Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

Hoa Thanh Trúc nghe tên này nói lời lưu mạnh mà bật cười, lắc lắc đầu nói ra:  

 

“Là do ta cưỡng ép sử dụng Cực Băng tầng thứ 3 dù chưa luyện thành, để lại chút di chứng nhỏ…tịnh dưỡng một thời gian sẽ hết.”  

 

“Nàng luyện thành Tầng 2 rồi?” Lạc Nam mừng rỡ hỏi…xem ra thiên phú Băng hệ của nàng còn cao hơn dự tính của hắn một bậc.  

 

“Ừm…Đợi luyện xong tầng 3, ta nắm chắt có năm thành cơ hội đột phá Hợp Thể Hậu Kỳ…” Hoa Thanh Trúc tươi cười hết sức rạng rỡ, tiến bộ nhanh chóng khi luyện Cực Băng Thiên Công khiến nàng hài lòng vô cùng.  

 

Tất cả là nhờ nam nhân này…  

 

“Chỉ sợ Bạch Sa sẽ không cho nàng cơ hội tiến bộ…” Lạc Nam trầm giọng nói.  

 

“Ừm, lần này hắn bất ngờ chưa kịp nghĩ đối sách nên rút lui, bất quá ta cũng không sợ hắn…” Hoa Thanh Trúc chiến ý tràn đầy nói.  

 

“Thái Thượng Hoàng là người mạnh nhất Hoàng Triều đúng không?” Lạc Nam trầm tư hỏi…  

 

“Chuyện này là bí mật, ta cũng không biết…, bất quá đừng nhìn Thái Thượng Hoàng chỉ là Hợp Thể Hậu Kỳ, Hoàng Triều còn có Bí Thuật đề thăng lên Hợp Thể Viên Mãn đấy…chẳng qua cái giá phải trả khá lớn nên cực ít sử dụng mà thôi…” Hoa Thanh Trúc ngưng trọng đáp.  

 

Lạc Nam nghe vậy âm thầm giật mình, lão già có thể đánh ngang tay Dị Thổ kia quả nhiên không đơn giản…Hợp Thể Viên Mãn, khó nhằn vô cùng.  

 

“Ta cũng không sợ hắn, chỉ cần đột phá Trung Kỳ và thành thạo Cực Băng, đánh một trận với Hợp Thể Viên Mãn không thành vấn đề!” Hoa Thanh Trúc kiêu ngạo nói, không chút e ngại trước kẻ thù mạnh.  

 

“Nhưng nhân số Bạch Sa Hoàng Triều đông hơn, chúng ta cần thương nghị kỹ lưỡng…” Lạc Nam trầm ngâm nói ra…  

 

Hoa Thanh Trúc không phủ nhận gật đầu, không biết từ bao giờ nàng đã xem hắn là người một nhà, chẳng ngại chia sẽ suy nghĩ trong lòng trước mặt hắn…  

 

Lạc Nam nhẹ nhàng nằm xuống để nàng tựa đầu vào lồng ngực, ngửi hương thơm cơ thể, vuốt ve mái tóc bạch kim óng mượt thủ thỉ hỏi:  

 

“Thân phận thật sự của Đại lão là gì? Có thể tin tưởng tuyệt đối không?”  

 

Hoa Thanh Trúc không do dự gật đầu, dùng giọng điệu hồi tưởng nói ra:  

 

“Đại lão là một tiền bối của Hoa gia, là người cùng thế hệ với gia gia ta, thời thanh niên còn là đệ nhất thiên tài của Bạch Sa Hoàng Triều…”  

 

Lạc Nam gật đầu, chờ đợi nàng nói tiếp…  

 

“Quy định của Bạch Sa Hoàng Triều để chèn ép Hoa gia chính là, ở mỗi một thế hệ…Hoa gia phải cử ra một cặp thiên tài nam nữ có thiên phú tốt nhất tiến Cung…” Hoa Thanh Trúc dùng giọng điệu trầm lắng nhàn nhạt nói:  

 

“Nữ làm Hoàng Hậu, nam làm Thái giám!”  

 

Lạc Nam giật mình, trong lòng cũng dâng lên cảm giác phẫn nộ…  

 

Tương lai của một gia tộc tất cả đều phụ thuộc vào thiên tài, vậy mà Hoa gia phải đồng thời dâng lên hai thiên tài mạnh nhất của mình cho Hoàng gia ở mỗi thế hệ, người làm vợ vua, người làm kẻ hầu cho vua?  

 

Việc làm này chẳng khác nào đoạt đi hầu hết tương lai của Hoa gia, sao có thể nhẫn?  

 

“Đại lão từng có thiên tư tuyệt đỉnh, từng hào hoa phong nhã, là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ…nhưng cũng chấp nhận hy sinh vì gia tộc, bỏ đi tôn nghiêm của mình làm một Thái giám…từ đó tu vi thăng tiến hết sức chậm chạp, hiện tại bị ta là một tiểu bối đuổi kịp!” Hoa Thanh Trúc hít sâu một hơi nói ra.  

 

Lạc Nam nghe vậy đột ngột bừng tĩnh, trách không được một người như Đại Lão, một người từng đủ tư cách kết giao cùng Trọng Vô Danh, một lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm nhưng tu vi chỉ mới Hợp Thể Trung Kỳ…  

 

Thì ra, ẩn tình chính là như vậy…  

 

Thử hỏi thiên phú của Trọng Vô Danh vốn khủng bố như vậy, hắn sẽ kết giao với một kẻ tầm thường sao? câu trả lời hiển nhiên là không…  

 

Đại Lão thời niên thiếu từng đủ sức sánh vai với Trọng Vô Danh, nếu thuận lợi phát triển tiếp, đột phá Độ Kiếp Kỳ cũng không phải chuyện gì lạ…  

 

Nhưng vì vận mệnh gia tộc, Đại Lão chấp nhận bỏ đi tôn nghiêm của một nam tử mà trở thành thái giám, nam không ra nam nữ không ra nữ…  

 

Thử hỏi làm sao còn vững bản tâm tiếp tục tu luyện?  

 

Đổi lại là Lạc Nam, nếu hắn trở thành Thái giám, hắn còn động lực tu luyện sao?  

 

“Những tiền bối Hoa gia vào Cung trước Đại lão đều đã chết…mà sau Đại lão, thúc thúc của ta là người được chọn, bất quá cũng đã bí ẩn chết đi…hiện tại người vào cung cùng thời với ta là một vị đường ca, tu vi đạt đến Luyện Hư Hậu Kỳ…” Hoa Thanh Trúc giải thích nói…  

eyJpdiI6Im5HTXg0d0RKeUJ1dkN0VEx6YjlWc3c9PSIsInZhbHVlIjoiOGdTc3BlUWdwUmlmVkdIRUwxR01ZaVZuRXZTUHhqQlpDdVwvNUVIclR4elNmeHg3N2sxQmdyVjdwRDZYQTZTZHQiLCJtYWMiOiIyM2MyNmYxYzE5MWM1Yjg1OWI2MjQ3ZmVkNmRiNTIwNmI1ZTVlNjI2NWJiNzk3YjI4ZjhhZGUyY2ViMzhmN2NkIn0=
eyJpdiI6IlwvQlpZTHZcL1ZWVFpuNnZnQUpcL1AxeVE9PSIsInZhbHVlIjoicXNLU0V0cnlKU2hGVG8zVTEzU3R1cGNUUSt1dUtGbU1nSGVPcWpMODN2WXBFK3M5MEdEUGNqNGdcL21aelhIQUVTNmtRTk1QdGlEUEZiT0NnTEtDMHJLQVJtbjJuTkM1RFVKeGZ3VGVNelAxZEFjU0N0RnAyVVA5VEpiSlpnSXExVUVYSnNvZ1BqTmdROGpMQUVDQVNBdXkyZFdhTkNzdzY5RjhxYzRnakNrb0hnVHV5OHhuYXlXWGw2QitsN3lyZ210alI0TG9NSEhiTlhwT2h3aHoxU0xjR0QrU1VkM2pvUzJxcE9sZklMSUxYdDRhN01mdmVXZlZvRmdHQ04xaHVtXC9xakpTaVhGZHpLTm9tZEU5WlpPZW1vZ091WElhd0tIQlVXcklnR3N3R0VBU3VnZ1wvc3p2eEpmYUJxVmlIOWJBcXN6Q1hiVW5BSHVwbXV1b2hJV1wvSGtUbjBCQXBTUkVZcmlucmpDMnVuRW95WDJpQ2JVc2JOdWx3aFlYbk5TekRWb3RuVFJrR094YXdNQWRxRFdVeFpwUkFvVnh3ZlNpWm9cL2lFMkhlVFBNQnNsYXhcLzloTFNxUGRleGw1bXEzQSIsIm1hYyI6ImY5ZThmYjA2OWJmM2JjOWE4ZjI3YjQ5MDgxYjQyZWYxMThiZTc0MDhlNjFlZDQ5MTA1YWJjZjM2MGU4NjRlZTYifQ==

Hoa Thanh Trúc cay đắng lắc đầu, thê lương hỏi: “Sống cùng người mình không yêu mấy ai được hạnh phúc? Các nàng người thì sầu não mà chết, người thì chết lúc bế quan tu luyện…ngay cả cô cô ta, chính là mẹ ruột của Bạch Sa cũng chết ngay sau khi sinh ra hắn…” 

Ads
';
Advertisement