“Không sai, chính là Thổ Chiến Đại Hội do Bạch Sa Hoàng Triều tổ chức, sẳn sàng nghênh đón bất kỳ thanh niên tuấn kiệt nào của Hoàng Sa Đại Lục đến tham dự!”
Đại Lão phe phẩy mái tóc bạc trắng, gật gù cười nói…
Lạc Nam nghe hắn nói vậy, không chút do dự hỏi: “Có phần thưởng nào ra trò không?”
Đám người sắc mặt giật giật, ngay cả Đại Lão cũng dở khóc dở cười…tiểu tử này làm người cũng quá thực tế đi, vừa nghe Đại Hội đã đòi phần thưởng.
Hết cách rồi, Lạc Nam hắn không có quá nhiều thời gian để làm chuyện vớ vẩn, nếu Đại Hội này không có gì hot hắn sẽ không tham dự, trái lại chỉ tập trung vào Dị Thổ…
“Phần thưởng đương nhiên có, hơn nữa còn hết sức hấp dẫn!” Đại Lão vỗ vỗ lòng ngực cười khà khà:
“Ngoài các loại Vũ Kỹ, Công Pháp mạnh mẽ làm phần thưởng ra…ba người có thành tích cao nhất Đại Hội sẽ được tiến vào Cảnh Địa của Hoàng Cung tu luyện thời gian 3 tháng, đó là nơi có Thổ Hệ Linh Khí nồng đậm và tinh khiết hơn bên ngoài gấp trăm lần…”
“Cảnh Địa sao?”
Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, nơi có Thổ Hệ Linh Khí nồng đậm hơn bên ngoài trăm lần? khiến hắn lập tức liên tưởng đến Dị Thổ…
“Tiền bối, ta cảm thấy hứng thú với Đại Hội lần này rồi đấy!” Lạc Nam xoa xoa tay, một bộ dạng đầy hào hứng.
Đại Lão gật đầu cười cười: “Chúng ta vừa đi vừa nói!”
Hắn xoay người phất tay, trầm giọng nói: “Cung nghênh công chúa trở về!”
“Cung nghênh công chúa trở về!” Toàn thể bách tính đồng thanh quát lên…
Bạch Liên Hoa trở về xe ngựa, Bạch Điểu Quân và đám người tiếp tục hộ tống nàng vào thành.
Chỉ là đi phía sau còn có Lạc Nam và Đại Lão.
Vừa bước vào bên trong, một mảnh thiên địa to lớn chợt xuất hiện trong tầm mắt của đám người…
Rộng…rộng khủng khiếp…
Nói là một tòa thành, nhưng phạm vi của nó sánh ngang vài thành phố lớn ở đời trước của Lạc Nam gộp lại a…
Bên trong đủ loại hình kiến trúc, đình đài lầu cát…thanh lâu sòng bạc, danh môn vọng tộc…tất cả không thiếu thứ gì.
Ẩn hiện ở trung tâm Tòa Thành, là Hoàng Cung xa hoa lộng lẫy nguy nga cao chọc trời, bên trên khảm nạm vô số đá quý lấp lánh, Hoàng Cung như định hải thần châm trấn giữ toàn bộ lãnh thổ…độ nồng đậm của Thiên Địa Linh Khí nhiều hơn bên ngoài gấp vài lần.
Đặc biệt là Thổ hệ Linh Khí…
Điều đáng nói ở đây, phần lớn kiến trúc trong Thành đều được đúc kết từ Cát Trắng, phản chiếu lấp lánh dưới ánh mặt trời, tạo cảm giác cao quý nhưng gần gũi với thiên nhiên vô cùng.
Khó có thể tin một Thành Trì hoa lệ như thế này lại xuất hiện ở nơi khắc nghiệt như Sa Mạc…
“Không hổ danh là Cửu Cấp Thế Lực…bất quá Linh Giới Châu của ta cũng không kém!” Lạc Nam âm thầm cảm thán.
Quang cảnh nơi này làm hắn nhớ đến Tinh Linh Đảo, Ải Nhân Đảo…và nơi gặp gỡ tiểu Hồ ly sở hữu Thiên Sinh Mị Cốt kia…
Mỗi thế lực đều có một dạng quang cảnh riêng, tạo điều kiện tu luyện thích hợp nhất với tu sĩ của họ.
Đoàn người đi đến đâu đều được vô số tu sĩ háo hức chào đón, bất quá không hề có ý định dừng lại, mà một đường hành tẩu…muốn đến Hoàng Cung ngự trị tại trung tâm kia…
Lạc Nam biết rằng, đó chính là nơi ngọa hổ tàng long, ẩn chứa thực lực mạnh nhất của Hoàng Triều.
Mà càng đến gần nơi trung tâm, Ngũ Đỉnh trong cơ thể càng rung rẩy kịch liệt, khiến hắn phải bất đắc dĩ cưỡng ép chúng nó yên tĩnh.
Dị Thổ mạnh nhất kia khiến chúng nó xao động.
Đại Lão thấy Lạc Nam đang tập trung đánh giá Bạch Đế Thành, mặc dù nét mặt lộ ra vẻ thưởng thức, không hề có chút kinh sợ hay bất ngờ trước sự huy hoàng nơi đây…âm thầm đánh giá thanh niên này cao hơn một bậc.
Dù là người của Bát Cấp Thế Lực, khi đặt chân vào Bạch Đế Thành cũng khó tránh khỏi cảm giác hâm mộ, kiêng dè, nhìn đông nhìn tây…sợ mình làm gì thất thố, mất mặt.
Nhưng Lạc Nam hoàn toàn không biểu hiện như vậy, hắn đang dùng ánh mắt khen ngợi đánh giá Bạch Đế Thành, không có chút nể sợ nào…
Điều này khiến Đại Lão đánh giá thanh niên này cao hơn một bậc…chỉ có những người từng trải đời, có thân phận địa vị, từng chứng kiến những nơi xa hoa không kém Bạch Đế Thành, hay thậm chí là vượt qua Bạch Đế Thành…mới có biểu hiện như Lạc Nam lúc này.
Đại Lão là lão quái vật sống lâu năm, đương nhiên nhận ra điều đó.
“Tiền bối, không biết có thể giải thích một chút về Thổ Chiến Đại Hội hay không?”
Đánh giá chán chê, Lạc Nam thu hồi ánh mắt…chuyển sang nhìn Đại Lão mỉm cười hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất