Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

Đáng tiếc, loại ghẻ độc kia xâm nhập vào tận cốt tủy, vào tận linh hồn, tầng tầng ghẻ ngứa chất chồng lên nhau…  

 

“CHẾT…TA MUỐN ĐƯỢC CHẾT…!”  

 

Đến sau cùng, hai tên hắc y nhân càng là tự đem xương cốt của mình bẻ gảy, tự đem từng sợ da của mình lột ra, tự đem từng sợi gân của mình rút ra…máu me đầm đìa… nhưng cảm giác ngứa ngáy kia vẫn không hề giảm bớt.  

 

“AAAA…”  

 

Cho đến cuối cùng…khi hai tên Lạc gia triệt để chết đi, mặt đất chỉ còn sót lại hai đôi tròng mắt phủ đầy cảm giác sợ hãi, đầy bứt rứt khó chịu vì ngứa…  

 

Mà da thịt, thân thể của bọn chúng đã bị tự tay chúng phá hủy, nghiền nát thành thịt vụn…  

 

Không gian toàn bộ tĩnh lặng, hắc ảnh nhìn một màn này ánh mắt bình thản ung dung, không có chút thương hại hay khoái ý nào, như mặt hồ thu bình lặng…  

 

“ỌE”  

 

Rốt cuộc, Liễu gia có người không nhịn được điên cuồng ói ra…  

 

Một người lập tức truyền cảm hứng cho nhiều người, cả đám xúm lại cùng ói, cảnh tượng vừa rồi quá mức kinh dị, quá mức buồn nôn, thật sự tác động mạnh đến bọn họ…  

 

Duy chỉ có nha đầu Liễu Mộng Mộng vẫn thản nhiên như không, mừng rỡ vỗ tay, hai kẻ này muốn giết nàng, hiện tại thê thảm chết đi là hoàn toàn xứng đáng.  

 

“Đa tạ tỷ tỷ!” Liễu Mộng Mộng không chút e ngại chạy đến ôm chằm ống quần Hắc Ảnh, cung kính nói ra.  

 

Hắc ảnh trong lòng thầm khen, nha đầu này thật tinh quái mà...  

 

…  

 

Tại Thánh Linh Học Phủ, Võ Tam Nương thu hồi ánh mắt vừa đặt tại Liễu gia, vốn định thay tiểu tứ thúi kia chú ý gia tộc một chút, không ngờ có người xuất hiện làm thay nàng…  

 

“Độc sao? thú vị!”  

 

Một ngày này, lại có không ít người kéo đến tận sâu Bạch Đế Thành, để tận mắt chứng kiến những trận thi đấu cuối cùng của Thổ Chiến Đại Hội…  

 

Bất quá, phần lớn người trên mặt không có sự háo hức, mong đợi như lúc đầu…bởi vì trận chiến của vị quán quân lấy một chọi mười kia đã khắc sâu vào tâm trí bọn hắn, sợ rằng không chỉ hiện tại, mà các kỳ Thổ Chiến Đại Hội trong tương lai cũng không thể ly kỳ như vậy nữa…  

 

Cái tên Văn Lang đã trở thành thần tượng của vô số thanh thiếu niên mới lớn, hàng loạt người hâm mộ chuyển đổi vũ khí vốn đang sử dụng của mình thành Trọng Kiếm, chỉ hy vọng trong tương lai không xa, mình cũng có một mặt oai hùng, hiên ngang lẫm liệt như Văn Lang vậy…  

 

“Nghe nói Văn Lang mất tích, không biết tình huống thế nào…”  

 

“Ta nghe trưởng bối nói hắn bị một Hợp Thể cường giả mang đi, ngay cả Bệ Hạ cũng thất thủ vô sách…”  

 

“Nghiêm trọng như vậy sao? chỉ sợ lần này hắn không thể đường đường chính chính lên ngôi quán quân rồi…”  

 

“Còn không phải sao? giải thưởng của Quán Quân cực kỳ hấp dẫn, ngoài đạt danh nghạch tiến vào Cảnh Địa tu luyện ra, còn tùy ý được chọn một Vũ Kỹ Linh Cấp của Hoàng Triều…”  

 

Đám người xôn xao bàn tán, ai cũng âm thầm tiếc hận cho vị tân quán quân xấu số…  

 

Cồn cát nơi diễn ra vòng loại Thổ Chiến Đại Hội lúc này được dựng nên một đài chiến đấu hình vuông, bốn gốc đều có trận pháp gia cố hết sức chặt chẽ…  

 

Mà lúc này, mười người Bạch Liệt phân biệt đứng hai bên chiến đài, một tháng thời gian khiến thương thế bọn hắn phần nhiều đã khôi phục, biểu lộ trên mặt hoàn toàn khác biệt…  

 

Bạch Liệt và Bạch Dương một mặt tự đắc, hiển nhiên đối với việc Văn Lang mất tích cao hứng dị thường, sân khấu hôm nay sẽ là nơi bọn hắn tỏa sáng, lấy lại danh dự hoàng tộc.  

 

Ngọc Trần sắc mặt không dễ nhìn, bởi vì hắn phải đối chiến với hai vị Hoàng Tử, thắng cũng khó xử, nhưng thua hắn lại không cam tâm…mâu thuẫn vô cùng.  

 

Đám người Tề Minh thì không cần phải nói, sắc mặt đều hết sức thản nhiên bình thản, trong lòng thầm nghĩ lát nữa lên đài nhận thua là được, dù sao được vào vòng này đã được nhận thưởng phong phú rồi, không đòi hỏi gì thêm.  

 

Chỉ có Đại Linh vẫn hừng hực chiến ý, Đại Địa bộ lạc không chấp nhận thua cuộc dễ dàng như vậy.  

 

Bên trên đài cao, Bạch Sa Hoàng Đế ngồi cùng toàn bộ cao tầng của Hoàng Triều gồm có Bạch Sa Thất Lão, Vương gia Bạch Chí, tiểu công chúa Bạch Liên Hoa và thái tử Bạch Thiên…  

eyJpdiI6IlRZaG1SdXpxZjErMDZGbDlkVHJ5YUE9PSIsInZhbHVlIjoieFczVmlOSDBEWmdtc1JCYkpSV0J6NW5Xb281bEZEcU9UZGdyK0JcL3NaRFNzRHBGK0R5WjhUWm92S2xrdU8xelEiLCJtYWMiOiJjNzEzMDRiNDQ4ODFjNTAwZTc3NDI2Y2E0ZTlkNmU4OWNiOGViMThiMGU3OGM3OGU5OTkxMWI4OTkwM2U2ZGJjIn0=
eyJpdiI6InBLTDQyZkdTTDhJaFhMaEJvUnpmbEE9PSIsInZhbHVlIjoiUXY3Y1RGMEE1Y1piUGp5S1JyWVVRaUpUWThDWmdoSll2dlVneUpUajFmVWpJM2M1WkVlWmdtUm9RRXJ6bXFzVE9nc3JsXC8xNUM5bjZRZUttckRZaEh2NWVNRUtJbDlJSG51b2tTNklvRGUyZXowbnk4U3RWaTF1aUNjdzRGY2xhZFA2R0Y5ZElTNDdvd2dhXC9uSTRLRUVWcytvM2F0TCtFSmptK1UwM2YrT29LclF3SzBRT3ZDZTIwK1wvTGx2MmZvNWRnZnV6a0lFdTc5U1VNVEptcDhtMVwvVXBlTjRPbWQ2QTJDR1JcL1J3QU9hYmlrXC9Ec21mUFwvQWJvOUVUN29PMmZ1aXN1NlwvRlo3a2ZmTXZtMzdnSnBrYjhQb0t6ckg1N1hKUVZpWHErRTJBRFpmNXBFXC9DV3haNmhwSnVubjN5K3NBS3EwXC9RXC80XC8xOGxGTVwvQzJRT0tkQ2poaEVcL0FWMTRlZlVSQ0kwNVVuQ3llY2YzZm9MSFVRXC9GMCs2RHZCVDR0ZDBtYjQzcUlnUTRoek40c1MyMXk5TzgwXC9jRVFDZk9HbDdLTlR3T1RHTUdubXAxYkpBMVo1TG55T2NXdytvQTNHVkhBY1k4bHNtR1RuOTRnREpUNkVrVVU3SEVGVHYzZ2NnTFNuSmdqbm1zMkpBdTllUnI5SjUrRHRIcTAxREFxSDZxMGI4NmgrK2lTVHY3ZG54N1F4dkhnZ0dia3d6UGtIbFwvV0RIR2NvZUpVRkFWbGNQOFFDUGZSek9cL3U2bXBHIiwibWFjIjoiYjMxNjJiYWY0MzcxZDg0OWFmNzUzNDQ0YWVjYjcyMGRhOTMxZmYxOWRhZWU2ZmZiYmUwZmU5MWUyMzBiM2U4MiJ9

Nhớ đến uy lực cường đại của hai loại công kích kia, trong mắt Bạch Sa tiếc nuối chưa từng thấy, xem ra đã có kẻ hớt tay trên của bọn hắn rồi… 

Ads
';
Advertisement