Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 Tiếng bước chân truyền đến, Lạc Nam một tay kéo Tiêu Thanh Tuyền, tay còn lại bế tiểu nha đầu Á Nhi, thong dong bước ra…  

 

“Cảm tạ các vị chào đón, thật nồng nhiệt khiến ta ngại quá…” Lạc Nam quỷ dị cười, bàn tay nâng lên chào hỏi…  

 

“Chào đón ngươi cái quỷ…” Đám người phi một tiếng…  

 

“Hừ, chết đến nơi còn ra vẻ…” Vài tên cười lạnh trong lòng…  

 

Không ít Luyện Hư Kỳ, thậm chí có hai tên Hợp Thể ẩn núp trong hư không, dù ngươi có xé rách không gian bọn hắn cũng có thể dựa vào quỷ tích dao động bám theo...  

 

Hợp Thể Kỳ cũng tùy từng loại, không phải ai cũng quân tử như Tử Y tu sĩ đấy…  

 

“Haizz, đạo lý mang ngọc có tội cũng không hiểu, người này nhất định là con ông cháu cha nhà nào đó chưa trải sự đời…” Một lão già Hóa Thần ở lại tham gia náo nhiệt nhìn Lạc Nam cảm thán…  

 

“Tu sĩ Hải Châu chúng ta từ bao giờ trở nên xấu xa như vậy?” Ái Tâm đứng trên không trung, cau mày hừ một tiếng…những tên thanh niên từng tiếp cận nàng đều ra vẻ chính nhân quân tử, không ngờ hôm nay cả đám đều có mặt muốn giết người đoạt bảo…  

 

“Lợi ít quá lớn…haizz” Trưởng lão của Ái gia thở dài…  

 

Lạc Nam nhấc chân, nắm lấy Tiêu Thanh Tuyền cùng Á Nhi muốn bước đi…  

 

Đám người tập trung cao độ, đề phòng tên này bỏ trốn bằng tốc độ khủng bố…  

 

Thấy tình cảnh này, Lạc Nam siết chặt nắm tay…Đa Bảo Các giàu hơn hắn gấp vạn lần, sao không ai vào cướp bọn họ?  

 

Còn không phải vì Đa Bảo Các mạnh mẽ đến khủng bố sao?  

 

Nếu Hậu Cung của hắn cũng mạnh như vậy, thử hỏi ai dám chặn cướp công khai như vậy?  

 

Suy cho cùng, thực lực là thứ quyết định tất cả…  

 

...  

 

“Đạo hữu xin dừng bước…!” Một âm thanh hối hả vang lên cắt ngang ý niệm của đám người…  

 

Chỉ thấy thân ảnh mập mạp của Bảo Lập ngự không mà đến, khách sáo hướng Lạc Nam chắp tay:  

 

“Hai vị chắp sự muốn gặp riêng công tử…!”  

 

Lạc Nam nghe vậy nhếch miệng cười nhạt, hướng về mặt đất nhỏ một ngụm nước bọt:  

 

“Đám chó ngoan mau lại liếm! Đừng quên đứng đó chờ chủ nhân về nhà…!”  

 

Nói xong thản nhiên kéo hai nữ vào trong Đa Bảo Các…  

 

Bỏ lại hàng vạn tu sĩ tức muốn nổ phổi…hắn dám nói tất cả người ở đây là chó sao?  

 

Trong lúc nhất thời, một số cường giả có lòng dạ kiêu ngạo mãnh liệt xoay người bay đi…  

 

Phần đông kẻ không biết liêm sỉ vẫn tiếp tục ở lại, trong lòng không ngừng tự nói:  

 

“Chắc hắn chừa mình ra!”

Bên trong phòng nghị sự Đa Bảo Các...  

 

Lạc Nam cùng hai nữ theo thân ảnh mập mạp của Bảo Lập tiến vào...  

 

Bắt gặp Thủy Nương Khanh cùng Cơ Nhã đang an tĩnh ngồi tại đó, trên mặt vẫn phủ lấy mặt nạ...  

 

Đối diện các nàng chính là hai vị chấp sự xinh đẹp truyệt trần của Đa Bảo Các, Thành Bích cùng Bảo Kiều...  

 

Thành Bích là mỹ nhân phương Đông, còn Bảo Kiều lại là con lai giữa Tây và Đông, có một loại phong tình đặc biệt...  

 

“Mời đạo hữu ngồi!” Thành Bích hướng Lạc Nam ra hiệu...Bảo Kiều bắt đầu pha vài cốc trà...  

 

Lạc Nam gật đầu, thong thả ngồi xuống, bên trái hắn là Nương Khanh cùng Cơ Nhã, mà bên phải là Thanh Tuyền cùng Á Nhi...  

 

Bảo Lập thức thời cáo lui ra ngoài, nơi đây đã không có chuyện của hắn...  

 

“Nghe nói đạo hữu muốn làm ăn với Đa Bảo Các...?” Người lên tiếng là Bảo Kiều...dứt khoát gọn gàng không dài dòng...  

 

Sau khi lễ hội kết thúc, Cơ Nhã và Nương Khanh lập tức tiếp cận hai nàng, bảo rằng muốn hợp tác làm ăn lớn...  

 

Điều này lập tức khiến thương nhân như hai nữ cảm thấy hứng thú, Đa Bảo Các chú trọng nhất thứ gì? Không thể nghi ngờ chính là kinh doanh...  

 

Mà tài lực của Lạc Nam tại buổi Lễ cũng thể hiện được một phần nào, đủ tư cách bàn chuyện với họ...  

 

Tuy nhiên chỉ là bàn chuyện mà thôi...có thật sự hợp tác được hay không phải xem cái giá mà song phương đưa ra là gì...  

 

Đa Bảo Các quả thật hứng thú với kinh doanh, nhưng chỉ đối với những mối kinh doanh lớn, có thể mang lại lợi nhuận khổng lồ mới đủ tư cách để họ hợp tác...  

eyJpdiI6ImFIclJ5cXIyXC9CSHYzaDdXSkQxbmxnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNcL25YOTNId1pNTlZ1UlJmaWlKSGR4XC9nOHpoMkFHbFR1OTQwN3g0RFA1dENMZTVoK3NleXIwSDlDRXRBM3pHKyIsIm1hYyI6ImE5YjA4MTg1Njk2NmY0NmNlMDhkMTdhNWRjODgyNjJlMWEwNjQ0ODMwMDZlMjY0MmJiODk4NWQxM2E3YjBhY2MifQ==
eyJpdiI6IkNDMzZQMFc3d1hJRXVBeUlMb3YxS2c9PSIsInZhbHVlIjoiaTVTZFdMYVwvOE8xOWJDbkF2bDNkam1xZzdTdXZjU0ZBMHUrK0kyb3JOOG1KQzNcL3RFUkVuQzl2YnRXbkRwaDhZOU81Q0FNR0luSjJ5bFJJa0Q3MG8xejluNDZxeVBDbXhcL0E1OFJlaTVVTUd3b3krRmNwNm9jTzRTZmZrM0wrRTRoRWYwM0lEWTQ4U2ZsRm1vNndtRkN6eGtLYUhxbmdrZHdqTEQ2emZGMUpPWHBNT0FaXC9VNUJnSWpGT1wveFNmcVR4SVo1T2FYOStZcnB3TEd0M1JIOUhWb0VZQ1JvTWhxRGM1STNrRW1sa24zdHBtaDdEaFZiSDlEOEo0OHJNT1FDMlR1ZkVUMTRYdWhuV3htbFV3WDlIbDN2bCsyMXR2VHJpOHlFcjY4bXdPYjJacnFHQlQrN1RSa2tYYzA3XC8wakkiLCJtYWMiOiJkOWZhYWUwNDJmOTM5YzNmNjA5ZTQ4ZTZmYjFmMzBiODQ3OTE5ZmZjMWU4YTI5MjY2ZmU1MzFjMDA0Y2YzMGJjIn0=

“Hứ...” 

Ads
';
Advertisement