“Tôi nghĩ, anh hẳn là muốn công ty nằm trong tay mình hơn.” Diệp Sanh Ca mỉm cười nhạt: “Cho nên chỉ cần hai mươi triệu, sau này Tinh Tập chính là của một mình anh.”
“Hai mươi triệu?” Mộ Ngạn Hoài cười lạnh: “Lúc đầu em chỉ đầu tư vào có hai triệu.”
Diệp Sanh Ca hít sâu một hơi.
Sự vô liêm sỉ của người đàn ông này luôn có thể làm mới giới hạn của cô.
“Ba năm qua, tôi đã dồn bao nhiêu tâm huyết cho công ty? Mộ Ngạn Hoài, nếu anh còn chút lương tâm nào thì nên biết hai mươi triệu là một con số rất công bằng.” Diệp Sanh Ca nhìn anh ta, cười nhạt: “Trước đây tôi thật ngu ngốc, vậy mà lại tin rằng anh yêu tôi.”
Nhìn dáng vẻ thất vọng tràn trề của cô, Mộ Ngạn Hoài bỗng nhiên cảm thấy hơi bực bội.
Hai mươi triệu hay hai triệu, thật ra cũng không quan trọng. Mục đích của anh ta cũng không phải là muốn mặc cả với cô. Anh ta chỉ là không thể chịu đựng được việc cô lại bình tĩnh tách khỏi anh ta như vậy.
Rõ ràng là cách đây không lâu, người phụ nữ này còn ngoan ngoãn nghe lời anh ta, gần như có thể nói là gọi dạ bảo vâng.
Ban đầu, anh ta cũng cho rằng Diệp Sanh Ca đã tìm được chỗ dựa vững chắc nên mới chia tay với anh ta, nhưng sau khi bình tĩnh lại, anh ta biết cô không phải loại người đó.
Mộ Ngạn Hoài thở hắt ra một hơi: “Được rồi, hai mươi triệu thì hai mươi triệu.”
Diệp Sanh Ca cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Cô cũng không ngờ Mộ Ngạn Hoài lại dễ dàng đồng ý như vậy.
Bất kể là vì lý do gì, cô cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Diệp Sanh Ca lấy ra bản hợp đồng đã được chuẩn bị từ trước, nhanh chóng viết số tiền, ký tên mình, sau đó đẩy cho anh ta, thản nhiên nói: “Đến lượt anh.”
Mộ Ngạn Hoài nhìn chằm chằm vào bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, đồng tử co lại.
Thì ra cô đã sớm chuẩn bị tách khỏi anh ta rồi! Cô dựa vào cái gì?
Cơn giận dâng lên, Mộ Ngạn Hoài suýt nữa thì không nhịn được mà hối hận. Nhưng nghĩ đến cuộc gọi từ trợ lý thân cận của Kỷ Thời Đình, cuối cùng anh ta vẫn đè nén cơn giận xuống.
Trợ lý Tôn trong điện thoại nói, mô hình hợp tác hiện tại của Tinh Tập tồn tại rủi ro rất lớn, nếu muốn nhận được đầu tư của T.S thì phải nghĩ cách loại bỏ rủi ro này.
Vì vậy, anh ta phải đá Diệp Sanh Ca ra khỏi công ty.
Nghĩ đến viễn cảnh tốt đẹp khi hợp tác với T.S, Mộ Ngạn Hoài hạ quyết tâm, nhanh chóng ký tên mình, sau đó đẩy một bản hợp đồng về phía Diệp Sanh Ca: “Hai mươi triệu, tôi sẽ sớm chuyển vào tài khoản của em.”
“Tốt lắm.” Diệp Sanh Ca mỉm cười, cất hợp đồng, không chút do dự xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của cô, Mộ Ngạn Hoài cuối cùng vẫn không nhịn được lên tiếng: “Em không biết sao? Không bao lâu nữa, Tinh Tập sẽ trở thành công ty con của T.S.”
“Cái gì?” Diệp Sanh Ca vô cùng kinh ngạc, quay phắt lại: “Anh nói T.S?”
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, trong lòng Mộ Ngạn Hoài tràn đầy khoái ý.
Anh ta cười kiêu ngạo: “Đúng vậy. Tập đoàn T.S đồng ý đầu tư hai trăm triệu, trở thành cổ đông lớn của Tinh Tập, tương lai còn giúp Tinh Tập lên sàn chứng khoán.”
Diệp Sanh Ca bị sốc đến mức nửa ngày không nói nên lời.
Mộ Ngạn Hoài đứng dậy, đi đến bên cạnh cô: “Tôi đã nhắc nhở em rồi, đừng hối hận.”
Vừa nói, ánh mắt anh ta rơi vào bờ vai thon thả của cô.
Yết hầu anh ta không tự chủ được mà trượt lên xuống, trong lòng cũng theo đó mà nóng lên.
Anh ta theo bản năng đặt tay lên vai cô: “Nếu em chịu nhận lỗi, cầu xin sự tha thứ của tôi, biết đâu tôi sẽ cho em cơ hội.”
Diệp Sanh Ca bừng tỉnh khỏi cú sốc, hất tay anh ta ra, lùi lại hai bước, lạnh lùng nói: “Đừng động vào tôi!”
Mộ Ngạn Hoài không ngờ phản ứng của cô lại dữ dội như vậy, tức giận nói: “Diệp Sanh Ca, cho dù em có nhận được vai nữ chính của “Tiết Ninh Truyện” thì em cũng chỉ có thể đóng bộ phim này mà thôi. Sau khi đóng xong bộ này thì sao? Em không có bằng cấp, bây giờ lại mất cả Tinh Tập, rồi em sẽ phải quay lại cầu xin tôi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất