Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 “RỪ…ta muốn ngươi chết! chết!...” Bạch Thuần chật vật đứng dậy, xương hàm bị gảy khiến giọng nói của hắn khàn đục như lệ quỷ.  

 

Lạc Nam thản nhiên nhìn một màn này, hai tay nhẹ nhàng vũ động…  

 

Trấn Áp Hoang Vũ Ấn bá đạo luân chuyển…  

 

Đã đến lúc đem Bạch Thuần loại bỏ!  

 

Nhìn Đại Ấn đang hình thành trong tay Lạc Nam, một cảm giác nguy hiểm cực độ xuất hiện trong lòng Bạch Thuần, bất quá đã đến nước này, không thể nhục mặt lùi bước được…  

 

Ý niệm vừa động, một thanh Chùy Gai vàng rực đã xuất hiện trên tay hắn, dưới ánh mặt trời lấp lánh phản quang, gai nhọn dữ tợn sắt bén chấn nhiếp lòng người…  

 

“Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Thổ Kim Chùy!”  

 

Có người nhận ra lai lịch của Chùy Gai, mở miệng kinh hô lên…  

 

Dù là tại Cửu Cấp Thế Lực, Thiên Cấp Pháp Bảo cũng là hàng rất hiếm hoi, càng đừng nói chi đạt đến Cực Phẩm…  

 

Thổ Kim Chùy này chính là Vũ Khí nổi danh khi còn trẻ của Vương gia Bạch Chí, không ngờ hiện tại đã truyền giao cho Bạch Thuần…  

 

Cầm Thổ Kim Chùy trong tay, Bạch Thuần cảm nhận được sự mạnh mẽ của nó, nhất thời tự tin trong lòng gia tăng mãnh liệt, oán độc nhìn Lạc Nam gằn từng chữ nói:  

 

“Bổn tiểu vương muốn ngươi phải chết!”  

 

Lạc Nam ánh mắt hơi híp lại, kẻ này từ đầu đến cuối đều muốn gây chuyện với hắn, mở mồm là muốn hắn chết…như vậy tiễn hắn đi là được…  

 

Trấn Áp Hoang Vũ Ấn phá không mà ra…  

 

Một luồng khí lãng như có thể trấn áp hoang vũ, bình định càn khôn quét ngang toàn trường, hướng Bạch Thuần đè ép mà đến…  

 

“Haha, cho ngươi biết uy ực của Thiên Cấp Cực Phẩm pháp bảo!” Bạch Thuần không sợ hãi cười lạnh, nghiêm nghị quát:  

 

“Thổ Chùy Định Ngàn Quân!”  

 

Vươn cao Thổ Kim Chùy lên không trung…  

 

Ong ong…  

 

Thổ Kim Chùy rung rẩy dữ dội, vô số Thổ Linh Khí cấp tốc bị nó hút vào, sau đó biến lớn…  

 

Chỉ thoáng chốc, Thổ Kim Chùy đã to như một vầng mặt trời nhỏ, ngự trị trên đỉnh đầu Bạch Thuần…  

 

“Nát cho ta!” Bạch Thuần cầm Thổ Kim Chùy hung hăng nện xuống Trấn Áp Hoang Vũ Ấn đang lao đến…  

 

ĐÙNG…  

 

Cú va chạm khiến đấu trường nhẹ lung lay, cát bụi mù mịt…  

 

Ánh mắt Lạc Nam hơi co lại, Nhìn Xuyên Yếu Điểm giúp hắn nhận ra Trấn Áp Hoang Vũ Ấn của mình đã bị Thổ Kim Chùy đập nổ…bất quá Bạch Thuần bị dư ba của vụ nổ khiến cho toàn thân chật vật, một lần nữa hộc máu…  

 

Một tia sát khí lóe lên trong mắt, nhân lúc bụi mù chưa tản đi, Trọng Kiếm cầm trên tay, hướng về Bạch Thuần lao đến như bay…  

 

Bạch Thuần trong lòng đang hưng phấn, hắn vừa thành công phá nát một Vũ Kỹ mạnh mẽ của Lạc Nam, đang muốn thừa thắng xông lên…  

 

“Tiểu Vương gia, nguy hiểm!” Một giọng điệu ầm vang bên tai khiến Bạch Thuần giật thót người…  

 

Lạc Nam không biết từ bao giờ đã lao đến đỉnh đầu hắn, lạnh lùng nhìn xuống mở miệng:  

 

“Liệt Địa!”  

 

“Muốn hạ thủ với Tiểu vương gia, ai cho ngươi lá gan?” Hắc ảnh xuất hiện bên cạnh Bạch Thuần, Hắc Chiến Mâu ong ong tác hưởng:  

 

“Toái Ngọc!”  

 

Người ra tay cứu Bạch Thuần chính là Hắc Điểu Tướng Quân -Ngọc Trần, chỉ thấy hai tay hắn cầm Hắc Chiến Mâu, một kích Toái Ngọc nổi danh hướng về Trọng Kiếm mạnh mẽ đâm tới…  

 

Lạc Nam cười gằn một tiếng, khi ngươi là Luyện Hư Trung Kỳ ta có thể còn có chút cẩn thận…nhưng hiện tại đều là Hóa Thần Kỳ, không biết ai cho ngươi can đảm ngăn cản ta giết người? thậm chí Hắc Sa cũng chưa dùng? Muốn chết sao?  

 

Trọng Kiếm thô bạo nện xuống…  

 

ẦM…  

 

Trước ánh mắt co rụt lại của Ngọc Trần, cánh tay hắn tê dại kịch liệt, xương cốt rung động dữ dội…  

 

Toái Ngọc va chạm Liệt Địa, như trứng chọi với đá, đến khi Liệt Địa triệt để hạ xuống, Hắc Chiến Mâu bị đánh văng khỏi tay Ngọc Trần…  

 

“Làm sao có thể như vậy?” Ngọc Trần ngơ ngác lẩm bẩm…  

 

Bất quá hắn đã thành công cứu Bạch Thuần một mạng.  

 

Tĩnh…  

 

Chỉ còn tiếng hít thở không thông của một số người, Văn Lang mạnh vượt xa tưởng tượng của bọn hắn…  

 

Chấn nhiếp toàn trường, ngay cả Bạch Liệt và Bạch Dương cũng hoàn toàn thu lại xem thường trong mắt…  

 

“Thổ Kim Chùy!” Bạch Thuần nhân cơ hội khó được, hướng đầu Lạc Nam nện mạnh một kích…  

 

Đáng tiếc, Nhìn Xuyên Yếu Điểm cùng Thấu Thị Vạn Lý không phải hàng trưng bày, mọi cử động của tên này đều trong tầm kiểm soát…  

 

“Đất Mẹ Chở Che!”  

 

Một quả trứng nhanh chóng đem Lạc Nam bảo vệ…  

 

KENG…  

 

Thổ Kim Chùy đánh vào vỏ trứng, thành công tạo ra vô số vết nứt lan tràn, đẳng cấp của nó đạt đến Thiên Cấp Cực Phẩm…đủ sức tàn phá Đất Mẹ Che Chở…  

 

Bất quá lớp vỏ trứng vừa nứt ra, Lạc Nam bên trong như chờ đợi sẳn đã một mặt cười tủm tỉm nhìn Bạch Thuần:  

 

“Trấn Áp Hoang Vũ Ấn!”  

 

…  

eyJpdiI6Ims1S1Z1ZXBJdWtnT0paMTB0b2EzWXc9PSIsInZhbHVlIjoiY3ZrRU85ejQ3MXRTNzI2WUZ6NGs3YkIyWU93UDhQcXZHaW15cERKRnJDaVpyMk5FMnJmb1d3czBlQk1aaitDTCIsIm1hYyI6IjkwNmRjYWQ3NTVkZDJjNzI5NjM0NTBlZjdiYThhNjk5MGUxYjlkNzA4N2E1ZWJhOGUzNmUxY2Y3MTdiOGI1MDkifQ==
eyJpdiI6IlFtRGYySFB4VjYwdjFVT1E2MHhBM0E9PSIsInZhbHVlIjoiNDZCR09XOVJNeEordmZoYThLQ0hYRG1lZDdkUk9teWhBSHhLWUhubzZZNHYxdWFQKzJkU2ZqdjF4dWJcL1dWeEVOVXRCWHhwWThhUnVXcm9KQXRqUXVnQ0RBbUNDakFJU1Iwbis3Z1hNbVV4cVhmYXBmY3U5ZHBwbStZXC9QRklyWlRYc0lhYTNuT3BwNDZpbUx4cUpTZ0VubHg1Y01Wd2RzbCtKUmx0bVVtazFPMVQ4ZzZjZjlsZkZ0aVFudDV3WDBXM0d5UldUMGR0U0pcL1VqZjVJaWNPTE5cL3dGXC9Zc0pJeGxra01kWXBMZmhIbGJocHYrWXllYWdPbzA4UTlXXC9iUzkzZ25LSWNkYmwxdTJRY25mYThQWG0rZ0gzUjJVU2t2aXBFdjlaMzlQYnM9IiwibWFjIjoiYjkyNmRlNmU4MjdjZTZhMGZiZTI4OTZlZTVmNmFiYmVmZWZmNzA2ZTkzZjQyMGRkMTU0NmZmYzU4MDg2MDk0MyJ9

Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

Ads
';
Advertisement