Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 Chợt, một tiếng cười to vang vọng không gian, cười rất ngông cuồng, cười tràn ngập khinh bỉ khiến vô số người ngẩng đầu…  

 

 

Lạc Nam thu lại nụ cười, một mặt chế giễu nói:  

 

“Ta được đích thân Đại Lão mời tham gia Đại Hội, cứ tưởng uy vọng của một Cửu Cấp Thế Lực sẽ như thế nào? Chẳng ngờ gặp phải tình huống hài hước như vậy, thật sự buồn cười…”  

 

Đám người nghe hắn nói lập tức trầm mặt, đúng là Lạc Nam không hề chủ động cầu xin tham gia Đại Hội, là Đại Lão đích thân mời hắn…chuyện này rất nhiều người chứng kiến…  

 

Lạc Nam nhổ một ngụm nước bọt, nhún vai nói tiếp:  

 

“Bạch Thuần chủ động muốn chiến cùng ta, đối với ta hạ sát thủ, thậm chí ngay cả Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo cũng đã vận dụng…người người đều thấy!”  

 

“Sau cùng tên này vô dụng sắp bị ta đánh văng, nhờ Ngọc Trần cứu hắn một mạng, lại tiếp tục muốn đánh lén ta, chiêu chiêu đều trí mạng! Chẳng lẽ ta phải đứng im cho hắn đánh hay sao? ta bằng vào thực lực của mình đường đường chính chính đem Bạch Thuần đả bại, lại có kẻ ỷ vào thân phận và thực lực muốn phế bỏ ta? thật buồn cười Thổ Chiến Đại Hội hahahaha!”  

 

Nghe thanh niên cất giọng cười to ngạo nghễ, vô số dân chúng Bạch Đế Thành xấu hổ cúi đầu, bởi vì lời hắn nói là sự thật…  

 

Mà những thiên tài ở Thế Lực khác đến dự Đại Hội cũng siết chặt nắm tay, nếu đặt bọn hắn vào vị trí Lạc Nam, chỉ sợ kết quả không khác là bao, vẫn bị đem ra phế bỏ…  

 

“Ta nhớ rồi, những lần Thổ Chiến Đại Hội trước đây, người đạt thành tích cao hầu hết đều thuộc Bạch Sa Hoàng Triều nên không xảy ra mâu thuẫn…hiện tại Bạch Thuần bị người ngoài đánh bại, lập tức có kẻ ỷ vào quyền hành muốn can thiệp, quả thật đáng ghê tởm!”  

 

“Còn không phải sao? ta đã tham gia đại hội đến tận 3 lần, đều ngậm ngùi nhìn người thuộc Hoàng Triều nhận giải thưởng…”  

 

“Nếu ta có thực lực như Văn Lang, chắc hẳn cũng bị Bạch Sa Hoàng Triều nhắm vào!”  

 

Đám tu sĩ các thế lực khác lập tức nhận ra vấn đề, trở nên xì xào bàn tán…  

 

Bạch Chí nghe qua, sắc mặt lập tức trở nên hết sức khó coi…biết mình vừa hồ đồ khiến cho danh vọng của Bạch Sa Hoàng Triều tuột dốc…  

 

Bất quá tên đã phóng không thể thu lại, trong lòng càng thêm hận Lạc Nam…  

 

“Gian tặc miệng lưỡi ngông cuồng! Chết đi cho bổn vương…” Bạch Chí nghiêm nghị quát lên, bàn tay hóa thành tàn ảnh tung bay, Thổ Vương Ấn cấp tốc được hình thành…  

 

Hắn muốn dùng một chiêu mà Bạch Thuần đại bại để phế bỏ Lạc Nam, xem như an ủi một phần cho thương thế của nhi tử…  

 

Phần phật…  

 

Nam Cung Uyển Dung tà áo tung bay, Kim Quang Lượt Ảnh triển khai, hóa thành một tàn ảnh hoàng kim trong biển người…  

 

Chỉ cần Lạc Nam xảy ra sự cố, nàng phải bằng mọi giá đem Bạch Thuần chôn cùng, dù bên cạnh Bạch Thuần có Bạch Chí bảo vệ, nhưng Nam Cung Uyển Dung sẽ không ngần ngại liều mạng.  

 

“Thổ Vương Ấn? toàn kẻ vô sĩ thi triển cũng dám xưng vương?” Lạc Nam cười ha hả, bất quá các tôn Đại Đỉnh trong đan điền đã ầm ầm vận chuyển…đề phòng tình huống xấu nhất…  

 

Bạch Chí rốt cuộc tung ra Thổ Vương Ấn, mang theo thế không thể cản phá lao về phía Lạc Nam…  

 

Lạc Nam sắc mặt trở nên phẫn nộ, sự vô sĩ của Bạch Chí thành công khơi dậy sát khí trong lòng hắn, dù phải dốc hết lá bài…hắn cũng phải đoạt mạng tên này.  

 

“Đủ rồi!”  

 

Thổ Vương Ấn chưa kịp tiếp xúc với Lạc Nam, một bàn tay già nua xuyên thấu hư không, ngập trời Thổ Linh Lực hình thành Đại Thủ, đem nó bóp nát…  

 

Nam Cung Uyển Dung dừng chân, âm thầm quan sát tình huống…  

 

Thân ảnh Đại Lão ung dung hiện ra, nhìn Bạch Chí hạ giọng nói:  

 

“Vương gia đau xót con ai nấy đều thông cảm, nhưng đừng làm ảnh hưởng đến danh dự Thổ Chiến Đại Hội, đừng làm xấu mặt Bạch Sa Hoàng Triều!”  

 

“Ngươi…” Bạch Chí sắc mặt đỏ bừng, bất quá thực lực của Đại lão mạnh hơn hắn quá nhiều, hắn không dám buông lời cuồng vọng.  

 

Đại Lão thấy Bạch Chí còn chưa đánh mất lý trí, trầm giọng nói:  

 

“Đây là lệnh của Bệ Hạ, Bạch Thuần thất bại không thể trách Văn Lang, Bạch Sa Hoàng Triều chúng ta không phải là kẻ thua không nổi!”  

 

Bạch Chí sắc mặt thay đổi, nếu đây là lệnh của Bạch Sa, nếu hắn dám chống đối sẽ mang tội khi quân phạm thượng, bất quá nhìn vẻ ngoài thê thảm của Bạch Thuần, sát ý trong lòng chỉ có tăng không giảm…  

 

“Bệ Hạ đã cho người mang Thổ Nhân Sâm đến Vương Phủ, có thể bảo trụ cho Tiểu Vương Gia, chỉ cần tịnh dưỡng vài năm có thể khôi phục…” Đại lão trầm giọng nói thêm.  

 

“Thổ Nhân Sâm?” Bạch Chí lập tức cuồng hỉ, đây chính là Linh Cấp Trung Phẩm bảo dược, nếu thật sự đạt được…con của hắn có hy vọng rồi.  

 

“Đa tạ hoàng huynh, là tiểu đệ nhất thời không kìm nén được cảm xúc của mình…!” Bạch Chí đang muốn lôi kéo Bạch Thuần rời đi, một âm thanh lại thản nhiên vang lên…  

 

“Đường đường Hợp Thể Kỳ lại không kìm nén được cảm xúc? Muốn đem người vô tội giết hại, hiện tại xong chuyện rời đi không một câu xin lỗi?” Lạc Nam ung dung chất vấn…  

eyJpdiI6ImJVNGpzXC9Da2JVQ3FuQVZxaitnaW9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6InhOS29PUDJhaEl6MEEwNmxjT01HYkZRSnN6WEdDNE9nbXJ2dXpUNGpEVk1KSWdySXBpUTBWRmlnRVRSZXZGWmQiLCJtYWMiOiJhNmU1NjNiNjhjNTQyYzM3MzJiNDlmZDE5YTcyNDJmOGM0N2E3ZTQ3YTE3NjQ4MzVlZjk5NTI5MjIxMDUzMzVlIn0=
eyJpdiI6Ikw3RWxMeDBxdjhFbVdyTjlnRStCNlE9PSIsInZhbHVlIjoiWTR5RkkraVlyZGJKdVNHYlRkQW5cL0s4RXNFZ0xuaUtNZ2dUMmh0RlwvRDk2OVhQWTZFejlkTkljTUdndGFcL2VPY2x2dDIrcjFUOG1wSExXbjZDdVZXcVlNSTdxTTRrMjBiM2ZYWkx4cmlcL3BwRjVEcE03ZmRzUTVGVEczUk5ldXMrOTRtNWNIajBvUUV1T1ROXC94K3VpK1J3QXkxOFBaQ3JTSnFPc1o5VFhFODFpT2lad1VWMTlFVlNyMWxwMDIrOHRJd2xCV2djRk52QVErNFEyNWZrTGt3PT0iLCJtYWMiOiI2NGNmMTQ4ZGM1YjNhYzJkOTJiNGRlNTM1ODRhMjMyZDllMjAyMDU3MjYxMjJlZmExMDlmOWFkZGJiYzkxMjUxIn0=

Ads
';
Advertisement