Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 Lời phản bác của Diễm Nguyệt Kỳ nhất thời khiến đám lão già á khẩu, bởi vì nàng nói chính là sự thật, muốn phản biện cũng không được…  

 

Diễm Nguyệt Kỳ chưa từng nợ Diễm gia cái gì, chẳng qua bọn hắn không muốn thừa nhận mà thôi…  

 

“Ngươi muốn rời đi cũng được, nhưng dựa vào đâu ngay cả Hồng Liên và Điệp Tình cũng phải đi? Các nàng sinh là người Diễm gia, chết cũng làm quỷ Diễm gia mới đúng!” Diễm Nhật tiến lên một bước nói.  

 

“Cút!” Diễm Nguyệt Kỳ một tay phất ra, Diễm Nhật như diều đứt dây bay thẳng ra ngoài, điên cuồng hộc máu.  

 

Diễm Viêm Thương cùng Diễm Dương thấy tình cảnh này co rụt cổ lại, đem lời muốn nói nuốt vào trong bụng.  

 

Sân chơi này không dành cho người yếu như bọn hắn.  

 

“Ngươi?” Diễm Vô Trần giận dữ trừng mắt, nữ nhân này ở trước mặt hắn đả thương con hắn, không xem hắn ra gì đúng không…  

 

“Từ bao giờ tiểu bối dám xen ngang lời bổn tọa? đó là tương lai của Diễm gia đó sao?” Diễm Nguyệt Kỳ ngạo nghễ hỏi.  

 

Diễm Nhật nằm thoi thớp dưới mặt đất, được hai tên trưởng lão Diễm gia đỡ dậy, dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn phụ thân mình.  

 

Diễm Vô Trần thấy ánh mắt của nhi tử, làm sao không biết hắn muốn gì? hít sâu một hơi, vừa đột phá Luyện Hư Viên Mãn khiến lòng tin bạo phát, nhìn chằm chằm Diễm Nguyệt Kỳ mở miệng:  

 

“Ngươi rời khỏi Diễm gia cũng được, nhưng lão phu có điều kiện!”  

 

“Ồ? Thú vị, nói đi!” Diễm Nguyệt Kỳ bắt đầu chờ mong, chờ mong một lý do để nàng giết người…giết chính những kẻ lẽ ra là trưởng bối của nàng.  

 

“Thứ nhất, ngươi có thể rời Diễm gia, nhưng Hồng Liên và Điệp Tình không thể…Hồng Liên phải gả cho Nhật nhi làm vợ, Nhật nhi cũng là một thiên tài hiếm có, gả cho hắn không ủy khuất nàng…” Diễm Vô Trần trầm giọng nói.  

 

“Điệp Tình cũng phải gả cho Diễm Dương!” Nhị Trưởng Lão Diễm Địa nhân cơ hội cất tiếng, hắn cũng muốn thay nhi tử tranh thủ.  

 

Diễm Dương đứng cạnh nghe vậy ánh mắt hưng phấn gật đầu, đối với phụ thân mình nâng lên ngón tay cái, Diễm Điệp Tình luôn là mục tiêu của hắn…  

 

Không ai chú ý đến trong gốc khuất đứng một thiếu niên trẻ tuổi đang siết chặt nấm tay đến rướm máu, hắn là Diễm Duy con trai của Tam Trưởng Lão, yêu thích Diễm Điệp Tình đã lâu…chỉ là lúc này ngay cả tư cách mở miệng cũng không có.  

 

Diễm Nguyệt Kỳ nghe xong điều kiện đầu tiên, nhếch miệng cười một tiếng, tủm tỉm hỏi:  

 

“Có điều kiện thứ nhất, chắc hẳn có thứ hai, thứ ba chứ?”  

 

“Không, chỉ còn một điều kiện nữa thôi!” Diễm Vô Trần phất óng tay áo ra vẻ phóng khoáng nói.  

 

“Có rắm mau thả!” Diễm Nguyệt Kỳ không kiên nhẫn nói.  

 

Diễm Vô Trần sắc mặt co giật, bất quá vẫn đường đường chính chính nói ra:  

 

“Diễm gia là một Bát Cấp Thế Lực, nên có Trấn Tộc Chi Bảo thích hợp, lão phu cảm thấy Kim Ô Hư Hỏa chính là lựa chọn tốt nhất…giao ra nó, ngươi có thể đi!”  

 

Diễm Nguyệt Kỳ nghe xong, không để lộ bất cứ biểu tình gì, bầu không khí im ắng đến mức đáng sợ…  

 

Hồi lâu sau, khi tiếng hít thở dồn dập của đám trưởng lão Diễm gia vang lên, chỉ nghe nàng cất tiếng:  

 

“Kim Ô Hư Hỏa là bổn tọa liều mạng tự mình đạt được, hiện tại Diễm Vô Trần muốn cho Diễm gia…các vị thấy thế nào?”  

 

Nàng nhìn toàn bộ trưởng lão Diễm gia, mở miệng hỏi ý kiến…  

 

…  

 

“Đại sư tỷ đang cho bọn hắn cơ hội cuối cùng!” Tô Nhan mím môi hồng thủ thỉ…  

 

“Hy vọng bọn chúng không lựa chọn ngu xuẩn a…” Tần Mộng Ảnh thở dài một tiếng…  

 

Nàng chỉ sợ nữ nhân đáng ghét kia sẽ đau lòng, tư vị bị thân nhân phản bội, rất khó chịu đấy...  

 

…  

 

“Đại trưởng lão nói rất có lý!”  

 

Đám trưởng lão đồng thanh đáp, ánh mắt dần hiện nét tham lam…  

 

Tại sao bọn hắn không sớm nghĩ đến chứ? Kim Ô Hư Hỏa lợi hại như vậy, không thể để nữ nhân này mang đi được…  

 

Diễm gia có Kim Ô Hư Hỏa trấn thủ, bọn hắn có thể mượn lực lượng của nó để tu luyện, từ đó gia tăng thực lực…  

 

“Không…ta thấy không nên tiếp tục gọi Đại trưởng lão, phải gọi Tân gia chủ!” Nhị trưởng lão Diễm Địa dùng ánh mắt sùng bái nhìn Diễm Vô Trần.  

 

“Đúng vậy, tân gia chủ nói rất có lý…Diễm Nguyệt Kỳ ngươi nên hy sinh một chút vì gia tộc, huống hồ để Kim Ô Hư Hỏa lại Diễm gia, ngày sau hai nữ nhi của ngươi cũng có cơ hội hưởng dụng!” Toàn thể trưởng lão nhìn nàng đưa ra yêu cầu.  

 

“Không sai, Hồng Liên cũng nên dâng lên Tử Tâm Phần Không Viêm cho gia tộc, lão phu hứa sẽ không bạc đãi nàng!” Diễm Vô Trần làm ra hứa hẹn.  

eyJpdiI6Im5MRDgxZXJsNmE0dmloTXdhMjh5Tnc9PSIsInZhbHVlIjoibmdINTQwT0dGXC9Jb2pZTE1ZRmljb2x3ZTZmbmlNWkJWbHdlVHVEZERqSEhqZmRRcW55b3NmdnJmbDNHN0xneWMiLCJtYWMiOiI1MzY1YTFmN2EzN2I4ODNmNjFjMGZkYjgzMTNiMGFkODkzZDI2NjRmYjFjMTkxMTc4MTBkOWM0NjI4MTZlYTlmIn0=
eyJpdiI6IllPMDZzKzhaZUI0cHRNXC9XdzJIMzBBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFKVzFzeUJHczBmODhwQWtvTWY3djdmM2tPQjU0NjQwQmlwWkJSNnZcL0FWNUIxQ0g1MUs5RWhmdENsV05vY2xYR0YxM1A3RlkzXC9YckF2U3N5R1VcL0dyd2RUZVJHa2JSejd4WWxUVFdIQ3NIZEZROXhpQStQTTNJXC9nQmh5VUkwbkMwdFZnS3VacGNIN1BEbEhvQ3Q0ZzdsbGFGNXN0UHBBV3hQU0E0cWZwT00wUHNFU21hcndKT1pHYzJuZEJVYUllV2tyXC9aWXNZdWF6Y2RNYU9Jd2lZUWNmM1kzeUtcL2lYZ3RQb1lSd1FqSzhpOUxPRWZ4ZVBRUkU5cGZkTmdPT3l6SUx4azdWY1wveGhBRHVQWGFsTlk4czE5TzA2M1p6RFc3YlNXV1BCSm83MWFVTWlxeWhmZHZIajdwaU04SjcxTG9zT3pUa1doY1NMRGdUVTNzcGU1dkZReHFtWW1qSWFXNlwveFQ1RDNOelhrUVQ0ZEQxclFsN3VhWkpiTlhNNlZ1K1A0dmFyczFtM21zakpkMWxleFQ4dmdJb2ZQOVV0dHNyVkpWQ3A3Q3B5VFptWDFhdEZESlc4YlR1S0xOU2I1V0M1MDJpMkViOGJ5ZjBtalwvZ3pcLzU1UDFjV0dLQ3dqbDJ5Z20zYkEyKzI0Yz0iLCJtYWMiOiIzYjViNmE5YTZiNzgyZTE2YzcwNWJhZDMxZTdjYzNkNjU5YTk3OTRiNzIxYjRiYjc5MjM0ZWZmOTYwYTBjOGE5In0=

Bất quá rất nhanh, câu nói kế tiếp của nàng khiến Diễm gia toàn bộ biến sắc: 

Ads
';
Advertisement