“Không sai! Vì thế xin nàng hãy tin tưởng ta, bằng mọi giá sẽ hồi sinh nàng!” Lạc Nam diệu dàng cầm lấy chiếc nhẫn, chân thành nói ra.
“…”
Không gian trở nên trầm mặc giây lát, hồi lâu sau chợt có âm thanh lí nhí từ bên trong truyền ra…
“Ta tên Đan Mộng Cơ…”
Lạc Nam trong lòng chấn động, chợt mừng rỡ như điên nhìn về phía chiếc nhẫn, hắn nhiều lần hỏi tên nhưng nàng đều lẫn tránh, bây giờ lại chủ động nói ra? Nói rõ điều gì? Chính là quan hệ hai người gần thêm một chút a…
Đúng là mưa dầm thấm lâu có khác…
“Bó tay, vừa hứa hẹn không trêu hoa ghẹo nguyệt…” Kim Nhi thở phì phò hừ một tiếng…
Bất quá rất nhanh Lạc Nam bình tĩnh lại, hắn nhìn về chiếc nhẫn thắc mắc:
“Đan Mộng Cơ…họ Đan…nàng là người Đan gia?”
Đan Mộng Cơ thở dài một tiếng: “Chuyện rất dài, sau này rồi tính…”
Thấy nàng không nói, Lạc Nam cũng không ép hỏi…âm thầm trách mình không liên hệ đến Đan gia sớm hơn…
Trên thế gian này có được bao nhiêu Bát Cấp Luyện Đan Sư chứ? Đan gia chính là nơi có nhiều nhất…sư phụ của Tiêu Thanh Tuyền nếu là người Đan gia, thân phận tuyệt không kém Đan gia song tổ.
Chỉ là bên trong có ẩn tình gì…Lạc Nam tạm thời không biết.
Mà trong lúc này, hai tòa Cung Điện cùng lúc có động tĩnh, gây nên chúng nữ chú ý…
Xung quanh Điệp Tình Cung xuất hiện vô số cánh hoa bay múa trong gió, loáng thoáng có hư ảnh một thiếu nữ đang khiêu vũ như ẩn như hiện…
Mộc Vũ Chân Quyết của Diễm Điệp Tình.
Cách đó không xa, trên đỉnh Trúc Loan Cung đột ngột xuất hiện ngập trời cây xanh, vô số hoa thơm cỏ lạ bao phủ trên nóc, cành trúc lượn quanh, trong như xứ sở thần tiên vậy…
Phúc Mộc Chân Quyết của Lý Trúc Loan.
Hai thân ảnh cùng lúc lao ra ngoài, trong ánh mắt săm soi của chúng nữ, đồng loạt nhào lên người Lạc Nam…
Diễm Điệp Tình cùng Lý Trúc Loan như hai con mèo nhỏ đu trên người hắn, ngay cả hai chân cũng kẹp chặt lần lượt hai bắp đùi Lạc Nam, tham lam hít lấy hít để khí tức của hắn…
“Đều đã trở thành Hóa Thần Viên Mãn cường giả rồi, còn như trẻ nhỏ vậy…” Lạc Nam cưng chiều ôm chặt hai thân thể mềm mại cười trêu…
“Phu quân…hôn!”
Hai nữ cùng lúc ngẩng đầu chu môi, dâng hiến hai cánh hoa thơm ngát…
Chụt chụt…
Lạc Nam lần lượt mổ chụt hai cái lên hai bờ môi hồng nhuận, dở khóc dở cười…
“Khanh khách, phu quân hôn ta trước!” Diễm Điệp Tình đắc ý nhìn Lý Trúc Loan nói ra.
“Hừ, chàng hôn ta lâu hơn!” Lý Trúc Loan liếc mắt nói.
BỐP BỐP
Lạc Nam giận dữ tét thật mạnh vào hai bờ mông thịt, nhất thời khiến hai nữ la oai oái…
Hai cái xú nha đầu cứ như nước với lửa…như trẻ con vậy, thật không biết làm sao an tâm giao Huyết Mạch cho các nàng.
“Sư phụ, hắn khi dễ ta!” Lý Trúc Loan yêu kiều cười khanh khách, nhìn về phía sau lưng.
Lạc Nam giật mình, không biết từ bao giờ…một đoàn ảo ảnh xanh biết như ẩn như hiện đã rời khỏi Tử Âm Cung, xuất hiện bên cạnh hắn…
Ảo Mộc Chân Kinh, như ảo như ảnh…
Hư ảnh ngưng thực, hiện ra mỹ phụ với mái tóc bui cao lộ ra cái cổ thon dài trắng ngần, từng tất da thịt hồng thắm, thân thể đầy đặn tràn đầy phong vận thành thục, bộ ngực cự đại bị cung trang ép sát vào cơ thể…nàng đang diệu dàng nhìn hắn…
“Tử Âm…nàng đột phá Luyện Hư rồi!” Lạc Nam tự hào nói…thiên phú của Mộc Tử Âm luôn rất khủng bố, từ khi còn ở thế lực Thất Cấp như Thiên Mộc Tông đã là một Hóa Thần cường giả rồi.
“Một lần bế quan, may mắn đột phá đến tận Trung Kỳ…” Mộc Tử Âm mỉm cười vuốt nhẹ tóc mây, thổ khí như lan…
Hai nàng Trúc Loan và Điệp Tình biết điều rời khỏi lòng hắn, tiến đến bên cạnh Sương Nhi, Uyển Dung chúng nữ…
Lạc Nam tiến đến, đem cơ thể thành thục đầy đặn kia ôm thật chặt, hai người không nói gì, chỉ lẳng lặng ôm nhau…
Mộc Tử Âm sau khi tu luyện công pháp thích hợp, tính cách thậm chí có sự chuyển biến nhất định, trở nên âm thầm hơn, lặng lẽ hơn không ít…
Nàng chỉ cần hạnh phúc siết chặt vòng eo nam nhân, ngửi lấy khí tức quen thuộc của hắn, bấy nhiêu đó là đủ…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất