Tiểu công chúa là ai? Chính là viên ngọc quý giữa Sa Mạc Trắng, phụ mẫu đều là Hợp Thể Kỳ cường giả, sư phụ tại Học Phủ nghe nói cũng có thân phận bất phàm.
Trả ơn như tiểu tử ngươi bọn ta cũng muốn trả a.
“Hừ, ngu ngốc!” Ngọc Trần cười lạnh nhìn Lạc Nam, ánh mắt như nhìn một cổ thi thể vậy…
Quả nhiên nhìn thấy sắc mặt của Bạch Liệt và Bạch Dương mãnh liệt chìm xuống, muốn ở gần hoàng muội của bọn hắn? tiểu tử Văn Lang này muốn chết!
Nghe Lạc Nam trả lời như vậy, sắc mặt xinh xắn của Bạch Liên Hoa bất giác hơi sững sờ, hiển nhiên trong lúc nhất thời không biết ứng đối làm sao.
Dù sao nàng vẫn là một tiểu cô nương thiện lương 16 tuổi đầu mà thôi, kinh nghiệm đối nhân xử thế còn rất ít.
Huống hồ nàng cứu hắn thật sự xuất phát từ lòng lương thiện, cũng không hề cảm thấy cần hắn trả ơn cho mình cái gì.
“Haha, vị tiểu huynh đệ này nói đùa…ngươi mặc dù có chút bản lĩnh, bất quá lấy gì để trả ơn cho Hoàng muội chúng ta? Bạch Sa Hoàng Triều không hề thiếu cường giả, Hoàng muội chưa đến phiên ngươi bảo vệ!”
Một tiếng cười sang sảng vang lên, người lên tiếng chính là Bạch Dương…
Đám người lập tức đồng tình gật đầu, cảm thấy Lạc Nam này thật khôi hài…muốn bảo vệ cho tiểu công chúa, ít nhất phải là cấp bậc như Lục Lão a.
“Haha, tiểu tử mặc dù không mạnh…nhưng mạng này do công chúa cứu về, dù trả lại cho nàng cũng không tiếc…ta sẳn sàng hy sinh trong lúc bảo vệ nàng, đó mới là cái đáng quý!” Lạc Nam không hề nao núng, đường hoàng trịnh trọng nói.
Dáng vẻ như một đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất khiến Bạch Điểu Quân khâm phục không thôi, thầm khen ngợi đây mới là nam nhân chân chính.
Kim Nhi âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ khả năng diễn xuất của công tử nhà mình càng lúc càng mạnh.
Bạch Liên Hoa cũng bị bộ dạng của Lạc Nam khiến cho cảm động không thôi, lúng túng không biết làm sao.
“Không thể, ngươi lai lịch không rõ ràng, ta hoài nghi ngươi cố tình tiếp cận công chúa nhằm mục đích bất chính!” Ngọc Trần nghiêm nghị quát lên.
Lạc Nam âm thầm mắng chửi, tiểu tử ngươi sao luôn tìm cách gây khó dễ cho lão tử.
Đang định mở miệng phản bác, một âm thanh già nua chợt vang vọng khắp không gian, khiến tất cả mọi thứ trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết:
“Lão hủ biết thân phận của kẻ này!”
Lục Lão nghe giọng nói này, vội vàng cung kính khom người.
“Đại Lão?” Mà sắc mặt của Bạch Liệt và Bạch Dương cũng thay đổi, âm thầm ngưng trọng.
Chỉ thấy giữa hư không, một thân ảnh già nua bất ngờ xuất hiện…hắn thân mặc sa y mộc mạc, một mái tóc dài bạc trắng xỏa tung, môi đỏ như lửa…làn da so với thiếu nữ còn trắng hơn…chỉ là khí tức tang thương theo năm tháng lắng đọng và đôi mắt đục ngầu kia cho thấy tuổi tác của người này đã đạt đến một con số khủng bố…
Người này vừa đến, trong lòng Lạc Nam trầm xuống, âm thầm đề phòng…
“Hợp Thể Trung Kỳ…” Kim Nhi thản nhiên nói.
“Gặp qua Đại Lão!” Toàn bộ mọi người lập tức hành lễ, kinh sợ nhìn lão già vừa xuát hiện.
Đây chính là một trong những nhân vật có quyền thế lớn nhất triều đình lúc này, người đứng đầu Bạch Sa Thất Lão – Đại Lão.
Mặc dù là thái giám, nhưng chẳng ai dám xem thường hắn…bởi vì Đại Lão chính là Trung Thần bậc nhất của Bạch Sa Hoàng Triều, vào Cung thời gian dài dằng dặc…hầu hạ nhiều đời Hoàng Đế, thực lực hùng hậu, dù Bạch Sa Hoàng Đế hiện tại cũng phải xem trọng hắn ba phần.
Không nghĩ tới, hắn lại đích thân xuất hiện ở đây.
“Gặp qua Đại gia gia!” Tiểu Công Chúa mừng rõ hò reo, thân thiết kéo lấy cánh tay Đại Lão.
“Mừng tiểu công chúa trở về!” Đại Lão cưng chiều nhìn Bạch Liên Hoa, trong mắt chứa đựng tia sủng ái.
Hắn hầu hạ trong gia đình đế vương, biết vô số thủ đoạn bẩn thỉu bên trong đó…mưu quyền đoạt vị, tâm kế đấu tranh…
Duy chỉ có tiểu cô nương này từ bé đến lớn đều thiên chân vô tà, thiện lương khả ái, chưa từng bị những mặt u ám nơi Hoàng Quyền vấy bẩn.
Huống hồ hắn và Bạch Liên Hoa còn có mối quan hệ sâu sa khác…
Đại Lão hắn thề phải bảo vệ nàng đến hơi thở cuối cùng.
“Đại Lão, người biết thân phận kẻ này sao? liệu hắn có ý đồ mưu hại hoàng muội?” Bạch Dương trầm giọng hỏi…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất