Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 Đầu nhủ hồng đỏ thẩm không thoát được số phận bị vân vê giữa các ngón tay quái ác, nhanh chóng trở nên săn cứng lên…  

 

Phía dưới, côn thịt vẫn ma sát đều đặn cùng hai đùi, mặc kệ u cốc thần bí đã bắt đầu rỉ nước…  

 

Duy trì tư thế này không biết bao lâu, đến khi Lạc Nam cảm giác được đùi của mình ướt nhẹp vì dâm thủy của mỹ nữ, lúc này mới lưu luyến nhả ra cánh môi sưng đỏ của nàng…  

 

Hoa Thanh Trúc thở hổn hển, ánh mắt mê ly nhìn hắn, nàng như bị đôi mắt một đen một trắng này hút mất linh hồn, thật lâu không thể thoát ra được…  

 

“Đẹp trai không?” Lạc Nam cười xấu xa nháy mắt hỏi.  

 

“Xì, da mặt thật dày!” Hoa Thanh Trúc bĩu môi xì một tiếng, có vài phần thiếu nữ nghịch ngợm.  

 

“Nữ nhân các nàng luôn dối lòng, không bao giờ trực tiếp như nam nhân chúng ta…”  

 

Lạc Nam cười ha ha, bàn tay từ ngực chuyển lên vuốt ve gương mặt nàng, chân tình thủ thỉ:  

 

“Thanh Trúc của ta rất đẹp…đẹp đến ta không thể rời mắt, đẹp đến mức dù nàng là mẫu thân của Liên Hoa, nhưng ta vẫn không thể bỏ lỡ…”  

 

Hoa Thanh Trúc thân thể yêu kiều rung lên, nghe hắn trong hoàn cảnh này nhắc đến nữ nhi, khiến nàng xuất hiện cảm giác kích thích kỳ quặc, dâm huyệt bên dưới hơi co lại…  

 

Gò má nàng ửng hồng, nhìn thẳng vào mắt hắn thổ khí như lan: “Ngươi là đồ tham lam, bất quá…ta thật đẹp như vậy sao?”  

 

Ở trước mặt hắn, nàng đã không tự xưng bổn tọa…  

 

Lạc Nam không trả lời, hắn dùng hành động để chứng minh…  

 

Cưng chiều hôn lên má nàng, sau đó rà một đường lưỡi xuống cái cổ thon thả, nơi vẫn còn dấu vết đỏ thẩm ấy…  

 

“Ưm…nhột…”  

 

Bị động tác của hắn khiến toàn thân Hoa Thanh Trúc nổi cả da gà, ngắt lấy đầu ti hắn, vo tròn trong tay…  

 

Miệng Lạc Nam vẫn không buông tha, sau khi để lại vô số vết đỏ trên cái cổ trắng ngần ấy, hắn chuyển xuống liếm láp xương quai xanh tinh xảo của nàng, sau đó lấy thế công chớp nhoáng ngậm đầu nhủ hoa vào trong miệng, dùng răng nhẹ nhàng cắn lấy…  

 

“Hừ, ngươi là em bé sao?”  

 

Nhìn thấy hắn mút chùn chụt như trẻ nhỏ, Hoa Thanh Trúc ưởn người hừ nói…  

 

“Trước mặt người phụ nữ của mình, nam nhân luôn là đứa trẻ!”  

 

Lạc Nam nhả ra nói một câu, sau đó dùng hai bàn tay nắm lấy hai bên bầu sửa căng tròn ấy, đột nhiên dùng sức đem chúng ép chặt vào nhau…  

 

“Á, lại muốn làm gì?” Hoa Thanh Trúc giật mình rên rỉ…  

 

Trong ánh mắt xấu hổ của nàng, hai bầu sửa bị o ép hết sức mãnh liệt, cảm giác chúng nó như muốn nổ tung…mãi đến tận khi nhủ hoa hai bên sắp chạm vào nhau, Lạc Nam mới hài lòng há to miệng, đem cả hai hạt châu ngọc ngậm vào một lượt…  

 

“Ưm…hừ…muốn giết người ta sao?”  

 

Khoái cảm dâng trào, bên dưới Hoa Thanh Trúc bắt đầu cảm giác ngứa ngáy, thảm cỏ non bạch kim ướt đẫm...  

 

Chùn chụt...chùn chụt...chùn chụt...  

 

Lạc Nam thích thú nút mạnh cả hai đầu nhủ, mùi da thịt mỹ phụ thấm đẩm ruột gan...  

 

Một hồi sau, hắn hài lòng nhả ra, nhìn hai gò bông đào trắng nõn phủ đầy nước miếng và các vết răng ma sát của mình, cảm giác chiếm hữu dâng trào lên đạo não...  

 

“Hừ..hừ...Nam...ta sắp không chịu nổi.” Hoa Thanh Trúc thân thể đặc biệt mẫn cảm, đầu óc trở nên mụ mị.  

 

“Ngoan, tách chân ra...để ta yêu nàng!” Lạc Nam vỗ bầu sửa căng đầy một cái cười nói...  

 

Còn đâu dáng vẻ lạnh lùng cao cao tại thượng, Hoa Thanh Trúc đem một đôi chân dài tách ra, đôi môi dọc đẫm nước hiện hữu trong tầm mắt...  

 

“Thật xinh đẹp...” Lạc Nam cúi xuống ngắm nhìn, không nhịn được than thở.  

 

Nằm giữa trung tâm của sự trơn mịn, gò mu béo mập múp míp, hột ngọc trai đỏ lấp lánh kiêu sa, khe suối chật hẹp hé mở gọi mời, bên trong thuần một màu hồng dụ nhân đến trí mạng...  

 

Hắn chú ý đến tụ điểm của vô số nếp gấp thịt bên dưới, nơi có màu hồng sậm hơn một tí so với phần bên trên, chật hẹp đến nổi, Lạc Nam sợ dù ngón tay út của mình cũng vào không được...  

eyJpdiI6Ikp3aE1UK25zRFBPa1wvNENnalJ4MTJBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1ic2VuSVNPXC8ycUl0TGNcL1ErQ0ZMdGVBNXhtZHRGcE1ZWlpXbWVUS2VOeFEyS3pRWVVCYkNTQkdWZDZCYXRVdCIsIm1hYyI6IjBmNGRhNGUyNTRlMjgzYWM4YzMyMDE2MDYzYzA1YmZiYjlmMzUyNmI1ZTE4YTcxY2E0NWFlNTQ4Yjc0Mzg1YTcifQ==
eyJpdiI6IkFHeTFoWE1EVVFrcG1RYVliMG9xUWc9PSIsInZhbHVlIjoiTE54WnIxNklOZEJIdnJMODlsMlQzWVwvV2p0XC9PM3lrUzNKR0FVWXI5V0V3ZFlldlVvWHVDREkxMnVQWE5tSkFzeVR1RVwvUlhTR0R6NTZsbGtyc2hjS0Y5blRreTNFUytrWGJtWStWRmxYOW1EekhqT1hGUDFkeE54WE5ZTlNWc1dFN1d2MVBcL013U040VmpvQnJ0T09cL1dcL2JGRlNGMjBuYUZHUjVQQzhOZWxFUFU2VFwvNXp2Q3ZaY3dJVjRKY2FlOWVEcHRCbVhPb2FiNU0wTG9iRWprNmFiRkpnTEVpTjhBOEYrS2owb3JwQ0RodzlUdlZVSWJ6Q1I5OVdzV2U0NzZjejR6R1Jqd1RpbFRZM0tLZms0Sk43XC9XS3RVUFAxdGJZU0hTZnk0QmRVZWNXU0JuaTZ2NysrZUJIMGRMSjlcL3lcLzRUZXBOakpVMWVcL3B3aHhPQ0ZyTlB3eU1xUjE3TUJyRG1EVDZOMFp5R0l2aFozY3NxUE9ldVQ4XC9rZ2dKeGpuIiwibWFjIjoiZjU0MmQ4NGVmODUyYjllMWE3YjFlMmM1MDA0NGQ5MDAwNGFiYWU5MDYxZDk4M2FiNjU2NDg5NjM0N2ZiNzQwOSJ9

“AAAA, chết...chết ta rồi...” 

Ads
';
Advertisement