sĩ thờ phụng đúng người, nhận thức được đâu mới thật sự là ân nhân của bọn hắn.

Kinh Kha thấy phụ thân chân thành cũng vội vàng quỳ ở bên cạnh.

“Các ngươi đứng lên đi!” Lạc Nam cười khổ lắc đầu:

“Đây chỉ là một chuyến dạo chơi trên con đường ta đi, cũng không cần thiết lưu lại dấu chân làm gì.”

“Nhưng mà nếu để Kinh gia nhận hết công lao, chúng ta cũng không có mặt mũi.” Kinh Long thành khẩn nói.

Lạc Nam vuốt cằm, nhẹ gật đầu:

“Thôi được rồi, nếu một ngày nào đó ta chuẩn bị rời đi sẽ tổ chức một buổi giảng đạo cho toàn thế giới.”

Nghe thấy hắn hứa hẹn, Kinh Long cùng Kinh Kha mừng rỡ như điên.

Được nghe nhân vật như vậy giảng đạo, đây là vinh hạnh của toàn bộ đại lục a.

Trong lúc nhất thời, Kinh Long dập đầu:

“Thay mặt Cầu Tiên Đại Lục, đội ơn ân đức tiền bối!”

......

Độ Đạo Môn – Đạo Giới.

Thanh Trà Sơn...

Hương Trà ngồi trong phòng, khoanh chân ngồi xếp bằng, sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm nhìn toà tế đàn trước mặt.

Ầm ầm ầm... kẽo kẹt, kẽo kẹt...

Tế đàn lúc này đang rung lắc kịch liệt, liên tục phát ra thanh âm như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, pho tượng đất của Lạc Nam ngồi giữa tế đàn xuất hiện dấu rạn nứt, mà ngay cả Thần Bảo như Thiên Cơ Ô cũng đang xoay tròn dữ dội, màu sắc ngàg càng ảm đạm.

“Là kẻ nào? Có thể quấy phá tế đàn do ta lập ra, ít nhất phải là Thần Đạo Viên Mãn tinh thông Thiên Cơ Chi Đạo.”

Hương Trà nghiến răng nghiến lợi.

Toà tế đàn này nàng đã giúp Lạc Nam lập ra, có tác dụng che đậy Thiên Cơ của những người thân, những người có quan hệ với hắn để hắn có thể an tâm hoá phàm mà không cần lo lắng.

Nhưng hiện tại tế đàn đang bị công phá dữ dội, chứng tỏ có kẻ nào đó quả thật đang dùng Thiên Cơ dò xét tung tích những người thân cận của Lạc Nam.

Khi bị tế đàn ngăn chặn phong toả Thiên Cơ, kẻ kia thậm chí đã chuyển sang công kích tế đàn.

Nếu ở thời kỳ toàn thịnh, Hương Trà đương nhiên không e ngại, thậm chí sẵn sàng phản kích, dùng Thiên Cơ Chi Thuật của mình trọng thương kẻ kia.

Nhưng hiện tại tu vi của nàng còn hạn chế, chỉ mới khôi phục đến Thần Đạo Trung Kỳ mà thôi, hơn nữa Thiên Cơ Đạo cũng không phải sở trường của nàng.

Đã vài chục năm, Hương Trà cố gắng duy trì sự ổn định của tế đàn, không ngờ địch nhân kiên nhẫn hơn tưởng tượng của nàng, cùng nàng giằng co tận vài chục năm.

Tế đàn đã có dấu hiệu không thể trụ vững...

“Không được, bằng mọi giá cũng phải bảo trụ cho đến lúc hắn trở về.”

Nghĩ đến đây, Hương Trà phất tay, hai khối đất từ trong ống tay áo của nàng xuất hiện.

Hai khối đất chậm rãi biến hình, hoá thành hai pho tượng Hương Trà giống y đúc bản thể.

“Tế Huyết Hoá Thân Thuật!”

Hương Trà cắn đầu lưỡi phun ra hai ngụm máu lên hai pho tượng Hương Trà bằng đất.

Trong khoảnh khắc, hai pho tượng như có được sự sống hoàn chỉnh.

Lập tức phối hợp với bản thể, Quy tắc Thần Đạo từ Hương Trà và cả hai phân thân cuồn cuộn như đại hồng thuỷ bắn ra bao phủ tế đàn, cố gắng củng cố, ổn định và bảo vệ nó thêm vài chục năm.

......

“Khốn kiếp, kẻ kia là ai lại lợi hại như vậy?”

Đạo Quốc, Huyễn Tượng Quốc Chủ - Huyễn Huyền Không phẫn nộ mắng to.

“Chẳng lẽ là nữ nhân tại Phá Đạo Hội kia ra tay?” Loạn Hoàng Vũ ở một bên sắc mặt âm trầm.

Phải biết rằng Huyễn Huyền Không tinh thông Thiên Cơ Đạo đến mức đăng phong tạo cực, tu vi Thần Đạo Viên Mãn.

Lại có thêm Loạn Hoàng Vũ ở bên cạnh hỗ trợ Quy tắc Loạn Đạo...

Ấy thế mà hai người liên thủ, vẫn không thể thông thấu thiên cơ, dò xét hành tung về những con mồi có liên quan mật thiết với Lạc Nam được.

Năm đó khi Bách Đạo Đại Hội kết thúc, bọn hắn đã thương lượng kỹ càng kế sách đối phó với Lạc Nam rồi.

Chỉ cần cẩn thận điều tra một chút, không khó để biết được xuất thân của Lạc Nam là đến từ tiểu vũ trụ thuộc Trụ Việt Tông, sau đó mới gia nhập Phá Đạo Hội, thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực và trở thành đại địch của bọn hắn...

Mà Lạc Nam lại là kẻ có tình có nghĩa, rất quan tâm đến nữ nhân, thân bằng hảo hữu...

Nếu đối phó với Lạc Nam không được, vậy thì đối phó với những người thân kia...

Bọn hắn thừa biết Lạc Nam sắp hoá phàm, sau đó sẽ trở về Đạo Giới độ Thần Kiếp để tiến vào Thần Đạo.

Đám người Loạn Hoàng Vũ hiểu rằng bên trong Thần Kiếp, Tâm Kiếp chính là cửa ải quan trọng nhất quyết định có thể thành công hay không.

Chính vì để vượt qua cửa Tâm Kiếp mà tất cả tu sĩ nơi Đạo Giới cao cao tại thượng phải hạ mình hoá phàm, sống một kiếp phàm nhân, củng cố tâm cảnh...

Vậy thử tưởng tượng khi Lạc Nam đang độ Thần Kiếp, hắn chợt nhìn thấy những người thân, những bằng hữu, những người có quan hệ mật thiết với hắn bị thủ tiêu, tàn nhẫn sát hại trước mắt... tâm cảnh khi đó có còn vững vàng hay không?

Một khi Lạc Nam thịnh nộ, căm hờn, tâm cảnh bị tác động khi phải nhìn thấy những chuyện như thế chắc chắn hắn sẽ bị Tâm Kiếp tấn công, bị phản phệ, dẫn đến đột phá Thần Đạo thất bại, cuối cùng táng thân dưới kiếp.

Đây chính là độc kế hiểm ác nhất mà Thần Đạo Cảnh lẽ ra không nên sử dụng vì vấn đề mặt mũi.

Nhắm vào một đám kiến hôi chỉ để một kẻ độ Thần Kiếp thất bại, thử hỏi bao nhiêu Thần Đạo sẽ hạ mình làm việc ti tiện như thế?

Có trách chỉ trách mức độ uy hiếp mà Lạc Nam thể hiện ra quá lớn, lớn đến mức khiến đám người như Loạn Hoàng Vũ ăn ngủ không yên, cuối cùng quyết định dùng độc kế như thế.

Nhưng khiến Huyễn Huyền Không và cả Loạn Hoàng Vũ không thể ngờ chính là, bọn hắn vậy mà thất bại.

Vài chục năm thời gian hợp sức, vẫn không thể xuyên thủng Thiên Cơ...

Rõ ràng là có một nhân vật nào đó nắm giữ Thiên Cơ chi đạo so với Huyễn Huyền Không còn cao minh hơn ngăn chặn.

Hai bên giằng co từng ấy thời gian, cuối cùng Huyễn Huyền Không và Loạn Hoàng Vũ lại thất bại.

“Khốn kiếp, nếu đến lúc tên súc sinh họ Lạc độ Thần Kiếp mà chúng ta vẫn chưa thành công, vậy chẳng phải công cốc?” Loạn Hoàng Vũ nộ hống:

“Ngươi tự nhận bản lĩnh Thiên Cơ phi phàm, thế mà vẫn thất bại như vậy?”

Huyễn Huyền Cơ cắn chặt răng: “Đại ca à, có khả năng là do Phá Đạo Hội Trưởng đích thân ra tay ngăn chặn, làm sao đệ có thể thắng nàng?”

Loạn Hoàng Vũ căm tức, khả năng cao là như vậy rồi...

Bởi lẽ ngoại trừ Phá Đạo Hội Trưởng, hắn cũng không nghĩ ra có nhân vật nào lợi hại được như thế.

Phần phật...

Đúng lúc này, có tiếng áo choàng tung bay.

“Kẻ nào?” Loạn Hoàng Vũ cùng Huyễn Huyền Không giật mình.

Lại có kẻ tiếp cận mà hai vị Thần Đạo Viên Mãn như bọn hắn không hề hay biết?

“Hình như hai vị đang gặp khó khăn?” Tiếng cười tà dị vang lên.

Từ trong bóng tối, một luồng U Hồn hiện ra.

Kẻ này không có thân thể, nhưng linh hồn của hắn lại ngưng tụ thành thực chất, thuần một màu tím đen vô cùng quỷ dị.

“Ngươi là ai?” Loạn Hoàng Vũ bạo phát Loạn Đạo Thần Vực bao trùm không gian, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

“Ta là ai không quan trọng, nhưng chủ ta có thể giúp các vị chuyện này.” U Hồn cười âm trầm, bỗng nhiên lấy ra một viên hạt châu.

Bên trong hạt châu, có nồng đậm quy tắc màu tím đen dồn nén dữ dội.

“Đây là...” Loạn Hoàng Vũ và Huyễn Huyền Không kinh hãi:

“Quy tắc Hỗn Độn?”

“Thế nào đây?” U Hồn hỏi:

“Có cần không?”

“Cần, đương nhiên là cần... không ngờ ngươi là thuộc hạ của vị kia.” Loạn Hoàng Vũ hít sâu một hơi.

“Tại sao lại giúp chúng ta?” Huyễn Huyền Không e dè hỏi.

“Ngươi không cần biết nhiều.” U Hồn nói:

“Làm đi!”

Phất tay ném ra hạt châu...

Huyễn Huyền Không chỉ chờ có thế, trực tiếp dẫn động Quy tắc Hỗn Độn từ trong hạt châu đó để bản thân sử dụng.

Hai mắt nhắm lại...

Xung quanh hắn, hàng vạn ngôi sao màu tím đen đại diện cho Hỗn Độn Thiên Cơ Đạo mở ra.

“Lần này, xem ngươi lấy gì ngăn cản?”

......

PHỐC!

Một cỗ phản phệ cực mạnh xông thẳng vào linh hồn.

Hương Trà miệng phun máu tươi, hai pho tượng phân thân của nàng ảm đạm vô quang.

RĂNG RẮC... ẦM...

Thần Bảo như Thiên Cơ Ô nát bấy, pho tượng bằng đất của Lạc Nam ầm ầm vỡ vụn, toàn bộ tế đàn chính thức sụp đổ.

“Quy tắc Hỗn Độn?!”

Hương Trà đứng bật người lên, khuôn mặt tràn ngập phẫn nộ.

Lúc này nếu có Lạc Nam ở đây, nhất định sẽ thấy có một lớp đất màu trắng vừa bong tróc ra khỏi mặt của Hương Trà.

Chính lớp đất này đã cải biến dung mạo của nàng, khiến nàng nhìn qua chỉ như một nữ nhân bình thường.

Hiện tại dù chỉ lộ ra góc cằm, vẫn đủ để khiến thời không như đọng lại, thiên địa cũng phải ghen tị trước một góc mỹ mạo tuyệt thế đó...

Nhưng Hương Trà lại không hề bận tâm, nàng siết chặt nắm tay đến rỉ máu...

Chính loại quy tắc kia đã lấy mạng của nàng trong trận chiến đó, chỉ cần thoáng cảm ứng được nàng lập tức có thể nhận ra.

Hương Trà ngẩng đầu nhìn lên thương khung, thì thào tự nhủ:

eyJpdiI6IlwvSWJDU002OUp4RzBLK1RkdGZ3bkxRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImI2ZmQ4RURidmVcL2xjNVUwZWFaakxKNXFKd1pib2Z6WVIrZXZcL2k4b1B4R0FhWXRoZ0dxQjRPWFFcL1FwN0lndkJad2JYRDJiRmExRjZEWEllQVE5UVFXVWgwZ2NhMUVTa3QrMTFCWWJKclNZOUNGNjlkUmhRdjZ4eE9hb2xRTGNqY05BSnQ3ek1lcWNNOGxnZDE0ZmNyZU12YzFYSXN5NklJSGkzdnliMmRQdGJNbFM3eHpkM3dISWo3UkphWTdVYXRuTUdpNFByb3RlWnFDOFwvVlVtc2RRPT0iLCJtYWMiOiI2OTk3OWY3ZDk0NGM4MGI5MjRiOTk2NmI4ZjBkMWNiNDI5ODg1M2Y1M2VlZGY0YTJjZTI2YTU2MjhhZGI5ZmE4In0=
eyJpdiI6ImVBMEM4dk9tcDM1aTNcL09TK0dBWk9RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkZSMHNJSGR0Wk0rZyt6XC9sTzFpMEcxM1JjemZ2ekduZWdSVXdxbGRIMzlQaG9KNml4OWFqMWhmSk9HVGU0OGIrREREbERaQStmVUI1U0ZOSUpKQ2o3Zz09IiwibWFjIjoiMTgyYjUxOTdmZjRiOTczN2Q3MTFmY2M1NTllZjViNzAzNDY1NWQ1NmViMTk0ZWVjMmIxNGM3NjIxNTRhZjMwMiJ9

 

Ads
';
Advertisement