“Cơ Băng ra mắt các tỷ muội, đã để mọi người lo lắng trong thời gian qua…” Cơ Băng ở trước mặt người khác ngoài Lạc Nam và tỷ tỷ vẫn khá lạnh lùng, lời nói ra có chút cứng ngắc.  

 

“Tất cả chúng ta là một nhà, tỷ đừng khách khí!” Nam Cung Uyển Dung đoan trang nói, khéo léo tiến đến nắm tay Cơ Băng…  

 

“Cơ Nhã tỷ, chúng ta lại gặp nhau! Chúc mừng tỷ đột phá Luyện Hư Hậu Kỳ…” Tiêu Thanh Tuyền ôn nhu mỉm cười, cũng tiến đến nắm tay Cơ Nhã.  

 

Cơ Nhã sau khi tu luyện toàn bộ Lạc Nguyệt Băng Kinh của Lạc gia, có chút lĩnh ngộ nên nhân cơ hội đột phá…  

 

Về phần Cơ Băng, mặc dù tốn một khoảng thời gian khôi phục trí nhớ, nhưng tu vi trước khi bị thương đã là Hóa Thần Viên Mãn, lần này xuất sắc đột phá Luyện Hư Trung Kỳ, sánh ngang với Mộc Tử Âm rồi.  

 

Sự tiến bộ vượt bậc của chúng nữ, cho thấy Lạc Nam bỏ nhiều vốn liếng đầu tư cho Linh Giới Châu có hoàn cảnh tu luyện tuyệt vời như vậy là hoàn toàn đáng giá.  

 

Ngay cả Bậc Thang bằng Cực Phẩm Linh Thạch thu được của Cực Băng Ma Quân hắn cũng đã lấy ra, làm thành một mỹ cảnh trưng bày trong này…lại gia tăng linh khí rất khủng khiếp.  

 

Khi nào thiếu nguyên liệu vận dụng Gia Tốc Trận, lấy một phần ra dùng cũng không muộn…  

 

Vù vù vù…  

 

Có làn gió lạnh thấu xương thổi ngang, đại môn Thi Cầm Cung bất chợt mở rộng…  

 

Nữ tử một thân áo trắng không chút tạp chất, trang nhã thanh cao, nhẹ nhàng ngự gió mà đến…  

 

Nàng như hằng nga tiên tử, giữa vầng trán trơn bóng là ấn kỳ hình trăng khuyết mê người, đôi mắt trong veo như nước hồ thu, má hồng môi thắm, chính là một vị hiền thê lương mẫu điển hình.  

 

“Dì nhỏ!” Lạc Nam như một đứa trẻ lao đến ôm chặt lấy thân thể mỹ miều kia, hưng phấn bế lấy nàng theo kiểu công chúa, xoay vài vòng trên không trung…  

 

“Tiểu Nam!” Liễu Thi Cầm trái tim rung rẩy, nàng nhớ hắn đến da diết…  

 

Trong thời gian bế quan, thân ảnh của nam nhân này không ngừng xuất hiện trong đầu…điều đó không khiến nàng trở nên phân tâm, trái lại dùng đó làm động lực tu luyện, ép buộc bản thân mình phải tiến bộ…  

 

Bởi nàng không muốn kéo chân hắn, nàng muốn tìm lại tỷ tỷ, nàng muốn bảo vệ tộc nhân Liễu gia…  

 

Tất cả đều phải cần thực lực.  

 

Vì lẽ đó, sau khi đột phá Hóa Thần Kỳ trong thời gian ngắn ngũi, có tiếng hát và tiếng đàn thần kỳ kia vang lên làm Liễu Thi Cầm thay đổi ý định xuất quan…  

 

Chính là âm thanh đàn hát của Hải U Quỳnh…  

 

Nàng cảm nhận được tiếng hát ấy giúp mình càng thêm lĩnh ngộ được độ thâm ảo từ công pháp Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh, giúp tốc độ tu luyện của nàng gia tăng gấp nhiều lần…  

 

Sợ bỏ qua cơ hội hiếm có, nên Liễu Thi Cầm cố gắng đè nén cảm giác nhớ nhung Lạc Nam, tiếp tục bế quan…rốt cuộc nàng thành công, liên tục đột phá Luyện Hư Sơ Kỳ mới dừng lại.  

 

Mặc kệ vạn vật xung quanh, lúc này Liễu Thi Cầm chỉ khư khư ôm lấy hắn, ôm lấy nam tử mà lẽ ra không nên giành cho nàng…  

 

Chúng nữ Mộc Tử Âm thích thú nhìn một màn này, quan hệ của phu quân và dì nhỏ a…thật kích thích…  

 

Tinh ý như các nàng đương nhiên từ lâu đã nhận ra quan hệ giữa hai người vốn không hề đơn thuần…  

 

Như một lời khẳng định, Lạc Nam nâng lên cái cằm trơn bóng của Liễu Thi Cầm, nhìn thẳng vào mắt nàng, trước sự run rẩy của giai nhân, cúi đầu hôn lên cánh môi kiều diễm kia…  

 

“Ưm…”  

 

Tình cảm trong ngực như nước lũ dâng trào, Liễu Thi Cầm chỉ nhẹ rên một tiếng, hai tay vòng qua cổ hắn, hoàn toàn đắm chìm vào khí tức dương cương kia…  

 

Môi nàng mềm mại, ngọt ngào, thơm ngát…  

 

Chiếc lưỡi đinh hương như tiểu xà quấn quanh, Lạc Nam hết sức ôn nhu thưởng thức…  

 

Hắn nâng niu nàng như bảo vật vô giá vậy…  

 

“Phu quân không công bằng, hôn người ta ngắn ngũi như vậy…” Diễm Điệp Tình lẩm bẩm trong miệng, nàng cũng muốn hôn nha.  

 

Lý Trúc Loan hiếm thấy gật đầu tán thành.  

eyJpdiI6InJ2WWZsXC9SK0lNdXJKYVFBRk1yTExnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFRcThvellaVmx3SWFndEp4UVZxNWYwZlJ5U3pQaGdMRWtIN3J1dVJBZDF2WFwvSHk1RG1ITzRQelwveEQ2SDJCNCIsIm1hYyI6IjVhY2NkMGI1N2MzZDRkMmVhYzY5NmQxNTVmZmUzMGI3OTQxMTZlNmQ1M2Q2ODlmMzdjNzViNTBlOTRiNjM4ODAifQ==
eyJpdiI6IlhpRzljZnhrT1ZrcG1TdHdkaW1QUkE9PSIsInZhbHVlIjoiVSt1NEtJeXFjSk5YeThPM3NvQjd4QXREWXlzSXpuWkg5WmdTSkdLSnpJVkE5V2xuSGU3REdaSTM1ZTZpdVYyQ2x2RFpRaDFrd1cxWVF2UmVCVzZla0dUWFRYYkZ4bFgrbnpnMU5VTGJaYStBc1NkaHNpTVp2WFJ5bDBcL0dcLzU0bjZwVVFWT3Q1RHlPYXhWNWdGUWJZVHJJYVhlUWhrc3JNQWl4c0JVMlQwK1pMOFR1NTJlTHc3cEl3WTVLUG1nMlpsV3Ira011SHowSktXN3k5eDhrM29XVjdcL1wvVzF0RmdlU0FZTVlwcUhLNHk5b3JSamN0cDNLdVwvMDVtT0JwQlRaTjVXc2liUWxxa0lYakxQdGxrWmZVYkt0V1wvN1R4WTZSWEZcL1V1NWVwNkZjeE1cL2ZsVFRQNlZBc1R1WG4zOVQxUThLTFczY2VDUEMzMCsrMTdLd0k0blBETCtcL3d3elNoSzRlUXJLUGhnb1VFPSIsIm1hYyI6ImM0NzZhZThmZjZjMzIzOGQ5ZDNlNjdkODc4NmI0MTJjNGE3Y2Q5MWM0YTliZDBmOGFlMmIwMTQ5Y2YwYTQ0ZmQifQ==

“Chủ nhân dành một tình cảm riêng biệt cho Thi Cầm tỷ tỷ!” Tiểu Sư lắc lư bộ ngực săn chắc thản nhiên nói ra, đừng thấy nàng bình thường ít nói, thật ra là một trong những người rất hiểu rõ Lạc Nam. 

Ads
';
Advertisement