Bao vây xung quanh hắn, tám tên Đường Chủ hung ác nhìn chằm chằm, gần ba mươi tên Nguyên Anh còn sống sót cũng không ngoại lệ…
“Chiến đi!” Lạc Thần thoải mái mà cười, Giao Vương Kích một lần nữa huy động, mang theo hai loại Dị Hỏa cuồng ngạo mà tiến…
Tám tên Đường Chủ cắn răng nhìn nhau, cùng lúc gầm lên một tiếng, toàn thể xuất kích…
Nguyên Anh Kỳ tự biết không đủ sức tham gia, chỉ có thể phi thân ở nơi xa thỉnh thoảng đánh lén…
Lạc Thần vừa công vừa thủ, Kim Ô thét gào cao quý đến cực điểm…
Trong lúc nhất thời, đại chiến một lần nữa diễn ra…
…
Phốc phốc phốc…
Sau cuộc va chạm…
Thân hình Hắc Sát một lần nữa bị bay mạnh ra ngoài, y phục trên người nát bấy lộ ra kiện Thổ Hệ bảo giáp kiên cố bên trong lúc này xuất hiện từng tia nứt, vài ngụm máu tươi không nhịn được phun ra, sắc mặt tái nhợt…
Thủy Nương Khanh không khá hơn là bao, một chân quỳ gối trên mặt đất, mái tóc màu xám khói rối bời, Trường Thương chống đỡ thân thể, Dị Thủy đang cấp tốc lan tràn, nhanh chóng làm lành các vết thương trong ngoài của nàng…
Quan sát kiện y phục tuyệt mỹ hoàn hảo trên thân mình, nàng ngẩng gương mặt xinh đẹp lên không trung, nhìn thân ảnh như chiến thần trên bầu trời kia, trong mắt đẹp lóe lên một tia hạnh phúc…
Trước đó một ngày…
“Đây là Linh Lung Bảo Y, chỉ là Địa Cấp Cực Phẩm y phục nhưng miễn cưỡng bảo vệ nàng, nàng mặc y phục bình thường vẫn rất đẹp nhưng ta không muốn có kẻ nhìn thấy da thịt tuyệt mỹ của nàng khi chiến đấu…”
Lạc Thần tựa lên lan can thuyền, đột ngột móc ra một kiện y phục nhét vào tay Thủy Nương Khanh…
“Hừ, ai mà thèm? Thân thể này cũng không phải của ngươi!” Nàng ngẩng đầu kiêu ngạo nói, trong lòng lại mềm nhủn, Địa Cấp Cực Phẩm mà người này nói đưa là đưa cho nàng…
“Ai nói không phải của ta? ngay cả có bao nhiêu nốt ruồi trên đấy ta còn biết…” Lạc Thần bĩu môi…
“Ngươi…vô lại…” Thủy Nương Khanh gò má đỏ hồng, muốn vung tay tát hắn…
Bộp…
Hắn chụp tay nàng, theo quán tính kéo nàng vào lòng…
Chụt…
Nơi vầng trán bị một đôi môi ấm áp hôn vào, cùng với đó là âm thanh chân tình của hắn:
“Ngoan nhận lấy! nàng bị lộ dù chỉ một gót chân ta cũng cảm thấy tiếc a…”
…
Trở lại với thời điểm hiện tại, nhẹ nhàng vuốt ve kiện y phục vừa thay nàng cản trở phần nào uy lực của cơn chấn động kia, Thủy Nương Khanh khóe môi mỉm cười…
“Dị Thủy quả nhiên là thứ tốt!” Hắc Sát lau vết máu nơi khóe miệng, âm thầm hừ lạnh…
Hắn đường đường là Luyện Hư Trung Kỳ, lại chỉ đánh ngang tay với Luyện Hư Sơ Kỳ, hoàn toàn là do Dị Thủy kết hợp với Lôi Đình…thiếu bất kỳ thứ nào trong hai đều không được…
Bởi Vũ Kỹ hai người sử dụng có đẳng cấp bằng nhau…
“Thủy Nương Khanh, rốt cuộc là ai hóa giải Phong Ấn cho các ngươi?” Chật vật đứng dậy, Hắc Sát nghiến răng nghiến lợi hỏi…
Kế hoạch lần này có thể nói là hoàn mỹ không một kẻ hở, một khi Thủy Nương Khanh và Thủy Mặc chết đi, toàn bộ Hải Hồng Phái lập tức như rắn mất đầu, dễ dàng thu phục…
Đông Minh Triết khi dùng Phong Ấn Phù, đã sai thuộc hạ lén lút dùng Lưu Ảnh Ngọc quay lại gửi cho hắn, Hắc Sát dám chắc rằng cả Thủy Nương Khanh và tiểu súc sinh tên Lạc Thần kia đã hoàn toàn bị Phong Ấn, triệt để không có sai sót gì…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất