Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 “Không!”  

 

Lạc Thanh Liệt hoảng sợ hét to, đại ấn kia đã ầm ầm nện vào ngực hắn…một cảm giác nặng nề kèm theo hủy diệt xuất hiện, rợn cả gai óc…  

 

Phốc…  

 

Thân thể già nua điên cuồng phun máu, bay ngược ra ngoài…  

 

“Ồ? Thương thế không quá nặng?” Tần Mộng Ảnh bất ngờ thốt lên một tiếng, Lôi Minh Địa Ngục Ấn là Vũ Kỹ Linh Cấp Trung Phẩm cực kỳ mạnh mẽ mà sư phụ cho nàng…  

 

Đánh trực diện vào ngực Lạc Thanh Liệt, lẽ ra đủ sức phế hắn mới đúng…tại sao ngay cả trọng thương cũng không bị?  

 

Chỉ là rất nhanh Tần Mộng Ảnh nhận ra nguyên do, chỉ thấy y phục Lạc Thanh Liệt toàn bộ hóa thành tro bụi, một kiện áo giáp xanh thẩm lạnh lẽo như hàn băng xuất hiện, bên trên không ít vết nứt đen kịch lan tràn…  

 

Chính là kiện áo giáp này thành công cứu mạng Lạc Thanh Liệt.  

 

“Lôi Động Cửu Tiêu!”  

 

Không cho lão già này cơ hội chống đỡ, theo ý niệm của Tần Mộng Ảnh, mây đen nhanh chóng kéo về, sau đó từ bên trong ngưng tụ ra một cột sét khủng bố nện thẳng xuống đầu Lạc Thanh Liệt…  

 

“Mộc Băng Trảm”  

 

Lạc Thanh Liệt vung vẫy Cự Đao, hướng về Lôi Đình chém đến…  

 

Đùng…  

 

Rừng rậm đổ nát, khắp nơi hoang tàn…  

 

Cánh tay Lạc Thanh Liệt tê rần, một lần nữa bị chấn đến hộc máu, kiện áo giáp băng trên người rốt cuộc hoàn toàn vỡ vụn…  

 

“Tiếp tục, Lôi Minh Địa Ngục Ấn!”  

 

Tần Mộng Ảnh ra tay liên miên bất tuyệt, từng chiêu từng chiêu đều là trí mạng…đối với người Lạc gia, nàng hận không thể giết sạch…  

 

“Tiện tỳ, là ngươi bức ta!”  

 

Lạc Thanh Liệt bị ép đến mức trở nên điên cuồng, chiến một trận cùng Diễm Nguyệt Kỳ trước đó đã tiêu hao phần lớn Linh Lực của hắn, hiện tại lại bị Tần Mộng Ảnh ở trạng thái toàn thịnh truy sát, nếu không liều lĩnh, chỉ sợ hắn khó thoát khỏi cái chết…  

 

Nghĩ là làm, bình ngọc trong suốt xuất hiện trên tay Lạc Thanh Liệt, bên trong ẩn chứa một giọt dịch lỏng màu xanh lục hết sức quỷ dị, lại khiến Tần Mộng Ảnh âm thầm đề phòng…  

 

Lạc Thanh Liệt ngửa đầu đem dịch xanh nuốt gọn, dị biến cấp tốc nảy sinh...Thân thể hắn lập tức trở nên khô quắt, vô số nhánh cây từ máu thịt mọc ra, vươn dài khắp bốn phương tám hướng, cắm vào các thân cây cổ thụ lâu năm trong rừng…  

 

Trước ánh mắt co rụt của Tần Mộng Ảnh, các thân cây đột ngột bị héo khô, sau đó tan thành tro bụi…mà linh lực vốn suy yếu của Lạc Thanh Liệt một lần nữa được bổ sung…  

 

“Tiện tỳ, là ngươi buộc ta uống huyết dịch của Phệ Đằng Thụ ngàn năm, chính vì ngươi mà lão phu trở thành người không ra người, quỷ không ra quỷ…bất quá để giết ngươi, xem như không lỗ!” Lạc Thanh Liệt trên người mọc vô số nhánh cây nhìn qua như con quái vật, giọng điệu òm òm nói…  

 

“Thủ đoạn thật quỷ dị!” Tần Mộng Ảnh lẩm bẩm một tiếng, Phệ Đằng Thụ chính là loài thực vật có thể hấp thu sinh mệnh từ các thực vật khác gia tăng sức sống cho mình, không ngờ Lạc Thanh Liệt có huyết dịch của nó…  

 

“Mộc Võng!”  

 

Lạc Thanh Liệt quát lớn, vô số nhánh cây như tôn hắn là chúa tể, nhanh nhẹn kết thành một cái võng lớn che khắp bầu trời, hướng về Tần Mộng Ảnh trói buộc…  

 

“Dùng Mộc đấu Dị Hỏa, ngươi hồ đồ rồi?” Tần Mộng Ảnh cười lạnh một tiếng, không e ngại chút nào lao thẳng lên không trung…  

 

Bát Hoang Hoành Thiên Viêm gào thét dữ tợn, kích thước đôi cánh vươn ra hàng trăm trượng, hướng về Mộc Võng quét ngang…  

 

XÈO XÈO…  

 

Những nơi ngọn lửa đi qua, Mộc Võng tan biến thành tro bụi…  

 

Chỉ là sau khi bị thiêu đốt, bên trong đám nhánh cây rơi vãi các giọt dịch lục hết sức quỷ dị, xuyên qua ngọn lửa, rơi trúng cơ thể Tần Mộng Ảnh…  

 

“Không ổn!” Tần Mộng Ảnh biến sắc, bởi vì khi các giọt dịch lục kia rơi trúng cơ thể nàng, linh lực trong người nàng bị chúng nó rút đi hết sức nhanh chóng…  

 

“HAHAHA, ngu xuẩn, dịch lục của Phệ Đằng Thụ có thể rút hết Linh Lực trong người ngươi, nhanh chóng suy yếu đi!” Lạc Thanh Liệt hưng phấn cười to, điều khiển Mộc Võng tiếp tục lao đến nàng…  

 

Linh lực trong người Tần Mộng Ảnh liên tục bị rút đi, mãi đến khi đám dịch lục hoàn toàn tan hết, cũng là lúc Tần Mộng Ảnh cạn kiệt sức lực, yếu ở ngã trên mặt đất…  

 

Chứng kiến cảnh này, ánh mắt Lạc Thanh Liệt trở nên đắc ý tràn đầy, nụ cười dữ tợn xuất hiện trên mặt…  

 

“Haha, tiện tỳ, ngươi muốn chết như thế nào?” Trận chiến này, Lạc Thanh Liệt cho rằng mình tất thắng…  

eyJpdiI6Im5OWENcL2h6ZTRYVTgxOWlBUllMVWJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InVcLzdCRzhFT3pBNTYrR1Ruam14dGZNV1N4TEpXamY2bktiUDQrZXlSN0xRQjZNYVkwaFpjMXdweWxSNkJFdjF3IiwibWFjIjoiNjg0MTJmYWFmYmU0MWI2YWRiYTJhNGViNzJiNTA0Njg5YTA3ZTJiOGY0ZmI4N2UyYTUxYTcyMWMyZWE5YTExYSJ9
eyJpdiI6Im9NdnY5UHhKUUV2dElmY2VWeXdIUFE9PSIsInZhbHVlIjoiekp0RTdNT2dLOXZRdEtIVjhabmFoZTVKanQ4UkRYakd3aWdlOGdVVjI4aGJWNCtENXNcL2tLNFBIbEVDQ1ZDRENqZXZNc2pEXC9GWGFcLzFJRjZYTnA5RWhRRFdiOTVXZEdwQ1BudVdiSVg3WVk1YWRsU1MyZzIyUEQ2YnhJUVFDbnlTM0RPXC9WS2tUY1RKOUtkdmJieGpIcWVscDE5MlFWdSt1ZkZuT29HMlBENDIxTitvcHp3bUk1RDY4ZldyNjQrczcxVXVtSFRcL1wvNCtnTW5FNWNZREpZSzFEYUp2UjZPcGh2ZjAxVlhCYVE1anpPOWpDQ0ZJZVlEcDBhT1M0TlE2RkRrZWd3RnNaamNhUFBvZmpsY2hEeFQ0U05GOUdSMUxpZnRFXC9hbFQrOUJCZGtSVEp5a0pCYlVpZUExc045R0dOMkI3WlVNanhQSlBjUW1FKzhUWTNqOUZpSXBFcFJZd3pvUmVublwvWkhhMEhUVkQxckI0cTczZFI1SDJVZ3FJZlROSTFHQU55T25DOTdsakxnSkRra3AwQVBwVlpNYzdOb05XWFFLd1A0YWtzPSIsIm1hYyI6ImNjNzYzYjIyZDA3M2QyYjIzNzY5ZGFkYjlkZWM0ODI1MWIzYzI1NmI3MDRiODhiNGJjZTE2ZTY0OGUwNjU4OTAifQ==

Lạc Thanh Liệt giật mình, cảm giác được không ổn…

Ads
';
Advertisement