Tiểu vương gia Bạch Thuần thấy người khác e sợ mình, lập tức đắc ý vểnh mũi lên trời, tu vi Hóa Thần Viên Mãn phóng thích mạnh mẽ như muốn thị uy…chợt ánh mắt hắn chú ý đến một đôi nam nữ thản nhiên nắm tay nhau hành tẩu, vừa cười vừa nói không xem Bạch Thuần hắn ra gì.  

 

Đặc biệt là khi chứng kiến nhan sắc của Nam Cung Uyển Dung, ánh mắt Bạch Thuần lập tức tỏa sáng cực độ, trái tim cuồng loạn đập mạnh, trong lòng sinh ra ý muốn chiếm hữu nồng đậm hơn bao giờ hết…  

 

Nam Cung Uyển Dung sau khi được Lạc Nam biến thành phụ nữ, diện mạo càng thêm đằm thắm, lại thêm được hắn truyền thụ Long Tiên Thánh Điển hình thành tiên khí trong cơ thể, bồi bổ bằng Dưỡng Nhan Đan…  

 

Nhan sắc của nàng hiện tại đã đạt đến một tầm cao mới, chính là cực phẩm thiếu phu nhân…  

 

“Bạch Đế Thành có nữ nhân xinh đẹp như vậy bao giờ? Sao bổn tiểu vương không biết?”  

 

Ngoài đường tỷ Bạch Liên Hoa ra, Bạch Thuần hắn chưa thấy ai xinh đẹp như vậy bao giờ.  

 

Phi phi…  

 

Hắn thúc chiến mã dưới thân, để nó lấy tốc độ nhanh nhất lao thẳng đến Lạc Nam, muốn gây sự làm khó dễ, nghĩ cách đem nữ nhân tuyệt mỹ kia chiếm hữu.  

 

“Mau tránh đường cho Bổn tiểu vương hành tẩu, ngươi đây là điếc sao?”  

 

Vừa phi ngựa, Bạch Thuần vừa hướng Lạc Nam quát lớn, không hề giảm tốc độ chút nào.  

 

Lạc Nam nhíu mày xoay đầu nhìn lại, bên cạnh hắn và Nam Cung Uyển Dung rộng rải vô cùng, tên này hết đường chạy sao lại đâm đầu vào? Rõ ràng là muốn gây sự…  

 

Thấy con chiến mã đạt đến Ngũ giai này giương cao vó ngựa, sắp đâm thẳng vào hai người, con mắt Lạc Nam hơi lóe sáng lên…  

 

Thấu Thị Vạn Lý mở ra trong vạn dặm, nhận thấy nơi này không có cường giả đủ khả năng phát hiện thân phận Hồn Tu của mình, hắn cười nhạt một tiếng…  

 

Tạc Hồn Thuật bá đạo mà ra, một cách vô hình vô ảnh, kích thẳng vào Linh Hồn con chiến mã…  

 

“Hí iiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii”  

 

Theo một tiếng hí vang rung trời, con Ngũ giai chiến mã lập tức phát điên oằn mình dữ dội, sau đó bất thình lình ngã nhào trên mặt đất, không rõ sống chết…  

 

Nó đang di chuyển với tốc độ cao, lại đột ngột xảy ra tình huống như vậy…Bạch Thuần không kịp phản ứng bị hất bay vài chục dặm, lăn lộn trên mặt đất, đầu tóc rối bời, chật chội vô cùng…  

 

Cảnh tượng lập tức khiến vô số người muốn phì cười nhưng cố nhịn, lại không ai biết vì sao một con Ngũ giai chiến mã đột ngột lăn đùng ra chết như vậy…  

 

Một số thiên tài theo bản năng cảm nhận được mùi nguy hiểm, hướng mắt nhìn lại…đôi nam nữ kia đã biến mất tự bao giờ…  

 

“Tình huống thật quỷ dị!”  

 

Nhìn con Ngũ giai Chiến Mã vô thanh vô thức chết đi, trên người ngay cả một vết thương cũng không có mà vô số người âm thầm rùng mình…  

 

Ngũ giai tương đương với Hóa Thần Kỳ, chính là tu vi của phần đông người ở đây.  

 

Nếu người kia thật sự có bản lĩnh vô hình vô ảnh giết Ngũ giai chiến mã, như vậy chẳng khác nào cũng có thể đoạt mạng bất kỳ ai trong số bọn hắn…  

 

Trong lúc nhất thời, cả đám bắt đầu kiêng kỵ…  

 

“Khốn kiếp…ngươi bị làm sao thế?” Bạch Thuần ngửa đầu lên trời gầm thét, mất mặt không biết để đâu cho hết, đành quay sang nhìn chiến mã của mình gào lên trút giận…  

 

Khi nhận ra nó đã chết, Bạch Thuần tức giận một chân đá bay thi thể chiến mã, nghiến răng nghiến lợi nhìn về địa phương Lạc Nam vừa khuất xa:  

 

“Đôi cẩu nam nữ, các ngươi chờ đó cho tiểu vương!”  

 

…  

 

Nói là Cồn Cát, nhưng nơi này lại rộng lớn không khác gì một tiểu sa mạc…  

 

Lạc Nam cùng Nam Cung Uyển Dung vừa đến, nơi này đã tập trung biển người mênh mông, phần lớn là khán giả…  

 

Ánh mắt hắn lập tức nhìn lên một tòa lầu cao khang trang được dựng lên giữa cồn cát, tại bên trên nơi đó…một thân ảnh thiên sứ nhẹ nhàng ngồi xếp bằng, bàn tay đáng yêu chống cằm, hướng mắt nhìn xa xăm…  

 

Bạch Liên Hoa…  

 

Bên cạnh nàng, Thái Tử Bạch Thiên, hai vị Hoàng Tử Bạch Liệt, Bạch Dương thản nhiên uống rượu, từ đầu đến cuối chưa nhìn người bên dưới một lần…  

 

“A, Là hắn!”  

 

Cảm giác được có người nhìn chăm chú mình, Bạch Liên Hoa hướng nơi đó nhìn lại, nhìn thấy thanh niên Văn Lang cùng một vị tỷ tỷ hết sức xinh đẹp…  

 

Lạc Nam hướng nàng vẩy vẩy tay, chợt cười thần bí lấy ra một khối Ngọc bội đặt lên miệng, sau đó nhanh chóng thu lại…  

 

Bạch Liên Hoa giật mình, môi nhỏ hồng nhuận hé lớn thật lâu không khép lại, Truyền Âm Ngọc không phải là thứ nàng tặng Lạc Nam ca ca sao? tại sao ở trong tay hắn chứ?  

 

“Nàng lại cứu mạng ta rồi…tiểu công chúa!”  

 

Giọng nói khi đó của Lạc Nam bất chợt thoang thoáng trong ký ức của nàng, Bạch Liên Hoa lập tức giật mình, gò má trở nên ửng đỏ…  

eyJpdiI6ImViMXNxV0dPRmJueXAyNXo0bzFoOXc9PSIsInZhbHVlIjoicUxINEFSdHJUZEpBeTl5eEN5TWhySUlSaWdcLzdja0NwbSsrSUhVS0I4a1VaTlBYSDZEMnUrOVdNV0V5NWRYUmkiLCJtYWMiOiI1ZWMzOWRiN2IzMDQ5Nzc4NDEyMWUxZWRhZWFkZjlhYTA4MjI5MWRhNTdmZGY2OTA4OWZlZjhjYzliNjRlMGEyIn0=
eyJpdiI6IngwMEcwc0NBMTNhaVN2bzlFVHBLdWc9PSIsInZhbHVlIjoiVmlnbnZ4U1FSSm02WStaT0Q1UnM4cU83VTBDMU5uWW5OeTk5bCtkT2hBcHZLeTMxd1pzVHByR1duZGs3cnhYdlwvUDd1QlFpR0hsdkViMGVUM3QzUW5QdXIyS2NxUkhPaDdWcWx4UFhOQmxEVmFTKzVoQU1TNEhNZWxKemlacFpNeEJMVUo5Z21wUnJqNFdxaDZUbVo4OEY1QlNYV3dXQ1EwTWQ0ZFY4RjNZWit4S2NaSCt2K2xPWTRtS0lydUczc1wvVUY3d2ZobFZIM3hsVEpKRHNod3cyOFpnbTlwRGJHMnNlVzJCdjdZMFZUTWdcL3hxNXc4cVdzczVSVnJNaURDaTR5MGNPQkdDWEdWZDlsSUVDeGNMWWpyVlRiR1U2MndBdFZVcnNKb25BRU1oTWNpa0xcLzVOZzltbWQrb283cWpNIiwibWFjIjoiYzA2Njg4ZGM3YzRjY2FkZTVlOWNmZTMwZjNhYjQ5NWY1MWVlYTYwM2M4MWI1NGQyNjQyZDQ1YmE1YjI5N2VlYSJ9

Tiểu cô nương nhận ra mình bị tên này lừa gạt thân phận, nhất thời hai má phụng phịu, khiến người ta thấy mà yêu… 

Ads
';
Advertisement