Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 Lần trước trong Truyền Tống Trận, kẻ này đem tu vi áp chế ở mức Hóa Thần, vì thế Lạc Nam dễ dàng tìm ra…hiện tại khôi phục Luyện Hư Kỳ, lại liều mạng bỏ trốn, thật khó phát hiện…  

 

 

“Đáng chết…Thất Sát Giáo đúng là âm hồn bất tan…” Lạc Nam hừ một tiếng lẩm bẩm…  

 

Người vừa ra tay ám sát hắn là tên sát thủ tên Luyện của Thất Sát Giáo kia…  

 

Không ngờ đối phương chẳng những không chết sau vụ nổ bom, còn một lần nữa tìm đến tung tích của hắn…  

 

Với thực lực hiện tại, Lạc Nam tự tin đem tên Luyện này đánh đến răng rơi đầy đất nếu đường đường chính chính đối chiến, bất quá Luyện Hư Kỳ muốn xé rách không gian chạy trốn, hắn tạm thời không có cách nào…  

 

Tử Tâm Phần Không Viêm mặc dù có thể đốt cháy không gian, nhưng đó là khi đối thủ ẩn núp trong không gian ở gần ngươi…  

 

Lạc Nam dùng lửa thành công đốt Ám Lệ, là do tên này chủ động tiếp cận ám sát hắn…bị hắn biết trước nên tiến hành phản kích…  

 

Về phần như tên Luyện này, đánh không lại lập tức bỏ chạy ngàn dặm, Tử Tâm Phần Không Viêm cũng không đủ tốc độ để có thể truy kích…  

 

Tên Luyện này khôn khéo hơn Ám Lệ rất nhiều…  

 

Ám Lệ là triền đấu với Lạc Nam, mới bị Lạc Nam đánh bị thương…mà tên Luyện này ám sát thất bại lập tức xé rách không gian bỏ chạy, Lạc Nam hiện tại chỉ có thể đứng nhìn…  

 

Bên trong không gian là vùng hư không rộng lớn vô tận, Luyện Hư Kỳ nếu dốc sức bỏ chạy lung tung hắn quả thật hết cách…  

 

Trừ khi nắm được chính xác quỷ tích chạy trốn của đối phương, dùng Bắt Đẩu Cung hoặc Hợp Linh Chưởng bắn xuyên hư không đem hắn giết chết…  

 

“Xem ra cần mau chóng tu luyện Không Môn…” Lạc Nam lẩm bẩm một tiếng…  

 

Không Môn cho người tu luyện khả năng tác động và di chuyển trong Hư Không…nếu có Không Môn, Luyện Hư Kỳ cũng đừng hòng bỏ chạy trước mặt hắn…  

 

Nhận thấy Vô Lệ Mặt Nạ đã không còn công dụng quá lớn, Lạc Nam triệt để không dùng, đem nó thu vào…lần sau phải nhờ Đa Bảo Các bán sạch…  

 

…  

 

Bất quá Lạc Nam không thể đích thân truy bắt tên sát thủ này, không có nghĩa là Tiểu Sư không có…  

 

Thân ảnh của nàng đã sớm biến mất dạng trong không gian rồi…  

 

Lạc Nam vẫn thản nhiên đi tới…  

 

“Phu quân…”  

 

Đúng lúc này, một thân ảnh mỹ tuyệt thiên hạ xuất hiện, đột ngột nhào vào lòng hắn…  

 

“Bảo bối…để nàng lo lắng rồi…” Lạc Nam vui vẻ mỉm cười, đem cơ thể mềm mại thơm ngát ôm vào trong ngực…  

 

Cơ Nhã tham lam hít sâu khí tức của nam nhân, gặp lại hắn khiến nàng cảm thấy thế giới xung quanh một lần nữa bừng sáng…  

 

Nàng vẫn trong diện mạo của Bạch Tố Mai, ở nơi càng đông người càng dễ có tai mắt của Thiên Cơ Điện, an toàn là trên hết…  

 

Lạc Nam yêu thương hôn nhẹ lên trán nàng, đem vòng eo mỹ nhân siết chặt, hai người hạ xuống một đỉnh núi trên hoang đảo…  

 

“Phu quân…mắt của chàng? Tu vi nữa?” Cơ Nhã lúc này mới bắt đầu quan sát hắn, chợt nàng kinh hãi che môi, khiếp sợ đến cực hạn…  

 

“Tìm cơ duyên trong hung hiểm…rốt cuộc ta thành công…” Lạc Nam cười vuốt ve mái tóc dài của thê tử, phóng khoáng cười nói…  

 

Cơ Nhã hết chỗ nói rồi, mặc dù đã quen với sự nghịch thiên của nam nhân nhà mình, nhưng tốc độ phát triển này cũng quá khủng bố đi…  

 

Như nhận ra ý nghĩ của nàng, Lạc Nam cười nói: “Ta muốn chính tay bảo vệ các nàng, mà không phải để các nàng mạo hiểm chiến đấu…hiện tại vẫn còn quá yếu…”  

 

Cơ Nhã trái tim mềm nhũn, hận không thể hòa làm một với nam nhân này, nàng bắt đầu nghiêm túc đánh giá diện mạo hắn…  

 

Mái tóc đen phong trần chỉ dùng một sợi dây vải quấn ngang…tung bay không gò bó, mũi cao thẳng, mày kiếm oai hùng, hai con mắt một đen một trắng có phần tà mị, đôi môi đơn bạc hơi vểnh lên trông có vẻ bất cần…lại thêm là một thể tu khiến cơ thể cân xứng săn chắc…  

 

Cơ Nhã càng nhìn càng cảm thấy vừa mắt, cuối cùng nhoẻn miệng cười nói:  

 

“Lại anh tuấn hơn một bậc rồi…không biết còn tìm cho chúng thiếp bao nhiêu tỷ muội nữa đây?”  

 

Nghe ra một tia trêu chọc trong lời nói của nàng, Lạc Nam cười cười, con mắt vừa hình thành chẳng có gì đặc biệt, vẫn là màu đen láy thuần túy mà thôi…  

 

Bất quá so với bộ dạng chột mắt trước đây vẫn đỡ hơn nhiều lắm, ít nhất không bị Sương Nhi của hắn trêu chọc Độc Nhãn Long nữa…  

 

“Nàng nhìn thấy hai tên Tiên Vương kia chiến đấu chứ?” Lạc Nam nắm tay Cơ Nhã áp lên má mình…  

eyJpdiI6IjRDOE9DZTE4MGhVbjY4cHhGeDFqM3c9PSIsInZhbHVlIjoiTXhZM2pVXC9xNnBPbituTlRicjFvV1U5cXBwZldkM3ZoODJYQkVCOGZ6dkRvMk1hZk4rb09aNHNaVG8xdXFnUWYiLCJtYWMiOiI0NzY1MzA5NDE4ZjhmZDM5ZTM3OGRjN2FkNjg3NmQ0ZjQ0ODI4N2Q5M2Q4NTQ5Mjg3MjMzYWNlODRiZGZjODI0In0=
eyJpdiI6ImdIMUhCbnE5UklDTU5cL2pocXdBTkxRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImpWdW5lNlwvTE1NSEhOcDFzRmk1XC9tM2NjT2l0OHByazNadXNwb1BWY0YyZUdIUm5GQW43SHpoVmhpVzBcLzl2UEdvWjFia08rUWFsK2l4VjYzNXdPN0RYOHd0TFh0OWtYRW1McVwva1BnbmZWdmhQQ2xyVkwyK09rNTh2d3E0WWV5XC9HS3JhZFBwaGRrWTVZSjhsTkU0Wk54c2xjUSt1NXpsODNEdmpVMUxjZzVPRlhFaTROdW5UK05mZWtIZ21JdGhpajQzRFNWUUJ4aXY2TmIzRkExaEpGR01ySmpzaW41QnM5VDFsTnkyNGd0REhcL0ZleDVkd09VQ1hMWThVaVNEbkNkZG1wNk5zZ1B5SlNqRG85TzYwbHVDOEczSVNnbktsYTFDREd1UWw3WTFaREZIVVFRN0JKOXVlOHowYnlqdG4wOWRNS09vcUoxa3JKOWFqRGxhU295dko2UENnYUpMUTJNXC9DejdDXC9La0pONDJ3V2wyTWZnQXcyc0x3UHRhWGZmUkU2WHVMbGR3Zjh4dE9tSUYwREZNSnlQMEtQNVwvdlBTTUtqZk9sK3N3eXdhTWQ4dXBNbW5TakJwWkZDN3pOMVZaZm8yTzRrcENjOEJoOVJxXC9Uekh4TFUyQ0FjYnA2eFBVdnhVNG53eVQyWUk4WWJjXC9nN2h5NzNnbnRzSW1uMVRSR21XdjNoSUd6T2QyZjRIMVpYRkk2ZVg4OWlNQU1ocDd0SWpma1E5ZXpadW5WUGRhc0xscmV5ZUU4QkxLcDZ1OVpLRmdXT25CYnVPUkM0b0lMdzJEUnJ3VEl0QTlWSFwvS1hTTktGZHNRNXM9IiwibWFjIjoiZTJkNDE4YzViM2E0OGVlMWM4OTdhYzU1NTg5NzRkMjVjODhlZWE4M2I1MmJhMmEzOTU1MjJhYjA2ZGFlNDlkZCJ9

Ads
';
Advertisement