Diệp Sanh Ca với vẻ mặt cảnh giác “Tôi và anh không quen biết”, toàn thân đều ở trạng thái đề phòng, dáng vẻ như sẵn sàng chuồn mất bất cứ lúc nào.
Có lẽ là tức giận đến cực điểm nên Kỷ Thời Đình đột nhiên bật cười.
Anh chậm rãi cởi khuy măng sét kim cương, đôi mắt đen thẳng tắp nhìn cô, giọng nói trầm thấp lạnh nhạt: “Lại đây.”
Diệp Sanh Ca bị ánh mắt của anh nhìn đến mức da đầu tê dại.
Trong lòng cô không ngừng tự nhủ phải giữ vững, sau đó gượng cười: “Xin lỗi, bạn trai tôi còn đang đợi tôi…”
“Tôi bảo cô lại đây.” Kỷ Thời Đình không chút lưu tình cắt ngang lời cô, hai chữ “bạn trai” càng khiến anh nhíu mày, ánh mắt u ám.
Diệp Sanh Ca cảm thấy mồ hôi sau lưng mình càng túa ra nhiều hơn.
Nhưng nhìn thấy Tạ Tư Ỷ đứng sau lưng người đàn ông, trái tim đang dao động của cô lại một lần nữa kiên định.
“Không cần đâu, anh Kỷ.” Cô khó khăn nặn ra một nụ cười, “Anh có chuyện gì cứ nói thẳng ra là được. Tôi không muốn bạn trai tôi hiểu lầm.”
Vừa dứt lời, đồng tử của Kỷ Thời Đình gần như co đến cực hạn, đôi môi mỏng mím chặt kéo ra một đường cong giễu cợt gần như không thể nhận thấy, sắc mặt lạnh lùng đến cực điểm.
Mấy người bên cạnh người đàn ông đều không khỏi rùng mình, vị Hứa tiểu thư kia đã sớm chuồn mất dạng, Tiêu Duệ Lãng ngược lại vẫn còn ở đó, khóe môi nhếch lên vẻ thích thú xem kịch hay.
“Cô sợ bạn trai cô hiểu lầm?” Kỷ Thời Đình cười lạnh, từng chữ từng chữ thốt ra.
“Đúng vậy.” Diệp Sanh Ca nói, bước chân đã bắt đầu lùi lại, “Dù sao, cũng rất cảm ơn anh đã ra tay nghĩa hiệp…”
Cô nói, trái tim đập loạn xạ, trong lòng thầm nói với Tần Hựu Huy một tiếng xin lỗi.
Diệp Sanh Ca cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí dám công khai cự tuyệt thậm chí là khiêu khích người đàn ông này, rõ ràng biết làm như vậy sẽ chọc giận anh, đối với cô không có chút lợi ích nào, rõ ràng biết làm như vậy chỉ khiến Tiêu Duệ Lãng xem kịch hay, khiến Tạ Tư Ỷ đắc ý nhưng… cô chính là nhịn không được.
Như thể bấy lâu nay, tất cả những nhún nhường, những bất đắc dĩ thậm chí là những lời xin lỗi nhận sai không rõ ràng của cô khi đối mặt với Kỷ Thời Đình đều bùng nổ mất kiểm soát vào khoảnh khắc này.
… Cho dù địa vị của bọn họ không ngang bằng, cô cũng không muốn mỗi lần người nhún nhường đều là cô. Tại sao anh có thể không nói một lời mà dẫn Tạ Tư Ỷ đến dự hôn lễ, còn cô xuất hiện ở đây lại là sai lầm tày trời?
Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca cảm thấy sống mũi có chút chua xót.
Kỷ Thời Đình nhìn thấy dáng vẻ cố ý muốn phân rõ ranh giới với anh của cô, đường quai hàm siết chặt, giây tiếp theo anh đột nhiên bước về phía cô.
Diệp Sanh Ca nhìn thấy động tác của anh, sợ hãi lùi lại mấy bước, nhưng rất nhanh cô liền nhận ra mình đã lo lắng quá mức – Tạ Tư Ỷ một tay giữ chặt cánh tay người đàn ông, giọng nói dịu dàng: “Thời Đình, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, có chuyện gì thì đợi sau khi hôn lễ kết thúc rồi nói.”
Nhưng Kỷ Thời Đình lại lạnh lùng hất tay cô ta ra, trong cơn thịnh nộ, một chữ “Cút” bật ra khỏi miệng, khiến sắc mặt Tạ Tư Ỷ trắng bệch.
…
Ở một khía cạnh nào đó, cái tên Kỷ Thời Đình ở thành phố Dương gần như là một sự tồn tại trong truyền thuyết, anh rất ít khi tham gia các hoạt động xã giao, ngoại trừ những người đứng đầu gia tộc có quan hệ làm ăn với anh, phần lớn mọi người đều chưa từng tiếp xúc với anh.
Tin đồn về anh, không gì khác ngoài việc người đàn ông này có bao nhiêu tiền, có bao nhiêu quyền thế, lạnh lùng khó gần đến mức nào, lại càng không gần gũi nữ sắc, cho nên anh cũng là đối tượng kết hôn lý tưởng nhất của tất cả các tiểu thư danh giá.
Thế nhưng hôm nay, tất cả những lời đồn liên quan đến người đàn ông này đều bị chính tay anh đập tan.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất