“Hì hì, Lạc Lạc cũng là đối tác lớn của Đa Bảo Các chúng tôi đấy, mặc dù Đa Bảo Các không xen vào tranh đấu trong thiên hạ, nhưng bảo hộ đối tác làm ăn của mình là chuyện nên làm…” Thiên Diệp Dao cười tủm tỉm mở miệng…  

 

“Con bà nó…ta xxx…”  

 

Có người không nhịn được âm thầm chửi thề…  

 

Được hai thế lực cự đầu đứng ra bảo kê, chuyện này quá mức hoang đường…  

 

Không ít ánh mắt ghen ghét đổ dồn về phía thanh niên kia…  

 

“Ực, nếu ta nhớ không lầm, Lạc Nam công tử hình như còn là rể Ải Nhân Đảo…” Một tên tán tu cường giả lẩm bẩm nói…  

 

Xoạt…  

 

Hắn vừa dứt lời, vài người không nhịn được đứng bật dậy…  

 

Lúc này bọn hắn mới nhớ đến quả thật có chuyện như vậy, Ái Tâm là đồ đệ độc nhất của Ải Nhân Tộc Trường, mà tên này vừa đính hôn cùng nàng không lâu…  

 

“Ông trời của ta, có thiên lý hay không?” Hải Phi Vân cùng Đan Mạnh trong lòng cuồng hống…  

 

Ánh mắt của Bách Hiểu Sinh cũng hơi co rụt lại…thân phận của người này đã không kém gì hắn…  

 

Bát Cấp Luyện Khí Sư như Ải Nhân Tộc Trưởng, dù thực lực không bằng, nhưng thân phận ngang hàng với Phụ Thân hắn đấy, còn là một khách khanh trưởng lão có địa vị và quan hệ rộng tại Bách Linh Học Phủ…  

 

Lúc này đây, muốn ra tay với Lạc Nam phải tính trước tính sau, không thể dùng thế ép người được…  

 

Lần đầu tiên trong đời, Bách Hiểu Sinh thật sự kiêng kỵ một người, buồn cười chính là người này số tuổi chưa đến 20…  

 

…  

 

“Liệu có nên hóa thù thành bạn với hắn? Bỏ qua Cầm Hải Xích hay không?” Hải Ứng Thiên ngồi yên một chỗ bắt đầu lưỡng lự…  

 

Ngay cả hình bóng Nữ Vương cũng tạm thời bị hắn quên mất…  

 

Nguyên nhân gây thù với Lạc Nam này bắt nguồn từ Trầm Quyết, mà Trầm Quyết chỉ là đệ tử của Đại Trưởng Lão chứ không phải của Cung Chủ như hắn…  

 

Vì một Cầm Hải Xích và Trầm Quyết mà đắc tội với kẻ có bối cảnh như Lạc Nam hoàn toàn không khôn ngoan chút nào…  

 

Đó là chưa kể thân phận chân thật của người này còn là một ẩn số…  

 

Hải Ứng Thiên có thể leo đến ngôi Cung Chủ không phải kẻ ngu xuẩn, hắn biết cân nhắc nặng nhẹ đấy…  

 

“Không được, khi về ta phải thuyết phục Đại trưởng lão chủ động giao ra Trầm Quyết, hóa thù thành bạn với Lạc Nam…” Hải Ứng Thiên rốt cuộc âm thầm quyết tâm…  

 

“Không hổ là Thiên Đạo Chi Tử, ngay cả Tinh Linh Nữ Quốc cũng chủ động kết giao, Đa Bảo Các và Ải Nhân Đảo cũng có quan hệ…không hổ là Thiên Đạo Chi Tử a…” Cơ Kha liên tục tự tẩy não chính mình, với lý do hoàn toàn hợp lý…  

 

“Có thể được Tinh Linh Tộc đối xử chân thành, chính là phúc phận của Lạc Nam và Nguyệt Kỳ…” Lạc Nam nắm tay nhạc mẫu đại nhân mở miệng cười, hướng về toàn thể Tinh Linh Đảo gật đầu…  

 

“Chúng ta cảm tạ Lạc công tử mới đúng, hì hì…” Các Tinh Linh cười khúc khích…  

 

“Quan khách đã tặng quà hết rồi, đến lượt nữ nhi hì hì…” Á Nhi bất chợt nghịch ngợm mỉm cười, nhìn mẫu thân ngọt ngào nói…  

 

“Vi nương chờ quà của ngươi nhất đấy!” Tinh Linh Nữ Vương bật cười, trong mắt tràn ngập mẫu tính…  

 

Lạc Nam cũng hứng thú nhìn qua...  

 

Chỉ thấy tiểu nha đầu hết sức cẩn thận từ lồng ngực móc ra một bình ngọc trong suốt, bên trong là từng viên đan dược màu hồng phấn thơm ngào ngạt…  

 

“Dưỡng Nhan Đan?” Tròng mắt Đan Vô Hành co lại, thứ này Đan Cốc mặc dù có, nhưng số lượng rất ít…Hàng năm chỉ cung cấp cho Đan gia các vị phu nhân mà thôi…  

 

Xem ra lời đồn Đa Bảo Các gần đây bán ra lượng lớn Dưỡng Nhan Đan không phải giả a...  

 

Trong lòng Lạc Nam ấm áp trước tình cảnh này, tiểu cô nương rất hiếu thảo đấy…  

 

“Mặc dù mẫu thân đã là đệ nhất mỹ nhân, nhưng có thêm Dưỡng Nhan Đan, nhất định sẽ trở thành đệ nhất tiên tử…” Á Nhi kiêu ngạo nói, hai tay nhỏ nhắn nâng lên bình ngọc…  

 

“Á Nhi trong tương lai sẽ vượt qua mẫu thân…” Tinh Linh Nữ Vương trái tim như muốn hòa tan, đem thân thể nhỏ bé kia bế lên ôm lấy…  

 

Bách Hiểu Sinh vô thức nuốt nước bọt, hận không thể thay thế vị trí của Á Nhi, tâm lý biến thái vô cùng…  

 

Lạc Nam cùng Nguyệt Kỳ trở lại chỗ ngồi, nhường sân khấu lại cho Tinh Linh…  

 

“Không biết Lạc Nam công tử từ nơi nào đạt được Ngụy Thiên Nhiên Chi Tâm? Ta đồng ý dùng giá cao mua thêm một viên…” Đan Vô Hành không biết từ bao giờ đã bước đến, hai mắt nóng rực nhìn hắn…  

 

Nếu Đan Cốc cũng có một Ngụy Thiên Nhiên Chi Tâm, chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh…  

eyJpdiI6Imh5VTdtRFpZZ0xrTk9UdDVuK1p1MWc9PSIsInZhbHVlIjoiZng5UjJKWG1aRGk0SkNkWW1ZcE96NjNYdElyTUY4SFhScktsRlFXSUtpdUFVeDRkUlJaNUhUNUJTenk1WDBmKyIsIm1hYyI6Ijk5ZGMyMGVlZmU2NWZjNjhhZmFmNjgxZjllN2NmNzRiMWExMDYzYTc5NDhiMGYzYmY2NmYwYjM4MjJjYmM5OTYifQ==
eyJpdiI6IlFkSjZacDVzRGpvY3lCUWh2WVFRS2c9PSIsInZhbHVlIjoiN3lhMjZ0UnlLcXN4eitvSXNvZWhLd3JHTkNXdU5VZDZmMkVHUWg5ZUxcL0pUeGgzVW50QlZXc2plRGxFR25ZY3cxdU9vc01ha1hTdmlnNGs4WmpkcWFnZlh0ejRvOVc1bVFSajdCQTArTTQxZ3Y1NEhlOVMxVnpNNmliZ3N1Wlk4OVpSbzNwY2RCU1NIWFFXZUlQOVZLQ3VhZStPdmY3bE1OMzhGbllNQVwvcVQ0OGVZTUcrVkdnVWN1R0YxTFMxeG5haklMZFpDeGhTUjg4OVhnUTFmcUlWaVpBQndMbm1OYXFUakZYQWRZSytDUWxMdWFnOE94OWRiYUFrYldVTmJGQlArSmFoT2xhdThselo1Z0VcL0Z5TU80SnZyYU1jU2pCc3V0cU82d2Jnanh2Q3JXOEtQVzBvNUxrdkg3KzdEQnIwNzdwU3dQQnQ1dG5VRHpvU2VVWE13Mk1hMVVSeU9SUlpOMlV0akdwQVNRPSIsIm1hYyI6ImI0Yzg1NGZkMGUwMTQwNmUxN2IzMTlmMmQzZTM1ZTI4Mzg3YWM2NjZlNjAwMWMwOTZmMDhiY2EwMGY4MDY3YTkifQ==

“Thứ quý giá như vậy không phải rau cải trắng, tiểu tử được Đại sư phụ ban một viên mà thôi…” Lạc Nam nhún nhún vai nói… 

Ads
';
Advertisement