“Không…dì Quỳnh không thể chết…” Linh Lung sợ hãi vô cùng, bơi đến trước mặt Lạc Nam nắm lấy chân hắn khóc lóc:
“Van ngươi…mau cứu dì Quỳnh, mau cứu lấy nàng…Linh Lung thay nàng xin lỗi ngươi…”
Lạc Nam trái tim mềm nhũn, cúi xuống bế nàng lên tay, Linh Lung đỏ mặt rung rẩy thân thể, bất quá sợ làm phật lòng hắn, không dám có chút chống cự…
“Nàng ấy chủ động công kích ta…tội rất nặng, muốn ta cứu sống phải có điều kiện đấy…” Hắn hôn nhẹ lên trán Lung Linh đầy sủng ái…
Hải Linh Lung trái tim đập nhanh, không cảm nhận được ác ý của hắn với mình, bất chấp tất cả gật gật đầu…
“Vậy rất tốt…nàng ấy tên đầy đủ là gì?” Lạc Nam chỉ vào Dì Quỳnh đang sắp lâm vào hôn mê…
“Hải U Quỳnh, dì ấy tên Hải U Quỳnh…” Linh Lung lập tức nói…
“Được rồi, nàng cứ ngồi đó…ta cứu U Quỳnh…” Lạc Nam bước đến, đem Hải U Quỳnh bế lên…
Chỉ cảm thấy da thịt nàng co dẵn căng tràn nhựa sống, đuôi cá tử sắc óng ánh…cũng như Hải Linh Lung không hề mặt y phục, chỉ dùng vỏ sò che đậy nơi mẫn cảm…
Y phục Lạc Nam nhanh chóng biến mất…cơ thể trần như nhộng hiện ra khiến Linh Lung đứng phắc dậy…
“Ngươi muốn làm gì nha?” Nhìn côn thịt dữ tợn giật giật như khiêu khích kia, Hải Linh Lung lắp ba lắp bắp…
“Chỉ có Song Tu mới cứu được U Quỳnh, nàng có thể từ chối…” Lạc Nam nhún nhún vai…
“Không…chỉ cần cứu mạng Dì ấy là được…” Linh Lung mếu máu gật đầu…
Lạc Nam ôn nhu cười một tiếng, đặt U Quỳnh lên giường ngọc trai…
Ba mảnh vỏ sò trên thân nàng rơi xuống…
…
Leng keng…
Theo âm thanh ba tiếng vỏ sò rơi xuống mặt đất, những nơi thần bí tràn đầy cám dỗ cũng xuất hiện trước mặt Lạc Nam…
Hô hấp hắn trở nên gia tốc, lần đầu được chứng kiến một mỹ nhân ngư toàn thân trần trụi trước mặt, không nam nhân nào có thể chống cự được…
Làn da trắng như mỡ đông, thân trên đầy đặn thành thục, tràn đầy quyến rũ…
Bộ ngực cự đại nẩy nẩy theo nhịp thở, quần vú đỏ thẩm khêu gợi, đỉnh chóp được to điểm hai viên ngọc trai đỏ cưng cứng, Lạc Nam không thể kháng cự…
Qua vòng eo uyển chuyển được tô điểm bởi lỗ rốn nhỏ xinh, bên dưới một chút là nơi tiếp giáp giữa thân người cùng đuôi cá, cũng đồng thời là nơi chứa tuyệt tác của biển cả mênh mông này…
Chỉ thấy đó là một khe thịt như đóa hoa nơi u cốc, trơn nhãn hồng hào, không hề tồn tại một sợi âm mao, hai mép môi khép chặt, phía trên chính là hạt thịt đỏ au diễm lệ đầy vẻ nồng nàn…
“Không khác của nữ tử nhân loại là bao…bất quá sao ta cứ cảm thấy kích thích…” Lạc Nam dương vật căng cứng không chịu nổi, trái tim nhảy lên kịch liệt…
Cái đuôi màu tím lấp lánh như làm nền cho âm hộ mê người hồng hào trơn bóng kia, quả thật quá mức nổi bật…
Linh Lung nhìn hai thân thể trần truồng trên giường ngọc trai, trái tim nhảy lên kịch liệt, vô ý thức mân mê đuôi cá rực rỡ của mình…
“Ưm…”
U Quỳnh rên rỉ một tiếng đau đớn, đôi mày như lá liễu chau lại, môi đỏ hé mở hương thơm, bắt đầu có dấu hiệu tới nhợt…
Hiển nhiên thương thế đang tác động xấu…
“Mặc kệ nguyên nhân nào…nếu đã gặp hai nàng, ta nhất quyết không thể bỏ qua…” Lạc Nam vuốt ve mái tóc tử sắc của U Quỳnh, nhớ lại dáng vẻ tràn đầy sát khí của nàng khi nhìn thấy hắn, mở miệng lẩm bẩm…
Trước ánh mắt nóng rực của Linh Lung, cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của mỹ nhân ngư trong lòng ngực…
“Ưm…”
U Quỳnh rên rỉ trong vô thức, đôi môi bị lắp kín khiến nàng hơi khó thở, nhưng rất nhanh cảm giác có một vật gì đó tiến vào truyền linh khí sang cho mình, môi thơm tham lam hút lấy…
Lạc Nam chỉ cảm thấy vị ngọt lan tràn vùng miệng, đảo qua hàm răng ngọc ngà…tiến sâu vào trong, nước miếng tinh khiết như cam lộ khiến hắn say mê, tận tình nhấm nháp tất cả những thứ từ miệng nàng…
Có lẽ vì nguyên nhân sống trong nước, môi U Quỳnh tuy đỏ lại tràn đầy cảm giác tươi mát thanh tân, miệng Lạc Nam thì nóng, cảm giác vừa ấm vừa lạnh khiến hắn si mê không dứt, đầu lưỡi cuốn lấy cái lưỡi như rượu nồng ủ lâu năm của nàng, ra sức mút vào…
Chụt…chụt…chụt…
U Quỳnh cảm nhận được thứ ấm nóng trơn trượt kia đang truyền linh khí sang cho nàng, càng phối hợp quấn lấy lưỡi hắn theo bản năng cơ thể, đầu vú ngày càng căng cứng…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất