Có thứ này trong tay, Bạch Sa muốn chết cũng không được, xem như hoàn thành lời hứa với Bạch Liên Hoa…  

 

…  

 

“Phong Kiếm Ảnh!”  

 

Trước ánh mắt co rụt lại của Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ, trường kiếm trong tay Tần Thiên hóa thành Kiếm Ảnh, mà thân hình hắn đột ngột lướt đi hết sức quỷ dị như cơn gió, xuyên thấu cả cơ thể Lạc Nam, chỉ để lại tầng tầng lớp lớp tàn ảnh…  

 

Hiển nhiên đây là loại thân pháp cực kỳ cao thâm, nhất thời qua mặt được cả hai người…  

 

Một lần nữa xuất hiện đã nắm lấy Bạch Thiên, thoát khỏi công kích của hai người Cơ Nhã…  

 

“Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ, chúng ta sẽ còn gặp lại…”

Tần Thiên nắm lấy vai Bạch Thiên, quay lại nhìn chằm chằm, như muốn khắc ghi gương mặt của Lạc Nam vậy…  

 

Hắn lĩnh ngộ được Kiếm Ý, trong cùng cấp có thể nói là vô địch…vậy mà bị tên tiểu tử này hóa giải Kiếm Ý không có đất dụng võ, làm sao không có chút biệt khuất?  

 

“Chạy đi đâu?”  

 

Lạc Nam cười lạnh, trong tay xuất ra Không Động Chuông hướng hai người rung mạnh…  

 

Đinh Đinh Đinh Đinh…  

 

Diễm Nguyệt Kỳ cũng không thua kém, Diễm Lôi Kim Ô Phá hung hăng mà ra…  

 

Cơ Nhã và Cơ Băng không nhân nhượng, lần lượt đem Vũ Kỹ mạnh nhất của mình ra thi triển…  

 

Trước sự liên thủ của bốn người, không gian tầng tầng lớp lớp bị nghiền nát…  

 

“Phốc!”  

 

Tần Thiên cũng không nhịn được phun ra một ngụm máu trước khí thế của Không Động Chuông cùng ba loại công kích, Bạch Thiên trên tay hắn đã sớm bất tỉnh nhân sự rồi…  

 

“Cáo từ!”  

 

Trên tay Tần Thiên bất chợt xuất hiện một tấm phù chú lấp lánh, không chút do dự nghiền nát trước khi các loại công kích mạnh mẽ va chạm…  

 

“Đại Na Di Phù!” Kim Nhi mở miệng thốt lên…  

 

Đại Na Di Phù, phù chú có thể na di khoảng cách xa hơn cả Tiểu Na Di Phù, đặc biệt có thể truyền tống nhiều người, không bị hạn chế về mặt nhân số như Tiểu Na Di Phù…  

 

Một vòng xoáy không gian đem Bạch Thiên cùng Tần Thiên cuốn mất, sau đó triệt để khép lại…  

 

“Phù phù phù…” Diễm Nguyệt Kỳ và tỷ muội Cơ Băng thấy cảnh này, cúi người thở hổn hển, chiến đấu thời gian dài khiến Linh Lực trong cơ thể các nàng sắp cạn kiệt rồi…  

 

“Đáng ghét, nếu chúng ta ở trạng thái sung mãn…Tần Thiên đừng hòng có cơ hội đào tẩu!” Cơ Băng không cam lòng nói ra.  

 

“Các nàng đã làm rất tốt rồi!” Lạc Nam đem ba vị thê tử nâng đỡ đứng dậy, kéo óng tay áo ôn nhu lau đi mồ hôi trên mặt các nàng…  

 

“Phu quân, để Bạch Thiên thoát đi…ngày sau chỉ sợ hắn còn tìm chúng ta trả thù!” Cơ Nhã trầm giọng, các nàng trước đó đã bị thương trong vụ tự bạo của Tứ Lão, bằng không Tần Thiên đã không thể dễ dàng hoành hành như vậy…  

 

“Hừ, chó nhà có tang mà thôi, gặp ở đâu đánh ở đó!” Diễm Nguyệt Kỳ ngạo kiều nói.  

 

Lạc Nam mỉm cười gật gật đầu: “Nguyệt Kỳ nói không sai, bại tướng sẽ vĩnh viễn là bại tướng, có xuất hiện bao nhiêu lần cũng không ngoại lệ!”  

 

Tần Thiên là đồ đệ của Phó Hiệu Trưởng Huyền Hoàng Học Phủ, thủ đoạn có nhiều là chuyện bình thường, một cái Đại Na Di Phù không làm Lạc Nam cảm thấy kinh ngạc…  

 

Nếu Tần Thiên không có gì phòng thân, đó mới gọi là quái sự…  

 

…  

 

“Không ngờ bọn họ đem Tần Thiên đánh đuổi, việc này đối với uy danh của hắn nhất định sinh ra ảnh hưởng a!” U Cơ trầm ngâm nói ra.  

 

Tần Thiên dù gì cũng là nhân vật top 5 Hoàng Kim Bảng, vậy mà bị bốn người thực lực yếu hơn mình, trong đó có hai người thậm chí chưa ghi danh Hoàng Kim Bảng đánh bại, quả thật có phần xấu hổ…  

 

“Lạc Lạc quá mức thú vị, ngay cả Kiếm Ý cũng bị hắn khắc chế…” Thiên Diệp Dao liếm liếm môi son, đối với Lạc Nam lại đánh giá cao thêm một bậc…  

 

“Tân Hoàng Kim Bảng cũng nên tái xuất rồi, nếu mấy người bọn họ ở trạng thái sung mãn, Tần Thiên chưa chắc dễ chịu như vậy…” Thành Bích lấy ra sổ tay, bắt đầu ghi ghi chép chép, giường như đang cân nhắc thực lực tổng thể của Hậu Cung và thứ hạng sắp tới trên bảng.  

 

“Ta có trực giác Lạc Nam không muốn làm quá căng với Huyền Hoàng Học Phủ nên mới thả Tần Thiên, hoặc vì một lý do nào đó khó nói…” Lệ Huân vốn trầm ngâm đột ngột nói ra.  

eyJpdiI6Im15bjdhUTNJWDJFR2JDdzBUcnpDQWc9PSIsInZhbHVlIjoiNnBRVjhjR3dmZE5uOHFkQlc3Q0N6QldvcHpvS2NwaVJcL29IdTFKWFhEWXZHRkZxN2JKNnhMVVY1NTd1NUQxYUQiLCJtYWMiOiJhYWJiYmYwODE1YTY4MzcwZTRhYTIyMDMxYWM1YzIwOWE3MGNmMzY1MjRiMTUzODZjOTQ0MTk5NTQ5ZDdjM2NkIn0=
eyJpdiI6InRValFxVHhqMmlJS1E0cVZoeXpaclE9PSIsInZhbHVlIjoidWZDakJrWEhqcnlQMmpTRUxReVdrbXJXYnBOVlRaVW1IRFdyNEVuMENZa2trcjlzOGdTSmhGRnlWTE5oZU1VdXdJYmdVSU9QT0w2XC9aRGJONmExOTZOUUxPNEUzV2NZeUZQSFZXTStNWVQxTzZlRElONER6Yld6K3JKV2E0WU9XcUJnUFpObnV5bnlzdUZoOHFLVmdQWlgxWVFoVUQ2czZ0aEVxSkhob2FGa0RpaTRPeWZmdDFTQlJBcHpobXNjV2pzdFU5bTI4QTU2cks4bTVKNlRKZUFTd2N5dTlRc24zZVhwY0FlbXVHU3phblhINjNtdkVhdlpiSVRDRUU2N0NGb0dTbXpxY20yRlZ1Q1Z6NW8zdDl5bDJ0WU1kVnY1UHI3MjBjajJ6d1c0M0l0Ym81T1o2RFRwNHEzQ3hrdTNFSklLSjQ1VWpkVkVVZ1hXZkJGeVwvTGRGc0JDakhoQ1wvRUE1Z3NnVXlGdkR4Q3pPV3JnOE1OQ0hZbG5SUVZaZVRaUndRM0Z4OHVOMVF1QWZ2a1c4MkpFVEpEaWZxdHJlME5iUHRuQWxHSE5HODdJNjVzcUhUeUtJdklOMTBLdGNJTyIsIm1hYyI6IjJlYzc2Zjc1MWQ2NTA4YzM1MTUzYThmY2NjYTIwNDE4NWRlNzAwNjQ0ZjZjNWFmOGQwZWI4ODZhOTNhMWVjOTcifQ==

“Tiểu thư và các tỷ muội có nhớ khi nãy, Lạc Nam chỉ nhẹ giọng nói vài lời với Bạch Cẩu Tướng Quân, vậy mà khiến cho một người từng sẳn sàng liều mạng hy sinh như hắn lập tức giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên cho Lạc Nam khống chế hay không?” Lệ Huân nghiêm túc nói. 

Ads
';
Advertisement