Diễm Nguyệt Kỳ cùng Lạc Nam liếc nhau, đang định theo nàng…
“Hải Cung Chi Chủ đến…”
Âm thanh xướng ca không rõ là kẻ nào phát ra, từ tầng mây xa xăm, một kiện Chiến Xa Hoàng Kim lộng lẫy xuất hiện…
Chiến Xa do bốn con Hải Mã kéo bay trên không trung như đạp trên đất bằng, nhanh chóng tiếp cận Tinh Linh Đảo…
Mà vừa nghe người đến, sắc mặt Lạc Nam âm trầm xuống, bất quá trong lòng có không ít nghi hoặc…
Không phải có người nói tên Hải Cung Chủ này bị dung nhan của Tinh Linh Nữ Vương làm cho thần hồn điên đảo suốt mười năm, phải xóa bỏ trí nhớ để bình tâm lại hay sao?
Lẽ ra phải sợ nàng hơn sợ cọp mới đúng, làm sao có chuyện chủ động tìm đến nữa rồi?
Mà lúc này, Chiến Xa dừng lại trên không trung, từ bên trong bước ra hai thân ảnh…
Một nam tử phương Tây độ tuổi trung niên khí độ bất phàm, diện mạo cương nghị, khí thế toàn thân thu liễm, mái tóc xanh tung bay, một thân bạch bào nho nhã, có thể nói là cực phẩm nam nhân…
Nam nhân có tuổi nhưng phong độ như vậy, chính là mê hoặc trí mạng đối với hầu hết thiếu nữ mới lớn…
Hắn chính là Hải Ứng Thiên, Cung Chủ của Cửu Cấp Thế Lực Hải Cung…
Mà đi cùng với hắn, một thanh niên khí thế bàng bạc, trong đôi mắt có Lôi cùng Thủy chóp động, dáng vẻ anh tuấn, thân hình cao thẳng lực lưỡng, người khoác chiến giáp oai vệ…
Hải Cung Đại Thiếu Chủ - Hải Phi Vân…
Đồng thời chính là đại ca của Hải Tam, kẻ bị nhục nhã đến hộc máu khi đối đầu với Lạc Nam tại Ái gia…
Diễm Nguyệt Kỳ nhìn đôi phụ tử vừa mới đến, quay sang Lạc Nam thong thả truyền âm:
“Hải Phi Vân, Hoàng Kim Bảng đệ 23, Luyện Hư Trung Kỳ ở tuổi 400…”
Lạc Nam gật đầu, ở mỗi cảnh giới đều có phân chia mạnh yếu, Trầm Quyết cũng là Luyện Hư Trung Kỳ, nhưng nếu so với Hải Phi Vân này còn kém đến quá xa…
Bất quá Luyện Hư Trung Kỳ không có ý nghĩa quá lớn với Lạc Nam, hắn vẫn đang ngưng trọng đánh giá Hải Ứng Thiên…
Bởi vì theo lời Kim Nhi vừa cung cấp, người này vậy mà sắp đột phá Hợp Thể Hậu Kỳ, chỉ còn thiếu một bước nhỏ mà thôi…
Trong lúc đó, Hải Phi Vân đang ung dung tiếp cận, không thèm nhìn Lạc Nam, trái lại hướng về hai nữ tỏ ra thân thiết cười hỏi:
“Song Nguyệt cùng Linh Nga, đã lâu không gặp…”
…
Nhìn thấy Hải Phi Vân tiếp cận chào hỏi, Á Liên Nga phóng khoáng lịch sự gật đầu, Hải Cung là Cửu Cấp thế lực tại Hải Châu, là một trong các khách mời, được nể mặt là điều dễ hiểu…
Diễm Nguyệt Kỳ lại không có sắc mặt tốt như thế, đôi mày liễu hơi cau, ra vẻ nghi hoặc nhìn Hải Phi Vân mở miệng:
“Ngươi là ai? Cùng bổn tọa rất quen sao?”
Lạc Nam khóe môi giật giật, rõ ràng vừa rồi còn truyền âm cho hắn biết thân phận của Hải Phi Vân, thái độ chuyển biến cũng quá nhanh đi…bất quá hắn ưa thích nàng như vậy a…
Đối với việc Hải Phi Vân cố tình phớt lờ Lạc Nam khiến Diễm Nguyệt Kỳ cực độ khó chịu, hơn nửa nàng biết Hải Cung nhiều lần gây chuyện với hắn, đương nhiên chẳng cần cho đối phương mặt mũi làm gì…
Huống hồ thực lực tên này chỉ có Luyện Hư Trung Kỳ, nàng nhìn chẳng vào mắt…
Hải Phi Vân sắc mặt cứng đờ trong giây lát, rất nhanh trở lạnh bình thản, ung dung cười nói:
“Song Nguyệt quả nhiên luôn lãnh đạm như thế, Vân mổ là thiếu chủ Hải Cung, không biết nàng còn nhớ không?”
“Không có ấn tượng…” Diễm Nguyệt Kỳ nói xong, trong ánh mắt trợn tròn của đám người, thản nhiên khoác lấy cánh tay Lạc Nam, cùng hắn hạ người xuống đảo…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất